Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 797: Chương 797: Nhất định phải đoạt




Editor: Hoahonggai

Beta: Gemini

………………………….

Sáng ngày thứ hai, truyền thông Quang Diệu.

“Rốt cuộc chơi đủ rồi?” Diệp Mộ Phàm mặt ai oán.

Diệp Oản Oản cười khẽ “Quà cho anh và ba mẹ.”

Sắc mặt Diệp Mộ Phàm lúc này mới hơi đổi vài phần, hừ hừ nói “Coi như em còn có lương tâm!”

“Hẹn tối nay đi nhà cũ?” Diệp Oản Oản hỏi.

“Đúng vậy…” Vừa nhắc cái này mặt Diệp Mộ Phàm tối lại “Không thể không đi được không? Chúng ta như vậy không phải rất tốt sao, làm sao phải nhất định muốn về đó cho tức!”

Diệp Oản Oản quét tới, ánh mắt lạnh giá “Em nói rồi, anh nhất định phải đoạt lại Diệp gia! Quên bọn họ đối với ba mẹ mình thế nào sao?”

“Ồ…” Diệp Mộ Phàm bị ánh mắt lạnh băng của Diệp Oản Oản quét qua, nhất thời ngượng ngùng sờ lỗ mũi, “Anh đương nhiên muốn, nhưng mà, lấy năng lực hiện tại của chúng ta, còn có thành kiến của ông bà nội với nhà chúng ta, khó như lên trời..”

Ánh mắt Diệp Oản Oản hơi chăm chú “Anh cho rằng, tín nhiệm của bọn họ không có gì phá nổi?”

………

Buỏi tối, nhà cũ Diệp gia.

Diệp Mộ Phạm tham gia điện ảnh cầm nhiều hạng mục giải thưởng lớn, cũng đảm nhiệm phó chủ tịch hiệp hội Thời Thượng, hai ông bà bên này đều biết.

Nếu không lần này cũng không gọi điện thoại kêu anh trở về ăn cơm.

Hôm nay gia tộc Diệp gia ăn chung, đến không ít bạn bè thân thích.

Diệp Oản Oản và Diệp Mộ Phàm vừa mới xuất hiện,liền hấp dẫn không ít người chú ý.

Với giá trị nhan sắc của hai người, hai anh em đứng chung một chỗ, thật sự quá bắt mắt.

Đàm Nghệ Lan nhìn thấy cảnh đẹp của hai anh em, sắc mặt hòa hoãn không ít.

“Bà nội!” Bị Diệp Oản Oản đẩy, Diệp Mộ Phàm lên tinh thần đi về hướng hai ông bà.

“Bà nội, con mang lễ vật cho hai người, hai ông bà xem có thích không!”

“Tới thì tới, còn mang thứ gì!” Mặc dù trong miệng Đàm Nghệ Lan nói như vậy, nhưng mà sắc mặt vẫn hài lòng.

Diệp Mộ Phàm thân mật kéo cánh tay của Đàm Nghệ Lan “Kiếm tiền, chuyện đầu tiên là con muốn hiếu kính ông bà nội!”

Đàm Nghệ Lan nghe vậy vui mừng mở miệng “Cuối cùng Mộ Phàm cũng bắt đầu hiểu chuyện, trong thời gian gần đây, biểu hiện cũng không tồi, lần trước gặp chủ tịch Mục, còn nghe ông ấy khen con.”

“Có phải là khen con di truyền được thiên phú thời trang của bà nội không?”

“Con đó …”

Thấy Đàm Nghệ Lan bị Diệp Mộ Phàm dụ đến vui vẻ, cách đó không xa Lương Mỹ Huyên cắn cắn răng.

Lương Mỹ Huyên đi qua, mở miệng yếu ớt, “Mẹ, con nghe nói, hiện tại Mộ Phàm là ở chi nhánh nhỏ của công ty Hoàn Cầu làm người tạo hình? Chúng ta có Hoàng Thiên thì không làm mà lại đi làm công cho Hoàn Cầu, nếu nói ra ngoài, để cho người ta nghĩ như thế nào…”

Diệp Mộ Phàm cười lạnh một tiếng, “Thím hai, kiến thức thím thật thiển cận, lấy ngắn chế dài, thím có biết biết người biết ta trăm trận trăm thắng không, tôi đi Hoàn Cầu thực tập, vừa vặn học cách quản lý của họ.”

Sau lưng, Diệp lão gia đi tới, gật đầu mở miệng nói, “Lời này của Diệp Mộ Phàm, nói rất có đạo lý.”

Lương Mỹ Huyên bị nghẹn lại, trên mắt đầy oán giận.

Đang muốn tiếp tục nói bên cạnh bà ta có người khẽ kéo cánh tay ra hiệu bà ta có chừng mực.

Diệp Y Y mặc một bộ trang phục dạ hội màu lam, đi tới trước mặt Đàm Nghệ Lan “Bà nội, có một tin tức tốt, năm nay chúng ta đã cùng Hoa Ảnh hợp tác…”

Đàm Nghệ Lan vừa nghe, nhất thời hấp dẫn sự chú ý, “Thật sự?”

Hoa Ảnh nhưng là công ty sản xuất và dịch vụ về điện ảnh và truyền hình, có uy tín từ lâu.

Diệp Mộ Phàm nghe vậy, ánh mắt nhất thời buồn bã, anh còn đang ở một cái chi nhánh công ty nhỏ làm việc cực khổ vất vả, Diệp Y Y đã sớm đạt đến trình độ nào rồi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.