Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 138: Chương 138: Rất nhanh ngươi sẽ biết




Convertor: Vo Vo

Editor: Hyna Nguyễn

-----------------

Trong phút chốc tất cả nam sinh đội bóng rổ trường Cẩm Tú đều kêu gào, bắt đầu kích động.

“Oh oh oh oh —— “

“Ai yêu! Ta đi a! Sở Phong ngươi thâm tàng bất lộ a! Hóa ra hôm nay đột nhiên khác thường như vậy không phải là bị thất tình, mà là vì yêu, tâm tư toàn đặt ở trên người bạn gái mình thôi!”

“Khó trách tiểu tử này mới vừa rồi một mực hướng trên khán đài nhìn suốt thôi!”

“Cô em ngươi đừng bị mặt của tên tiểu tử này lừa a!”

...

“Tất cả câm miệng hết cho lão tử! “ Sở Phong tức giận trợn mắt nhìn những người đó một cái.

“Cái kia ta đi trước nha, bằng hữu của ta còn đang chờ ta“. Giang Yên Nhiên mở miệng nói.

Sở Phong nhất thời mặt đầy ý không muốn rời xa, có chút thấp thỏm hỏi “ vậy... Gặp lại sau?”

“ Ừ. “ Giang Yên Nhiên gật đầu.

Nghe được cái này âm thanh “Ừ “ trái tim Sở Phong đã chạy vòng quanh địa cầu nhảy nhót một vòng, rốt cuộc cũng trở lại trong thân thể.

Hắn không có bị ném bỏ! Tối nay còn có lời ước hẹn gặp nhau nữa!

So sánh với bên Cẩm Tú một mảnh huyên náo cùng âm thanh chế nhạo, bên Thanh Hòa chính là một bầu không khí quỷ dị.

Ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của Tống Tử Hàng.

Dù sao ngay tại một khắc trước, hắn còn tự mình đa tình địa cho là Giang Yên Nhiên tới tìm mình, kết quả người ta lại là đi tìm người phía đối diện - Sở Phong.

“Wase! Thật là Bát Quái siêu cấp lớn! Giang Yên Nhiên cùng Sở Phong? Hai người này từ lúc nào đã có nhận biết thế?”

“Mặc dù rất khiếp sợ, nhưng không khỏi cảm thấy hai người này rất xứng đôi nha!! Ta vẫn là lần đầu tiên thấy Sở Phong bộ dáng mắc cở như vậy, ha ha ha vô cùng đáng yêu!”

“Quả thật rất xứng đôi, hơn nữa còn môn đăng hộ đối, nghe nói gia thế của Sở Phong cũng rất tốt!”

“Ta còn tưởng rằng Giang Yên Nhiên bị bỏ rơi ngã xuống một cái hết gượng dậy nổi chứ, không nghĩ tới thoáng qua liền tìm được người khác!”

“Các ngươi cũng là mù rồi sao, người ta là Giang Yên Nhiên lấy điều kiện của mình ở chỗ này, muốn tìm dạng gì không có à? Ngược lại Tống Tử Hàng, ta cảm thấy hắn thật ra là mắt bị mù!”

...

Tống Tử Hàng trơ mắt nhìn Giang Yên Nhiên đi đưa nước cho nam sinh khác, còn thân mật giúp đối phương lau mồ hôi, giận đến nỗi cả mặt đều đen, sau đó nghe một chút nghị luận của những người chung quanh, sắc mặt càng là khó coi.

Lúc Giang Yên Nhiên đi ngang qua bọn họ, Tống Tử Hàng nhanh chân đi tới ngăn lại đường đi của cô” Giang Yên Nhiên, cô đây là có ý gì?”

Cái nữ nhân đáng chết này, trước mặt nhiều người như vậy lại cắm sừng cho hắn.

“Cái gì? “ Giang Yên Nhiên hơi nhíu mày.

Tống Tử Hàng thời khắc này sắc mặt âm vụ gần như có chút dữ tợn “ a, luôn mồm luôn miệng nói yêu thích tôi, kết quả quay đầu lại cùng tiểu bạch kiểm ở trường học cách vách cùng một chỗ! Cô sẽ không phải là trước đây cũng đã cùng với hắn cấu kết làm bậy đi chứ?”

Giang Yên Nhiên cười lạnh một tiếng “ phải thì thế nào, không phải thì thế nào? Tôi thích ai, cấu kết làm bậy với ai, mắc mớ gì tới anh?”

“Phốc —— “ người chung quanh nghe vậy nhất thời đều cười ra tiếng.

Dù sao lời Giang Yên Nhiên nói cũng không phải không đạo lý a, lúc đầu hai người bọn họ không liên quan, trước đây khi muốn tẩy trắng, rửa oan cho Trầm Mộng Kỳ hắn trước mặt mọi người đã chối bỏ trách nhiệm dùng bộ dạng này giải thích hay sao?

Tống Tử Hàng tức đến cơ hồ muốn nổi điên, không chút nghĩ ngợi liền bật thốt lên “ Cô đừng quên chúng ta là có hôn ước, nhưng là cô lại cắm sừng sau lưng tôi...”

“Hôn ước? Chúng ta từng có hôn ước từ lúc nào, sao tôi lại không biết?”

“Chúng ta... “ Tống Tử Hàng lúc đầu muốn phản bác, nhưng ánh mắt khi nhìn đến Trầm Mộng Kỳ, nhất thời không nói ra lời, dù sao trước đây không lâu hắn mới công khái đăng bài post nói mình cùng Giang Yên Nhiên không có bất cứ quan hệ nào, hôn ước cũng không tồn tại.

Nếu như lúc này còn nói có, há chẳng phải là tự mình vả miệng mình sao.

“Giang Yên Nhiên, cô có biết rõ hậu quả nếu cô làm như vậy không! “ Tống Tử Hàng gắng gượng nuốt một bụng lửa giận trở về.

“Hậu quả sao? Rất nhanh thì ngươi sẽ biết thôi” Giang Yên Nhiên cười một tiếng, cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.