Tư Dạ Hàn xuất hiện tại nơi này, quả thật là gây ra chấn động không nhỏ.
Dù sao, ở đây cũng có không ít người của Trọng Tài Hội, chuyện tối ngày hôm qua đã truyền ra.
Những người ở đây đều nghe đồn người tính tình cao lãnh ngạo mạn, trong mắt không có ai như Dịch tiểu thư, tối hôm qua không hề để ý đến ai! Vậy mà hết lần này tới lần khác chỉ nói mấy câu với mỗi mình Tư Dạ Hàn, còn chủ động mời anh ta khiêu vũ.
Tất cả mọi người đang đứng hóng xem bát quái, bất quá hôm nay Dịch tiểu thư đối với việc Tư Dạ Hàn đến dường như cũng không có chỗ nào khác thường, vẫn cứ ngồi ở chỗ đó nói chuyện với Medusa, không “thèm” nhìn Tư Dạ Hàn thêm dù chỉ là một cái.
Trên thực tế, sự thật là, Diệp Oản Oản bên này còn chưa kịp ra tay, Tư Dạ Hàn mới vừa bước vào đã trực tiếp bị Dịch Linh Quân chiếm đoạt.
Thấy hai người hoàn toàn không có bất kỳ giao lưu nào, Ân Hành cách đó không xa nãy giờ vẫn luôn chú ý, thấy vậy cuối cùng mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên là hắn suy nghĩ nhiều...
Thái độ Tư Dạ Hàn khiến Diệp Oản Oản bị đả kích không nhẹ, cho nên dẫn đến việc nàng có chút chưa gượng dậy nổi, ủ rà ủ rũ ngồi yên ở chỗ đó.
Medusa ho nhẹ một tiếng trấn an, “Tiểu sư muội, điều này nói rõ anh ta đối với muội chung thủy một lòng à nha, hẳn là muội nên vui vẻ mới đúng! Đợi sau khi muội khôi phục lại thân phận Nhiếp Vô Ưu, còn không phải là muốn hẹn hò thế nào liền hẹn hò như thế ấy sao!”
Diệp Oản Oản lầu bầu: “Hiện tại muội muốn hẹn hò ngay lập tức cơ!”
Cảm giác “cấm-sờ-vào-hiện-vật” cũng quá khó chịu!
Medusa hướng về Tư Dạ Hàn cách đó không xa nhìn một cái, uyển chuyển nói: “Từ thái độ trước mắt của cậu ta mà nói, phỏng chừng không quá có khả năng...”
Diệp Oản Oản đang chán nản, trong đầu đột nhiên như có linh quang lóe lên, “Tại sao lại không có khả năng?”
Nàng là ai chứ?
Bây giờ nàng cũng không phải là Nhiếp Vô Ưu!
Nàng hiện tại chính là con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội!
Diệp Oản Oản kích động nhìn về phía Medusa nói, “Muội thích theo đuổi ai thì theo đuổi người nấy, hẹn hò cái gì cơ chứ, còn cần phải theo đuổi anh ấy phiền toái như vậy sao? Lấy thân phận và hậu trường hiện tại của muội, hoàn toàn có thể ỷ thế hiếp người, trực tiếp cưỡng đoạt đó nha!”
Medusa: “Ặc...”
Lời thoại này... Có phải là có chỗ nào đó không đúng lắm rồi không? Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, lại thật giống như vẫn rất có đạo lý?
Sau khi nghĩ thông suốt, Diệp Oản Oản trong nháy mắt phục sinh đầy bình máu, đầy ưu nhã nhấc giày cao gót đứng lên.
Tối nay nàng trang điểm nhẹ, mặc một bộ dạ phục màu đen, lộ ra phần lưng xinh đẹp tô bật vòng eo con kiến. Chiếc giày cao gót được thiết kế theo hình dáng bụi gai vòng quanh cổ chân, khiến làn da trắng nõn nà của nàng càng thêm được tôn vinh đầy quý phái.
Nàng chậm rãi cất bước đi về phía Tư Dạ Hàn, giống như một đóa hoa hồng đen rực sáng dưới ánh trăng giữa màn đêm, vừa nguy hiểm lại mê người.
Thật là đẹp...
Cơ hồ tất cả ánh mắt đều ngưng tụ ở trên người cô gái.
Dịch Linh Quân thấy con gái đi về phía bên này, dùng ánh mắt hỏi thăm: Con lại muốn làm cái gì? Người ta rõ ràng là không thèm để ý đến con đó nha, tối hôm qua đã trực tiếp cự tuyệt con rồi!
Diệp Oản Oản không để ý đến Dịch Linh Quân, trực tiếp đi tới trước mặt Tư Dạ Hàn, mở miệng: “Quản lý Tư, cùng nhau nhảy một điệu chứ?”
Tư Dạ Hàn: “...”
Dịch Linh Quân: “...”
Tất cả mọi người vây xem: “...”
Lời thoại...giống y như đúc...so với tối ngày hôm qua!
Nếu như tối hôm qua chẳng qua chỉ là thuận miệng mời, vậy thì tối nay, lần thứ hai này, giải thích kiểu nào đây?
Không biết qua bao lâu, ở bên trong bầu không khí yên lặng đầy quỷ dị, Tư Dạ Hàn khẽ ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô gái, “Dịch tiểu thư, xin lỗi, hôm nay tôi bận chút việc.”
Lại cự tuyệt!!!
Mọi người tại đây quả thật là cũng không dám tin tưởng rồi, đồng loạt quay sang nhìn Diệp Oản Oản.
Liên tục bị cự tuyệt hai lần rồi đó nha, vậy mà cũng đều có thể nhịn?
Khóe miệng Diệp Oản Oản chậm rãi nở một đường cong đẹp đến kinh tâm động phách, chậm rãi cúi người, tiến tới bên tai Tư Dạ Hàn, “Quản lý Tư, tôi cũng không phải là đang trưng cầu ý kiến của anh.”
Nói xong trực tiếp khép tập tài liệu trong tay Tư Dạ Hàn lại, “Xoạch” một tiếng nhét vào trong ngực của Dịch Linh Quân, “Hiện tại, không bận nữa!”
Nói xong dùng ánh mắt tràn đầy cảnh cáo, trừng Dịch Linh Quân một cái.
Dịch Linh Quân nuốt nước miếng, “Ôi chao, lớn tuổi rồi, tinh lực theo không kịp, những chuyện này, hay là để ngày khác hãy nói.”
Tư Dạ Hàn: “...”