Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 664: Chương 664: Tiểu gia tôi không sợ hãi




Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————————————–

Diệp ca chẳng lẽ không phải… Nên để hắn nói xin lỗi à…

Cung Húc đều đã chuẩn bị tốt tâm lý là bị mắng cẩu huyết đầy đầu, kết quả không nghĩ tới Diệp Oản Oản lại có thể sẽ là phản ứng như vậy, không chỉ một chữ cũng không có mắng hắn, còn trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của đối phương.

Sắc mặt của Vạn San San nhất thời một trận thẹn quá thành giận nói: “Anh… Anh nói cái gì? Anh có biết nếu đoạn video này được đăng lên đối với một người nghệ sĩ sẽ có ảnh hưởng như thế nào không? Anh là người đại diện mà có thể làm như vậy sao? Tôi sẽ cho anh một cơ hội…”

“Xin cứ tự nhiên.”

Sau khi bỏ lại mấy chữ, cũng không để ý đến phản ứng của đám người Vạn San San, Diệp Oản Oản nhìn về phía Cung Húc cùng Lạc Thần mở miệng nói: “Hai người các cậu, qua đây.”

“Vâng…”

Lạc Thần cùng Cung Húc ngơ ngác liếc nhau một cái, ngay sau đó đi theo sát Diệp Bạch, hai tiểu trợ lý cũng đuổi sát theo.

Sau lưng, Vạn San San giận đến giậm chân tại chỗ.

“Đáng chết! Hắn có ý gì? Hắn thật sự cho rằng tôi không dám đăng sao? Vậy tôi liền đăng cho hắn nhìn!”

Vạn San San vốn là chuẩn bị tiết lộ cho mấy chủ báo bát quái trong giới giải trí, nhưng dưới sự tức giận liền trực tiếp dùng tên của mình đem đoạn video đó đăng lên trên mạng.

Bên trong phòng hóa trang.

Cung Húc khẩn trương không dứt mà gục đầu đứng ở nơi đó, trong đầu nghĩ, xong rồi xong rồi, Diệp ca nhất định sẽ cảm thấy chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cho nên muốn đơn độc đối phó hắn!

Lạc Thần cùng hai tiểu trợ lý mặt cũng đầy lo âu.

Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế trước bàn trang điểm, ngẩng đầu nhìn Cung Húc đang thấp thỏm bất an.

Cung Húc bị nhìn càng thêm hốt hoảng, vẻ mặt đưa đám nói: “Diệp ca, tôi…”

Lời còn chưa dứt, Diệp Oản Oản đã mở miệng nói: “Mới vừa rồi, làm không tệ.”

Tiếng nói của Diệp Oản Oản hạ xuống trong nháy mắt, Cung Húc nhất thời cả người đều ngây ngẩn đứng ở chỗ đó, dường như không phản ứng kịp chuyện mà mình mới nghe được là cái gì.

“Diệp ca… Anh mới vừa… Nói cái gì vậy?” Biểu tình của Cung Húc ngơ ngác hỏi lại.

Đông Tử đứng ở một bên hưng phấn mở miệng: “Húc ca, Diệp ca anh ấy đang khen anh đấy, khen anh làm không tệ a!”

Ánh mắt của Cung Húc nhất thời đỏ lên, sau đó “Gào” một tiếng liền nhào tới trong ngực của Diệp Oản Oản…

Diệp Oản Oản nhất thời không có phòng bị, liền cứ như vậy bị người ôm.

Người nào đó dù đã lớn và trưởng thành như vậy nhưng chỉ nghe một câu của Diệp Oản Oản liền như một chú cho con cọ cọ ở trên người của cô.

Diệp Oản Oản một mặt không nói gì, vội vươn tay xách sau cổ hắn đem hắn đẩy ra rồi nói: “Đứng ngay ngắn cho tôi.”

“Ồ ồ ồ…” Cung Húc đứng thẳng người, mặt đầy vẻ cảm động, sau đó, nháy mắt một cái nói: “Diệp ca anh làm sao lại mềm mại như vậy?”

Diệp Oản Oản nghẹn một cái: “…” Mềm mại cái đầu anh a!

May mắn mới vừa rồi đẩy hắn ra nhanh, nếu không thiếu chút nữa là lộ tẩy rồi…

Đối với tiểu tử này thật sự là không có một giây phút nào có thể xem thường được mà!

Diệp Oản Oản mở miệng đáp: “Mặc dù hành vi bảo vệ người nhà của cậu đáng giá để khen ngợi, nhưng hữu dũng vô mưu, làm việc xúc động, tôi đã nhắc nhở qua cậu bao nhiêu lần rồi…”

“Ân ân ân, tôi biết, tôi biết rồi! Diệp ca, tôi thật sự rất vui vẻ a! Đây là lần đầu tiên anh khen tôi làm tốt đấy!” Cung Húc đã hoàn toàn đắm chìm ở trong tán dương của Diệp Oản Oản, rõ ràng hoàn toàn không đem những lời mà Diệp Oản Oản mới nói để vào trong tai của mình.

Diệp Oản Oản: “…”

Diệp Oản Oản không nói gì mà liếc nhìn chàng trai trước mặt, nếu như vào lúc này phía sau hắn có cái đuôi, phỏng chừng đã lắc vui vẻ sung sướng rồi…

Thấy Diệp Oản Oản không có trách cứ Cung Húc, Lạc Thần cùng hai tiểu trợ lý cũng thở phào.

Đông Tử lo âu mở miệng hỏi: “Diệp ca, vậy đoạn video Vạn San San quay lén kia làm sao bây giờ?”

Không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Cung Húc đã hoàn toàn khôi phục dáng vẻ kiêu căng phách lối của mình, mở miệng trả lời: “Cắt, không cần bận tâm, tiểu sử của tiểu gia tôi đã quá tối rồi, còn sợ đen hơn một chút sao? Chỉ cần Diệp ca không giận tôi, tiểu gia tôi sẽ không sợ hãi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.