Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 767: Chương 767: Quả thực là thần tiên sống




Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

————————————————–

Mặt Vạn Hạc Vân đầy kích động, Lâm Lang các bọn họ, lại mở ra được khối Đế Vương Lục lớn như vậy, sau đó lo gì không có khách hàng chứ?

Mấy người kia đè ở trên đầu sỉ nhục ông ta suốt ba năm, rốt cuộc ông ta cũng có thể thoát được cảnh này rồi.

Lâm Lang các của bọn họ, cũng là có thể mở ra phỉ thúy thượng hạng đấy!

“Đế Vương Lục này là của ai?” Một người chuyên gia giám định hiếu kỳ đánh giá.

Mặc dù là ở phường tập trung mở ra, nhưng nhìn phản ứng của Hầu Mậu Phong, hẳn không phải là hàng trong cửa hàng ông ta.

Thần Hư đạo sĩ lập tức nói: “Tôi, là của bọn tôi đây! Nha không đúng, là của ông chủ chúng tôi đấy!”

“Chúc mừng vị tiểu thư này rồi, nhờ tiểu thư mà tôi ngày hôm nay cũng coi là được mở rộng kiến thức!” Chuyên gia giám định cười nói, cẩn thận từng li từng tí đem trong tay để xuống, “Tiểu thư muôn vàn phải cẩn thận!”

Mở ra thứ này, còn đích xác là phải cẩn thận một chút, bất quá có mấy người vệ sĩ Nhiếp Vô Danh, thì cũng chẳng có gì để nói nữa rồi.

Hoàng Thế Hâm vẫn còn đang chưa từ bỏ ý định suy nghĩ cắt thêm mấy đao nữa, kết quả, không thu hoạch được gì cả.

“Cho nên, khối vật liệu này rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền?” Hoàng Thế Hâm gào thét truy hỏi.

Chuyên gia giám định bất đắc dĩ mở miệng, “Đại… Đại khái mấy trăm ngàn đi…”

Diệp Oản Oản đánh giá khối nguyên thạch kia, bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng: “Tôi đã sớm nói, bên trong không có gì cả a!”

Vào giờ phút này, Hoàng Thế Hâm nhìn khối đá bị tháo thành tám mảnh, đã hoàn toàn ngốc ở chỗ đó.

Sụp đổ… Hoàn toàn sụp đổ…

Coi như trước mặt mấy khối nguyên thạch mở ra phỉ thúy cũng không tệ lắm, nhưng là có thể có tác dụng gì?

Chỉ một khối này, thì đã đủ để cho ông ta mất hết vốn liếng!

Một bên Tiết Lệ sắc mặt khó coi truy hỏi ba người: “Mấy người các người, thấy rõ ràng chưa? Đây thật là Đế Vương Lục?”

Ba người chuyên gia hai mắt nhìn nhau, kiên trì đến cùng mở miệng nói: “Phó tổng giám Tiết, chính xác trăm phần trăm…”

“Chuyện như vậy chúng tôi làm sao dám nói bậy, mới vừa rồi chúng tôi đã nhiều lần xác nhận, khối đá này của Diệp tiểu thư, đúng là Đế Vương Lục không sai!”

“Lần trước nhìn thấy Đế Vương Lục, cũng đã là chuyện của nửa năm trước rồi, mà lúc đó chỉ có lớn chừng ngón cái…”

“Có câu nói, Thần Tiên khó đoạn tấc ngọc, Diệp tiểu thư rốt cuộc là làm sao thấy được trong nguyên thạch của Lâm Lang các nhất định có phỉ thúy thượng hạng? Thật bất khả tư nghị!”

…………………………………..

Ba người chuyên gia của Tư gia giờ phút này ánh mắt nhìn Diệp Oản Oản đã như nhìn thấy Thần Tiên không sai biệt lắm.

Lập tức, Diệp Oản Oản nhìn về phía Tiết Lệ đang trợn mắt hốc mồm, lạnh giọng cười, sau đó nhìn về hướng đám người Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình trong video.

Giờ phút này, quản lý cấp cao của Tư gia, đã hoàn toàn bị chấn động không nói ra lời.

Dùng toàn bộ đánh cược đoán, mở ra đẳng cấp Đế Vương Lục, hơn nữa còn là một khối đá lớn như vậy nữa…

Chuyện này… Thế giới này là điên đảo rồi?

“Các vị, đánh cược của chúng ta, có phải hẳn là nên thực hiện rồi hay không?” Diệp Oản Oản cười nói.

“Chuyện này…” Phùng Nghĩa Bình vốn định nguỵ biện mấy câu, nhưng lại phát hiện, một câu có thể nguỵ biện cũng nói không ra được.

Hiện trường không chỉ có chuyên gia giám định đẳng cấp ở Myanmar, còn có ba người chuyên gia Tư gia, cho nên không có khả năng tính sai.

Cái người phụ nữ đáng chết này, vận may cũng có phần quá tốt đi!

Trong phòng họp tất cả đều là quản lý, mới vừa rồi ông ta đều đã nói ra, nếu như vào lúc này đổi ý, không thể nghi ngờ là tự vả miệng mình.

Nhưng ai có thể nghĩ tới người phụ nữ này lại có thể thật sự thắng được?

Cuối cùng, Phùng Nghĩa Bình cắn răng, sắc mặt đỏ bừng lên cắn răng, chỉ có thể từng chữ từng chữ mở miệng nói: “Tôi, là, tên, khốn, khiếp (Vương Bát Đản)!”

Thấy Phùng Nghĩa Bình mở miệng, Tư Minh Lễ trong mắt đầy hung ác: “Được, Diệp Oản Oản, lần này xem như cô lợi hại… Tôi… Tôi là tên khốn khiếp…”

Vừa dứt lời, bên kia lập tức vội vã cúp video, động tác khỏi phải nói nhanh chóng cực kỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.