Edit: Dương Nguyễn
Beta: KK
……………………………………………
Diệp Oản Oản cũng không giải thích, “Lấy bộ này đi, không cần thử nữa, ngược lại anh ấy mặc cái gì cũng đều dễ nhìn.”
Diệp Mộ Phàm: “…”
Tại sao có loại cảm giác thất sủng lòng chua xót thế này?
Lúc trước em gái luôn đuổi theo ở phía sau hắn nói “Anh đẹp trai nhất”, hiện tại lại còn nói cái tên kia so với hắn đẹp trai gấp trăm lần!
Đem từ trên xuống dưới thanh toán xong, Diệp Oản Oản lái xe đi đến một chỗ khác.
“Còn muốn đi nơi nào?” Diệp Mộ Phàm không hiểu.
“Đi thì biết.”
Sau mười mấy phút, Diệp Oản Oản dừng ở một cửa hàng duy nhất có Mercedes Benz kỳ hạn ở Đế Đô.
Diệp Oản Oản mới vừa đến liền có nhân viên cửa hàng nhiệt tình tiến lên đón, “Diệp tiểu thư, cô đã tới! Mau mời vào! Vị này là?”
“Anh tôi.”
“Diệp tiên sinh mời!” Nữ nhân viên cửa hàng bận rộn chào hỏi, thấy Diệp Mộ Phàm mặt mũi tuấn dật, nhìn lén hắn mấy lần.
“Xin chào…” Diệp Mộ Phàm đầu óc mơ hồ đi theo Diệp Oản Oản cùng nhân viên cửa hàng sau lưng.
“Xe tôi đặt đã tới chưa?” Diệp Oản Oản hỏi.
Nữ nhân viên cửa hàng phục hồi tinh thần, vội vàng mở miệng, “Đã đến rồi, hôm nay có thể ký hợp đồng được rồi ạ.”
“Được, hiện tại bắt đầu luôn được không?” Diệp Oản Oản hỏi.
“Dĩ nhiên có thể, mời cô ngồi bên này, xin chờ một lát ạ.” Nhân viên cửa hàng nói xong liền đi sắp xếp.
Diệp Oản Oản đem thủ tục xe tất cả đều làm xong, rất nhanh, một nhân viên làm việc đem một chiếc xe mới tinh màu đỏ thẫm lái tới.
Nhìn thấy chiếc siêu xe kia, ánh mắt của Diệp Mộ Phàm nhất thời sáng lên.
Yêu xe dù sao cũng là thiên tính của đàn ông, mà hắn thích nhất siêu xe trong đó bảng hiệu chính là Mercedes Benz, màu sắc cũng phi thường phù hợp tâm ý của hắn.
Diệp Oản Oản đứng ở trước xe, nói với Diệp Mộ Phàm đang ở một bên, “Thử đi.”
Diệp Mộ Phàm nhất thời sững sốt, “Anh?”
“Mua cho anh.”
“Cái gì?!” Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt đầy ngỡ ngàng, “Mua…mua cho anh?”
Mấy năm nay hắn cũng sắp quên siêu xe có hình dáng gì.
Kết quả nha đầu này tùy tiện lấy một chiếc siêu xe ném vào trước mặt của hắn, nói cho hắn…
Diệp Oản Oản quét mắt Diệp Mộ Phàm bộ dáng đờ đẫn bộ, “Không muốn? Vậy thì thôi.”
“Muốn! Muốn muốn muốn!” Diệp Mộ Phàm thấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai tựa một làn khói ngồi vào trong xe, thử cảm giác.
Diệp Mộ Phàm thò đầu ra cửa xe, “Oản Oản, em… em thật muốn cho anh à? Xe này rất đắt a!”
Mặc dù năm đó thời điểm còn là Diệp gia Đại thiếu gia, xe thể thao gì đều gặp qua, nhưng cũng bất quá là năm đó, đã bốn năm, chiếc xe kia của hắn xài đến sắp hỏng cũng không đổi.
Suy nghĩ một chút cũng khó trách hắn mỗi lần nói phải đi chở Trầm Mộng Kỳ, Trầm Mộng Kỳ đều kiếm cớ, sợ là khinh thường ngồi cùng hắn trên chiếc xe rởm…
Diệp Oản Oản mở miệng, “Đào anh qua đây, tự nhiên muốn tỏ một chút thành ý.”
Diệp Mộ Phàm nhất thời nói, “Em gái đào anh, không cho tiền lương anh cũng tới được không?”
Diệp Oản Oản khẽ cười một tiếng, đưa một sâu chìa khóa cùng thẻ phòng qua, “Anh ở chỗ đó tốt xấu lẫn lộn, chuyển tới nhà trọ công ty đi!”
Nhìn qua chìa khóa cùng thẻ phòng, vào giờ phút này, sống hơn hai mươi năm Diệp Mộ Phàm rốt cuộc biết, chân chính đối tốt với một người, không phải là hư tình giả ý lời ngon tiếng ngọt, mà không phải nói hai lời liền đi mua đồ mua xe lại nhét thẻ cho hắn!
“Sắc trời không còn sớm, anh trực tiếp lái đến nhà trọ đi!”
“Vậy còn em?” Diệp Mộ Phàm hỏi.
Diệp Oản Oản mở miệng yếu ớt, “Em là người đã có bạn trai.”
Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt tối sầm, “Em nhất định phải nói như vậy với người đang thất tình sao?”
Diệp Oản Oản: “Không nhét thức ăn cho chó cho anh đã nhân từ lắm rồi.”
Diệp Mộ Phàm: “…” Không có nhét?
Hắn mới vừa rồi đã bị nhét một bụng được không?