“Ồ... Bạch minh chủ đã nghĩ xong?”
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, sắc mặt lão già dòng chính hơi có nét vui.
“Không sai.” Diệp Oản Oản gật đầu một cái.
“Tốt lắm, nếu quả thật là như vậy, cha mẹ của Bạch minh chủ, dĩ nhiên là khách quý của chúng tôi, dòng chính chúng tôi lập tức thả người.” Lão ta gật đầu một cái.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng nói gì, lão già dòng chính lại nói: “Chỉ bất quá... là như thế này, nếu Không Sợ Minh và Nhiếp gia đều ủng hộ dòng chính, vậy thì lập một bản hợp đồng đi.”
Trong lúc nói chuyện, lão ta nháy mắt cho thủ hạ.
Lúc này, thủ hạ mang tới một bản hiệp ước chiến sự.
Nhìn nội dung hiệp ước, Diệp Oản Oản nhất thời ngẩn cả ra.
Đám người dòng chính này... Thật đúng là con mịa nó nhìn xa trông rộng.
Loại hiệp ước chiến sự này, do Trọng Tài Hội của 12 châu thuộc Độc Lập Châu quản lý.
Trọng Tài Hội 12 châu, đại biểu cho thế lực trung lập quy mô lớn nhất 12 châu của Độc Lập Châu. Phần lớn quy tắc Độc Lập Châu, đều là do Trọng Tài Hội quy định, không một ai dám vi phạm ý chí của Trọng Tài Hội.
Cho dù là dòng chính và dòng thứ, cũng không có can đảm này...
Bây giờ, bản hiệp ước này... lại là do Trọng Tài Hội trực tiếp quản lý. Nếu như mà không tuân thủ...
“Làm sao, ông không tin tôi? Tôi dầu gì cũng là Không Sợ Minh Chủ, gia chủ Nhiếp gia, tín nhiệm giữa người và người đi đâu rồi? Chẳng lẽ tín nhiệm của chúng ta, còn không bằng một trang giấy này sao?” Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm lão già dòng chính, thở dài.
“Ha ha...”
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, lão già dòng chính khẽ mỉm cười, nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng nói: “Bạch minh chủ... Đây nếu như là thế lực khác, nói như vậy, tôi cũng sẽ tin...
Nhưng mà chính bởi vì Bạch minh chủ là Minh chủ Không Sợ Minh, cho nên... chúng tôi có sao nói vậy, có hai nói hai, vẫn là trước tiên ký kết hiệp ước chiến sự đi đã.”
Diệp Oản Oản: “...”
“Không Sợ Minh thì thế nào? Các người cũng không đi hỏi thăm một chút, Không Sợ Minh chúng tôi, nhất là tôi người minh chủ này, một khi nói chuyện chính là nhất ngôn cửu đỉnh.” Diệp Oản Oản nói.
“Ha ha, Bạch minh chủ... danh tiếng Không Sợ Minh, mọi người đều biết. Cô cũng không cần nhiều lời. Dòng chính đương nhiên là tin tưởng thành tâm của Bạch minh chủ, nhưng... vẫn là nên ký đi.” Lão già dòng chính cười nói.
Diệp Oản Oản: “...” Ngươi con mịa nó, thật không biết xấu hổ!
Cuối cùng, bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể cầm bút ký tên, cũng ịn vân tay lên.
“Được chưa?” Diệp Oản Oản đem hiệp ước đẩy tới.
Sau khi nhìn kỹ một lát, lão già dòng chính hướng về Diệp Oản Oản gật đầu một cái, cười nói: “Được rồi, hoan nghênh Không Sợ Minh và Nhiếp gia, gia nhập đại gia đình dòng chính chúng ta.”
“Cha mẹ tôi đâu?” Diệp Oản Oản hỏi.
“Bạch minh chủ yên tâm, cha mẹ của cô, ở chi nhánh khác. Sáng sớm ngày mai, bọn họ sẽ trở lại Nhiếp gia.” Lão già dòng chính mở miệng nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Được, liền tin các người một lần.”
Diệp Oản Oản dứt lời, mang theo mọi người Không Sợ Minh đứng dậy rời đi.
...
“Con bà nó, Phong tỷ, chúng ta thật sự gia nhập dòng chính sao? Có phải là quá gấp rồi hay không hả?”
Trên đường trở về, Bắc Đẩu hướng về Diệp Oản Oản nói.
“Gấp cái rắm.”
Diệp Oản Oản tức giận hừ lạnh một tiếng, tâm tình rất là buồn rầu.
Trước đó là dự định trước tiên đem dòng chính lắc lư cho xong chuyện, để cho bọn họ trước tiên thả cha mẹ rồi lại nói.
Không có cái gì quan trọng hơn so với an nguy của bọn họ!
Nhưng mà có ai ngờ được, đám dòng chính này nào có dễ lừa bịp như vậy? Người ta trực tiếp lấy ra một bản hiệp ước chiến sự do Trọng Tài Hội trực tiếp quản lý!
Ký hiệp ước này, nếu như không làm theo nội dung hiệp ước, dòng chính sẽ không quản, đến lúc đó... sẽ có người của Trọng Tài Hội trực tiếp ra mặt!