“Kiều Mẫu, giết hắn!”
Chỉ chốc lát sau, Ân Duyệt Dung quay sang ra lệnh cho Kiều Mẫu.
Nghe tiếng, Kiều Mẫu gật đầu, không biết từ chỗ nào lấy ra một thanh dao găm, nhanh chân đi tới bên cạnh Tam trưởng lão.
Sau khi Tam trưởng lão nhìn thấy con dao găm vô cùng sắc bén, lại sáng loáng, không khỏi rùng mình một cái. Toi rồi, đây là thực sự muốn “làm thịt” mạng già của hắn sao...
“Trưởng lão Không Sợ Minh, chuyện này cũng không thể trách ta! Ngươi muốn trách, thì đi trách minh chủ chết tiệt của các ngươi, là ả ta hại chết ngươi, tự tay đẩy ngươi vào hố lửa.” Kiều Mẫu nhìn chằm chằm Tam trưởng lão, mặt không cảm xúc lạnh lùng nói.
“Nói nhảm gì đó! Lão tử sống cả đời, tình cảnh gì chưa từng thấy qua, muốn giết cứ giết!” Tam trưởng lão cười lạnh.
Ân Duyệt Dung đứng ở một bên, âm thầm nhìn Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế sa lon, cứ như thể đây là việc không liên quan đến mình, không hề có chút tâm tình chập chờn mảy may. Căn bản đây chính là thần thái một người khách ven đường xem trò vui.
Giờ phút này, trong lòng Diệp Oản Oản khẩn trương không thôi. Người đàn bà này, có khi nào làm thật không...
Trước đó, A Cửu đã tham gia chuyện này, và cũng đã từng bảo đảm với nàng, Tam trưởng lão tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện.Nhưng tình hình trước mắt, dường như có chút không khớp với những gì A Cửu nói, đã bắt đầu nằm ngoài tầm kiểm soát. Ân Duyệt Dung là một kẻ điên, chuyện gì bà ta đều có thể làm được. Không thèm quan tâm đến sự uy hiếp của A Cửu, thật sự hạ sát thủ đối với Tam trưởng lão, hẳn là bà ta có thể làm được...
Diệp Oản Oản mặt ngoài phong khinh vân đạm, kì thực trong nội tâm đã ở trong trạng thái cảnh giác vạn phần. Nếu như Tam trưởng lão thật sự gặp nguy hiểm đến tánh mạng, vô luận như thế nào, nàng cũng phải cứu Tam trưởng lão, dù là lớp com lê này có rớt cũng sẽ không tiếc.
Cho dù là sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với danh vọng Dịch Linh Quân, nàng cũng không thể nhìn Tam trưởng lão xảy ra chuyện ở ngay dưới mí mắt mình.
“Vút”!
Một giây kế tiếp, dao găm trong tay của Kiều Mẫu, hung hăng đâm thẳng về nơi cổ Tam trưởng lão.
Trái tim Diệp Oản Oản, đã thót lên tới cổ họng. Ân Duyệt Dung này, đúng là định chơi thật, muốn chơi chết Tam trưởng lão...
Còn không đợi Diệp Oản Oản động thủ, Ân Duyệt Dung lại bỗng nhiên mở miệng.
“Khoan đã!”
Ân Duyệt Dung dứt tiếng, Kiều Mẫu trong nháy mắt thu tay lại.
Tam trưởng lão sắc mặt trắng bệch, chính mình thực sự là vừa lượn ngang qua Quỷ Môn quan một vòng, hù chết hắn rồi...!!
“Sao vậy, vở kịch này tôi vừa mới bắt đầu xem, vì sao quản lý Ân lại dừng tay?” Diệp Oản Oản liếc nhìn Ân Duyệt Dung một cái.”Ha ha.”
Ân Duyệt Dung khẽ mỉm cười, nói: “Tôi đột nhiên cảm thấy, cứ như vậy giết hắn, có phần có lợi cho hắn quá rồi. Vẫn là giữ hắn lại từ từ hành hạ thì tốt hơn! Hơn nữa, Dịch tiểu thư tới nhà làm khách, giết người ở ngay trước mặt Dịch tiểu thư, nói chung nghĩ lại có chút không quá ổn thoả.”
Không cho Diệp Oản Oản cơ hội tiếp tục mở miệng, Ân Duyệt Dung nhìn về phía Kiều Mẫu: “Kiều Mẫu, dẫn hắn đi, đừng để cho hắn ở chỗ này làm bẩn mắt Dịch tiểu thư.”
“Phu nhân, tôi hiểu rồi.”
Kiều Mẫu gật đầu một cái, chợt, để cho mấy gã thanh niên trẻ một lần nữa đỡ Tam trưởng lão rời khỏi đại sảnh.
“Ân Duyệt Dung, ngươi cái đồ biến thái này... Ngươi chờ đó, Minh chủ chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn, đem ngươi cắt thành tám khối cầm đi đút cho Beerus ăn! Ngươi chờ đó mà xem, ta nhìn ngươi chết như thế nào!”
Tiếng chửi rủa váng trời của Tam trưởng lão không ngừng truyền tới.
Khóe miệng Diệp Oản Oản co rúm lại, có thể đừng kéo cừu hận cho nàng như vậy không hả?
Chính mình cho tới bây giờ, chưa từng nói muốn đem Ân Duyệt Dung cắt thành tám khối đi... Dù sao người này cũng là mẹ ruột của A Cửu...
Vạn nhất sau này A Cửu và mẹ hòa hợp lại như lúc ban đầu, vậy thì ngay cả một chút đường lui mình cũng không còn, có được hay không...?
Tuy nói, bây giờ giao tranh với Ân Duyệt Dung cũng khá ổn, nhưng dù sao cũng là thân phận của Dịch Vân Mạc, mà không phải là thân phận của Nhiếp Vô Ưu.