Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---------------------------------------------
Nghe được thanh âm quen thuộc một lần nữa từ trong miệng của cô gái kia truyền tới, đại não của Hàn Thiên Vũ nhất thời rơi vào trống rỗng.
“Cô... Nói cái gì...”
Cô bé trước mặt, dùng thanh âm của Diệp Bạch, tự xưng... Nàng là Diệp Bạch?
Diệp Oản Oản nhéo mi tâm một cái, lần này, nàng khôi phục giọng nữ của mình, mở miệng giải thích: “Thật xin lỗi, Thiên Vũ, trước đây vẫn giấu diếm với cậu thân phận thật của thôi, cùng với... giới tính, tôi không phải là Diệp Bạch, cũng không phải là nam nhân, tôi là...nữ nhân...”
Hàn Thiên Vũ nhìn trân trối cô bé đối diện, không biết qua bao lâu, mới rốt cuộc tìm lại được thanh âm của mình, “Vị tiểu thư này... Cô rốt cuộc là... Đang nói gì?”
Diệp Oản Oản thần sắc nghiêm túc, tiếp tục mở miệng nói, “Tôi biết chuyện này rất khó tin, bất quá, đây là thật. Tư Cửu không hề vượt quá giới hạn, không có hai chân đứng hai thuyền, người anh ấy thích, từ đầu tới cuối chỉ có một mình tôi.
Tôi chính là Diệp Bạch, cô bé kia lần trước cậu thấy trong rạp chiếu phim, cũng là tôi, anh ấy lúc ấy hôn tôi, thật ra thì là vì muốn giúp tôi che giấu, sợ cậu thấy tôi sẽ nhận ra được...”
“Cô... Là Diệp Bạch...” Hàn Thiên Vũ ôm lấy đầu, đã hoàn toàn hỗn loạn, “Không có khả năng... Chuyện này làm sao có thể...”
Đột nhiên được thông báo là nữ hài tử xinh đẹp trước mắt này lại là hảo huynh đệ của hắn, coi như là tư chất tâm lý có cường đại hơn đi nữa, cũng không có khả năng có thể lập tức tiếp nhận.
Diệp Oản Oản đối với điều này đương nhiên cũng vô cùng thông cảm.
Hảo huynh đệ tốt nhất đột nhiên lại biến thành một cô gái, là người bình thường ai cũng đều sẽ mộng bức.
Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, mới từ bên trong túi xách của mình lấy ra một tấm hình.
Nàng đem tấm ảnh đẩy đến trước mặt Hàn Thiên Vũ, “Đây là ảnh có chữ ký của cậu, buổi sáng tôi mới vừa giúp cậu chụp, còn chưa kịp tặng cho bằng hữu của tôi. Đây là chữ ký cậu tự tay ký, hẳn là cậu có thể nhận ra.”
Hàn Thiên Vũ nhận lấy tấm ảnh có ký tên, đúng là tấm hình mà buổi sáng Diệp Bạch giúp hắn chụp, không sai...
“Trừ cái đó ra, cậu muốn tôi chứng minh tôi là Diệp Bạch như thế nào, đều có thể.” Diệp Oản Oản mở miệng.
Đầu óc của Hàn Thiên Vũ hỗn loạn tưng bừng, không cách nào khôi phục lại năng lực suy nghĩ thông thường…
Chứng minh nàng là Diệp Bạch?
Một lát sau, Hàn Thiên Vũ rốt cuộc tỉnh táo lại, nhìn về phía cô bé đối diện, “Được... Vậy tôi hỏi cô mấy vấn đề...”
Diệp Oản Oản gật đầu, “Có thể.”
Hàn Thiên Vũ cân nhắc lựa lời một chút, ngay sau đó mở miệng: “Lần đầu tiên...thời điểm chúng ta lần đầu tiên gặp mặt.. Diệp Bạch tự tiện xông vào buổi họp hội đồng quản trị của Hoàn Cầu Giải Trí... Lúc đó không có bất cứ người nào tin tưởng tôi, tất cả cao tầng đều đã chuẩn bị buông bỏ tôi, ngay vào lúc đó, cậu ấy xuất hiện... Khi đó, cậu ta đã hứa hẹn gì?”
Diệp Oản Oản thần sắc không thay đổi: “Tôi cam kết, trong vòng 7 ngày, tôi sẽ trả lại sự trong sạch cho cậu.”
Trong nháy mắt khi lời này của cô gái phát ra, đáy mắt Hàn Thiên Vũ nhất thời toát lên một vẻ khiếp sợ.
Thần sắc biến ảo nhiều lần, Hàn Thiên Vũ tiếp tục mở miệng: “Sau đó, buổi hội nghị kết thúc, ở dưới lầu của Hoàn Cầu Giải Trí, tôi nói với cậu vô luận mục đích của cậu là cái gì, tại sao lại phải giúp tôi? Cảm ơn cậu đã tin tưởng tôi, khi đó cậu nói gì với tôi...?”
Bản thân Hàn Thiên Vũ cũng không phát hiện ra, xưng hô của hắn đối với cô bé trước mặt này, đã từ “Cô”, biến thành “Cậu“.
Những chuyện này, Diệp Oản Oản đương nhiên vẫn còn nhớ đến, trả lời: “Tôi nói, không cần khách khí, bằng hữu của tôi là fan của cậu, rất thích cậu, tôi cũng thế.”
Ngày hôm đó, mỗi một chữ Diệp Bạch nói đến, Hàn Thiên Vũ đều vẫn còn nhớ rõ rõ ràng ràng.
Mà những gì cô bé trước mặt này nói, cùng với những gì ngày đó Diệp Bạch nói, một chữ cũng không sai...