Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 238: Chương 238: Một đêm học phí cuối cùng




Convertor: Vo Vo

Editor: Hyna Nguyễn

—————–

Theo sau Tư Hạ Lâm Khuyết cũng bị chọc cho tức giận mà bỏ đi.

Diệp Oản Oản tâm tình có chút phức tạp nhìn về phía Tư Dạ Hàn hỏi: “Anh những ngày qua buổi tối một mực ở nhà là vì muốn bổ túc cho em sao ”

Mới vừa rồi nghe Lâm Khuyết nói, cô mới nhớ trong khoảng thời gian gần đây Tư Dạ Hàn quả thật đều là trước tám giờ tối thì trở lại, chưa bao giờ về muộn hơn.

Tư Dạ Hàn không có phủ nhận ý vị thâm trường nhìn cô một cái “Để tránh có người đối với việc dạy học bất mãn không muốn trả học phí.”

“Phốc khục khục ho khan” bị đâm trúng tâm sự Diệp Oản Oản nhất thời một mặt chột dạ “Sao làm sao sẽ như vậy được ”

Trốn trả học phí gì đó cô thật đúng là có nghĩ tới.

Điền bảng nguyện vọng xong kế tiếp trong vòng một tuần, toàn bộ thể xác và tinh thần củ Diệp Oản Oản tiến vào chạy giai đoạn nước rút trước khi thi.

Đảo mắt cuối cùng đã tới kì thi vào trường đại học, buổi tối một ngày trước khi thi.

Bên cạnh Tư Dạ Hàn đã chìm vào giấc ngủ mà Diệp Oản Oản bởi vì ngày mai sẽ phải thi vào trường đại học khẩn trương thái quá đang ở trên giường lăn lộn khó ngủ.

Ai, trong lúc vô tình cô cùng Tư Dạ Hàn thì đã ngủ chung được một tháng.

Từ lúc mới bắt đầu cô đều lo lắng đề phòng đến bây giờ cô đã có thể hoàn toàn đem mình trở thành cái gối ôm.

Bởi vì trong miệng Tư Dạ Hàn nói tới đi ngủ, thực sự là ngủ, hơn nữa còn ngủ rất nghiêm túc.

Ngoại trừ cô không có thói quen có tư thế gần gủi như vậy những cái khác ngược lại cũng bình thường.

Hơn nữa ngày mai sẽ phải thi vào trường đại học rồi đây là một đêm nộp học phí cuối cùng của cô a.

Đại khái là bởi vì cô tối nay ngủ không thoải mái, lông mi của Tư Dạ Hàn như cánh bướm hơi hơi chấn động một chút sau đó chậm rãi mở mắt.

Trong bóng tối, cặp con ngươi sâu thẳm kia nhìn chòng chọc sau đó ôm chặt nữ hài vào trong ngực một cái, hơi chút cúi đầu, một giây kế tiếp, liền hôn lên môi của cô.

Đang nhích tới nhích lui Diệp Oản Oản vội vàng không kịp chuẩn bị cảm nhận được trên môi mình có chút mềm mại cùng nhiệt độ nhất thời trợn to hai mắt: ”

“Em đánh thức anh rồi.” Giọng nói của nam nhân rõ ràng mang theo nồng nặc oán khí.

Xong đời! Lại có thể không cẩn thận đem hắn đánh thức! Đại ma đầu thức dậy có oán khí a!

Diệp Oản Oản nuốt nước miếng “Em.., em không phải cố ý chính là ngày mai em phải thi vào trường đại học rồi quá khẩn trương nên không ngủ được ”

“Vậy cũng phải ngủ đi chứ.”

Tiếng nói rơi xuống trong nháy mắt, nam nhân đã như gió thổi mà đưa cô đặt ở dưới người, lần lượt hôn vào cái trán, ánh mắt, trên môi, xương quai xanh của cô.

Diệp Oản Oản gắt gao cầm chặt y phục của mình nút áo không cho anh cởi ra, quả thật là cũng sắp khóc, làm bậy a, tại sao chỉ còn một đêm cuối cùng còn đem Đại Ma đầu cho làm phát bực như vậy nữa à!

“Em sai lầm rồi em sai lầm rồi! Em nhất định ngoan ngoãn đi ngủ không lộn xộn nữa! Anh tỉnh táo lại một chút đi! Như vậy sẽ ảnh hưởng tới cuộc thi ngày mai của em a!”

Tư Dạ Hàn không một chút xíu nào theo ý cô thuận theo xương quai xanh càng đi càng rơi xuống gặm cắn “Không biết.”

Diệp Oản Oản theo tay nắm lấy một cái gối chặn anh lại “Làm sao thì sẽ không tiếp tục nữa!”

Tư Dạ Hàn: “Những đề mục kia em coi như nhắm mắt lại cũng sẽ làm được.”

Diệp Oản Oản không còn gì để nói: “Đệt!”

Rót mê hồn thang cho anh cũng vô ích anh đã nói với em rồi a!

Diệp Oản Oản thừa dịp nam nhân mới vừa tỉnh ngủ phản ứng tương đối chậm chạp, liền nhanh chóng lăn xa đến phía cuối giường.

Tư Dạ Hàn một mặt bất mãn nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản mới tránh thoát vòng tay của mình, mặt càng ngày càng u ám đáy mắt nhuộm tia cảnh cáo nguy hiểm “Qua đây ngay.”

Cô có ngốc mới đi qua! Nếu giờ cô đi qua ngày mai cô còn có thể bò dậy đi thi sao?

Nhưng không đi qua hiển nhiên lại là không có khả năng.

Diệp Oản Oản không có cách nào chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí một, sau đó thừa dịp thời điểm Tư Dạ Hàn hôn cô, tay nhỏ mềm mại một chút một chút nhẹ khẽ vuốt vuốt tóc cùng gáy của anh, giọng nói mềm mại nhu ôn nhu mang theo tia đầu độc dụ dỗ khiến cho người nghe phảng phất lâm vào đám mây mềm mại “Ngoan ngoãn đi ngủ đi mà có được hay không em cùng anh ngủ chung a ”

“Không” nam nhân chỉ nói một chữ sau đó liền chôn ở trong cổ của cô hô hấp dần dần trở nên nóng bỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.