Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
----
“Cho nên, Võ Đạo Liên Minh cũng tương đương với Hiệp Hội Võ Thuật bản cao cấp, tụ tập những cao thủ lánh đời cao cấp nhất?” Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.
Mục Tùy Phong cười nói, “Cô hiểu như vậy cũng không hề sai.”
“Mục tiên sinh, ngài là người trong Võ Đạo Liên Minh sao?” Diệp Oản Oản theo bản năng mở miệng hỏi.
Nếu không Mục Tùy Phong làm sao lại có thể biết rõ được những thứ mà người thường không thể nào biết được như vậy?
Mục Tùy Phong than nhẹ một tiếng, nói, “Võ Đạo Liên Minh đều có chi nhánh tại các nơi trên thế giới. Nhiều năm trước, tôi từng nhậm chức ở một chi nhánh của Võ Đạo Liên Minh tại một thành phố cảng. Sau đó chi nhánh tan rã, tôi cũng rời đi.”
“Thì ra là như vậy...” Diệp Oản Oản thấy thần sắc Mục Tùy Phong tựa hồ có hơi đau thương, không khỏi nhịn được hỏi thăm, “Vì sao lại tan rã? Là...đã xảy ra chuyện gì sao?”
Mục Tùy Phong trầm ngâm nói, “Chuyện này, sự tình khi đó phát sinh rất đột ngột, trụ sở chính không có tin tức gì truyền ra, tôi chẳng qua chỉ là người quản lý chi nhánh, cho nên đối với tình huống cụ thể, cũng không hiểu rõ lắm. Sau khi rời đi, tôi liền bắt đầu chuyển sang kinh doanh buôn bán.”
Diệp Oản Oản lắc đầu, “Thì ra là vậy...”
Mục Tùy Phong từ trong hồi ức khôi phục lại tinh thần, áy náy mở miệng xin lỗi, “Xin lỗi Diệp tiểu thư, không cẩn thận lại làm tốn nhiều thời gian của cô đến như vậy.”
Diệp Oản Oản cười nói, “Không ngờ nha, tôi đối với những thứ này cảm thấy rất hứng thú! Tôi đến giờ vẫn chưa biết là có những chỗ như vậy!”
Ôi một chỗ mà cao thủ đi đầy đất, thật là chỉ nghĩ đến thôi mà cũng đã rất hưng phấn rồi…
Mục Tùy Phong nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản một hồi lâu, thấy dáng vẻ của thiếu nữ có vẻ thật sự là thiên chân vô tà, cuối cùng cũng đành bỏ đi ý tưởng trong đầu…
Mục Tùy Phong: “Diệp tiểu thư nếu như cảm thấy hứng thú, lần sau có thời gian có thể đi ăn chung bữa cơm, từ từ trò chuyện. Có gì muốn biết, tôi đều có thể giúp cô giải đáp.”
Diệp Oản Oản: “Được! Đa tạ Mục tiên sinh trước!”
Mục Tùy Phong: “Diệp tiểu thư khách khí!”
...
Sau khi cùng Mục Tùy Phong tạm biệt, Diệp Oản Oản dẫn theo 5 tên hộ vệ đi về Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Bởi vì Tư Dạ Hàn vào lúc này vẫn còn chưa quay trở về, cho nên Diệp Oản Oản đi trước lên lầu tìm Đường Đường.
Dưới lầu, 5 tên hộ vệ cũng đang chờ Tư Dạ Hàn và Hứa Dịch quay trở về để báo cáo.
Sau khi Diệp Oản Oản rời đi, 5 người tụm lại, hưng phấn không thôi mà bàn tán.
“Thật sự là không thể trông mặt mà bắt hình dong, Diệp tiểu thư quả thực quá mạnh mẽ!”
“Một cô gái lại có thể lợi hại như vậy, đột nhiên cảm thấy chính mình là củi mục mà! Hic hic…”
“Trước đây thật ra tôi từng nghe mấy người Ám Vệ nhắc qua Diệp tiểu thư, nói Diệp tiểu thư dạy cho Thập Nhất đội trưởng cùng Phong Tổng đội trưởng, là sư phụ của bọn họ. Khi đó tôi căn bản cũng không hề tin, cảm thấy chính là bọn họ chém gió! Ngờ đâu lại là sự thật!”
“Các ngươi nói xem, Diệp tiểu thư so với Tần tiểu thư, người nào lợi hại hơn?”
...
Năm người đang nói đầy hưng phấn, cho nên không hề phát hiện ra Tư Dạ Hàn cùng Hứa Dịch ở sau lưng, không biết đã trở về từ lúc nào.
Hứa Dịch nghe đoạn đối thoại của mấy người này, cảm thấy có gì đó sai sai…
Những hộ vệ này nói “Diệp tiểu thư quả thực quá mạnh mẽ” là có ý gì?
Oản Oản tiểu thư sẽ không phải là đã động thủ đấy chứ?
Hắn có nhớ là ông chủ không cho phép Oản Oản tiểu thư động thủ đánh nhau à nha...
Hứa Dịch còn không kịp suy nghĩ nhiều, liền nghe được một trong những tên hộ vệ kích động mở miệng: “Ta phi! Cái này còn cần phải nói sao? Ngay cả tên rác rưởi Yamamoto Yu cũng bị Diệp tiểu thư của chúng ta máu ngược!”
Hứa Dịch biến sắc, thời điểm muốn ngăn cản, đã không còn kịp nữa rồi...
Một tên hộ vệ khác lại bồi thêm cho một câu, “Còn có con mẹ Tôn Tuyết Trinh đó, lại còn dám khiêu khích Diệp tiểu thư chúng ta, kết quả cũng bị Diệp tiểu thư chúng ta dạy cho cách làm người!”
Tư Dạ Hàn: “...”