Tư Dạ Hàn dừng một chút, tiếp tục nói, “Nếu như Dịch Vân Mạc không phải là Oản Oản, như thế thì cú điện thoại này của tôi...”
Lâm Khuyết nghe đến đó, nhất thời cả người toát mồ hôi lạnh, “Nếu như là không phải, đó chính là bứt dây động rừng! Cửu tẩu sẽ biết anh lại hút hoa đào rồi! Đến lúc đó có thể sẽ phải chết chắc! Cửu ca, vẫn là anh lo xa nghĩ rộng, nghĩ đến lâu dài! Thật lợi hại!”
Một bên, Du Thiệu nghe đến đó cũng đã gật đầu liên tục.
“Nhưng mà, đại nhân, vậy bây giờ phải làm sao?” Du Thiệu cẩn thận hỏi thăm.
“Quản lý Tư...” Lúc này, bên tai truyền tới tiếng bước chân của người hầu.
Hiệu suất của người hầu quả nhiên cực kỳ nhanh, rất nhanh liền đã mang canh và khăn choàng đưa tới.
“Quản lý Tư, quả thực xin lỗi, yến hội lần này cũng không có chuẩn bị canh. Bát canh này là chúng tôi mới vừa phái người từ khách sạn tốt nhất của Thiên Thủy thành mang tới!” Thái độ của người hầu đối với Tư Dạ Hàn đã hoàn toàn thay đổi, vô cùng ân cần nói.
Tư Dạ Hàn khẽ gật đầu một cái, đuổi người hầu rời đi.
Sau khi người hầu đi, Tư Dạ Hàn khều nắp bát canh, nhìn Du Thiệu một cái nói: “Yên lặng theo dõi kỳ biến.”
Muốn dò xét ra cô ấy đến tột cùng là ai, cũng không phải là không có biện pháp...
...
Bên kia, Dịch Linh Quân cuối cùng cũng kéo được Diệp Oản Oản trở lại. Vì dời đi sự chú ý của nàng, phòng ngừa nàng tiếp tục thả bay bản thân, vì vậy đã đưa nàng đứng an toàn trong vòng vây của chúng cao tầng.
Mới vừa rồi, mặc dù thái độ Dịch Vân Mạc để cho người ta mở rộng tầm mắt, nhưng cũng đã khiến cho không ít người lần nữa dấy lên hy vọng.
Nguyên lai, Dịch Vân Mạc cũng không phải là cũng không để ai vào trong mắt đó nha!
Vậy đã nói rõ, cũng không phải là bọn họ không có cơ hội.
Cộng thêm có Dịch Linh Quân ở nơi đó chủ động tiến cử, tạo cơ hội, không ít người lại bắt đầu tìm cách “xích-lại-gần-nhau-hơn”.
Một người quản lý nào đó thử thăm dò, tiến lên mời, “Dịch tiểu thư, dường như cô thích khiêu vũ, không biết tôi có thể có vinh hạnh được mời cô nhảy chung một khúc hay không?”
Diệp Oản Oản: “Không có hứng thú.”
Người quản lý kia sắc mặt sững sờ, nhất thời có chút lúng túng.
Nhưng mới rồi, không phải là cô còn chủ động mời người khác khiêu vũ sao? Làm sao vào lúc này lại nói không có hứng thú?
Hắn cho là Dịch Vân Mạc chắc hẳn là thích khiêu vũ! Ai ngờ đến, người ta nói thẳng không có hứng thú, lại hoàn toàn khôi phục thái độ trong mắt không có người...
Sự phân biệt đối xử này, có phải là quá rõ ràng rồi hay không?
Thời khắc này, Diệp Oản Oản nghĩ trong đầu, thích cái rắm! Thứ nàng thích là người khiêu vũ cùng nàng kia đấy chứ!
Lúc này, một vị cao tầng lớn tuổi dẫn một thanh niên tuấn tú trắng noãn đi tới, mặt đầy tươi cười giới thiệu, “Hội trưởng, đây là con trai tôi, chính là một fan trung thành của hội trưởng ngài. Mỗi một lần hội trưởng giảng bài đều sẽ đi nghe.
Dịch tiểu thư mới vừa trở về Thiên Thủy thành, có khả năng không có người quen biết nào. Nếu như là bình thường có nhàm chán, tùy thời có thể gọi nó qua. Khuyển tử mặc dù không có sở trường gì, nhưng tính tình cẩn thận chu đáo...”
Diệp Oản Oản nghe vậy, theo bản năng mà quay sang nhìn thanh niên kia một cái, một gã trai tơ sạch sẽ không chút tạp chất, tuổi không lớn lắm, dường như ra đời không lâu. Ánh mắt rất sạch sẽ, nhìn qua có cảm giác thật thoải mái.
Chẳng qua là, giờ phút này nghe thấy lời của cha, đáy mắt thanh niên tràn đầy tuyệt vọng và khuất nhục, rõ ràng cho thấy bị ép buộc, cũng không nguyện ý đi làm loại chuyện này.
Diệp Oản Oản nhìn lấy ánh mắt kia của thanh niên, không hiểu có cảm giác không đúng chỗ nào...
Nội dung cốt truyện này, làm sao lại quen thuộc như vậy?
Trong yến hội, cha già bất lương vì muốn lấy lòng tổng tài bá đạo, liền có ý đồ đem con gái đưa đến trên giường của tổng tài bá đạo...
Có phải là nàng cầm nhầm kịch bản rồi hay không?
Diệp Oản Oản xạm mặt đi, vội vàng dừng những ý tưởng đáng sợ này lại.
Mà vào giờ phút này, cách đó không xa, hình ảnh đủ loại đàn ông vây quanh Diệp Oản Oản lấy lòng, tự nhiên cũng rơi vào trong mắt của Tư Dạ Hàn...