Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 957: Chương 957: Ngươi tỉnh táo một chút!




Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Hàn Thiên Vũ thân thiết cúi người lên tiếng chào cậu bé, “Đường Đường? Chào tiểu đệ đệ!”

“Chào ca ca!” Cậu bé cũng lễ phép đáp lại một tiếng.

Hàn Thiên Vũ nhìn về phía người đại diện Phí Dương ở bên cạnh, “Dương ca, nhắn giúp khách sạn bên kia chuẩn bị thêm một phần ăn cho trẻ em.”

“Ok!” Phí Dương gật đầu, rất nhanh liền an bài xong.

Diệp Oản Oản: “Cám ơn!”

Chính nàng cũng không nghĩ tới chuẩn bị cái này.

Sau khi nghi thức kết thúc, đoàn phim bên này còn có ăn chung.

Rất nhanh những người khác phỏng vấn cùng phóng viên cũng đều kết thúc, Diệp Mộ Phàm vừa cùng mấy nhân viên bên cạnh nói chuyện, vừa đi vào.

Vừa mới vào nhà, Diệp Mộ Phàm liền nhìn thấy bé trai vô cùng nổi bật ở bên cạnh Diệp Oản Oản.

Mịa nó...

Diệp Mộ Phàm lập tức đem Diệp Oản Oản kéo sang một bên, “Đây chính là... đứa bé mà trước kia em nói?”

“Đúng vậy!”

“Mịa! Tại sao em lại dẫn nó đến chỗ đoàn làm phim thế?” Diệp Mộ Phàm bực tức nói.

Diệp Oản Oản mở miệng, “Nó vừa tới quốc nội, hết thảy đều chưa quen, để nó ở nhà một mình em không yên tâm. Trước hết dẫn theo bên người mấy ngày, thằng bé rất hiểu chuyện, sẽ không ảnh hưởng đến em làm việc!”

Diệp Mộ Phàm nhức đầu không thôi, “Trọng điểm không phải là cái này có được không? Em thật đúng là xem mình là mẹ thật của nó rồi hả? Quá chuyên nghiệp đi mà!”

Diệp Oản Oản: “Nhận ủy thác của người, phải hết lòng vì việc của người khác!”

Diệp Mộ Phàm nói qua nói lại, lộ ra thần sắc hồ nghi, “Đứa nhỏ này...”

Diệp Oản Oản: “Làm sao?”

Diệp Mộ Phàm trầm ngâm, đứa nhỏ này nhìn khí chất hẳn là không phải tiểu hài tử con nhà bình thường. Hơn nữa hắn làm sao lại có cảm giác đứa bé ngũ quan xinh xắn này, lại có mấy phần giống với muội muội của hắn như vậy chứ?

Diệp Mộ Phàm không nhịn được mở miệng, “Anh thế nào lại có cảm giác đứa nhỏ thật có dáng dấp giống với em nha?”

Diệp Oản Oản tỏ vẻ đó-là-đương-nhiên, “Nói nhảm, bởi vì em và mẹ ruột của nhóc vốn là có chút giống nhau, nếu không người ta cũng sẽ không tới tìm em giúp giả mạo.”

Cách đó không xa, Nhiếp Đường Tiêu bị mấy nhân viên vây lấy nhét kẹo, hướng về phương hướng của Diệp Mộ Phàm nhìn một cái, thần sắc thoáng hòa hoãn đi mấy phần.

Nhưng mà, ngay vào lúc này, cánh cửa truyền tới một âm thanh đầy phấn khởi: “Good morning! Tôi đã về rồi!”

Nương theo âm thanh tràn đầy máu chó, chỉ thấy một bóng người mặt đồ vàng tươi đang vui sướng nhảy nhót đi vào.

Tạo hình hôm nay của Cung Húc, thật sự là một lời khó nói hết...

Hạ thân của tên này là quần Jean lủng lổ chỗ ở trên đùi, phần trên khoác một cái áo khoác nhung màu vàng, áo khoác kia là một loại hàng đỉnh cấp xa xỉ phẩm.

Mặc dù rất thời trang, nhưng rất khó phối đồ, nên rất hiếm có minh tinh nào dám mặc. Bởi vì mặc lên người liền nhìn y như hoàng kê, lại có vẻ lôi thôi cồng kềnh, nhìn sẽ y như là hiện trường tai nạn xe cộ.

Đã từng có một ca sĩ rock and roll rất có cá tính mặc qua một lần, kết quả bị người người bầy đàn chế giễu.

Cung Húc tên kia bên trong còn mặc một cái lưới đánh cá màu đen nhìn càng lôi thôi, bên ngoài mặc cái áo khoác màu lông gà nhỏ. Nhưng chính là như vậy, lại có hiệu quả làm lộ ra một cơ thể đầy mê người của hắn, có thể nói biến thứ tầm thường trở thành thần kỳ.

“Ha ha ha Diệp ca ca, ngày hôm nay tôi có phải là đẹp trai như ‘bad boy’ hay không!!!” Cung Húc đầy đắc ý vẩy vẩy cằm đi tới trước mặt trợ lý, sau đó tựa như một con hoàng tước con nhào thẳng về hướng của Diệp Oản Oản.

Trước khi tên kia nhào qua, Diệp Oản Oản kịp thời đưa ra một cánh tay cản trở đường tiến của hắn, “Ngươi tỉnh táo một chút...!”

Cái tên này, cả ngày đều y như là hít thuốc lắc. Lạc Thần lại quá trầm mặc rồi, hai người này có thể cộng lại chia nhau một chút có được hay không?

“Gào! Diệp ca ca, anh có phải là đã yêu tôi rồi hay không? Tôi có phải là Bảo Bảo yêu thích nhất của anh hay không?” Người nào đó lại bắt đầu trò làm nũng thường ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.