Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.com
---
Diệp Oản Oản theo bản năng muốn dùng tay gãi, nhưng sắc mặt Thần Hư đạo nhân lại biến đổi: “Đừng động!”
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, Thần Hư đạo nhân điểm ra một chỉ, đâm chết một con sâu nhỏ nhìn như bò cạp tại nơi cổ Diệp Oản Oản, đánh bay ra ngoài.
“Đây là Cổ Trùng...” Ngoại Quốc Dời Gạch thần sắc kinh ngạc.
Tại Độc Lập Châu, quả thực có người biết Cổ Độc Chi Thuật, nhưng còn tinh thông như vậy...
“Cổ Trùng?” Diệp Oản Oản thầm kinh hãi, thậm chí là khó tin.
Chẳng lẽ, ở trên thế giới này, thật sự có thứ gọi là “Cổ” * này?
* Cổ: Một dạng trùng độc để hại người, gần gần như bùa ngải. Xem chú thích (1) bên dưới.
Lúc này, Diệp Oản Oản nháy mắt cho Thần Hư đạo nhân, chợt dẫn theo Thần Hư đạo nhân đi vào bên trong xe.
“Hữu Danh lão bản, làm cái gì vậy?” Thần Hư đạo nhân mặt đầy khó hiểu.
“Cổ độc là thứ gì? Anh đừng nói với tôi, thật sự có loại vật này!” Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ hiếu kỳ.
Nhưng mà, Thần Hư đạo nhân lại vô cùng chắc chắn gật đầu một cái: “Hữu Danh lão bản, tự nhiên là có! Có khả năng Hữu Danh lão bản cũng không biết rõ.”
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản sắc mặt “á” một cái tái nhợt, thật con mịa nó có loại đồ vật mơ mơ hồ hồ này? Nàng chính là người theo chủ nghĩa duy vật hiện đại của thế kỷ 21 đấy!
“Hữu Danh lão bản hẳn là biết dân tộc Miêu đi?” Thần Hư đạo nhân mở miệng.
* Dân tộc Miêu: người H’mông ở Trung Quốc được gọi là Miêu tộc / dân tộc Miêu.
Diệp Oản Oản gật đầu: “Cái đó ai mà không biết! Hiện tại Miêu tộc không phải đều đã tiếp nhận văn minh hiện đại, cởi mở hơn, đều có thể đến tham quan du lịch rồi, làm gì có Cổ thuật nào?”
“Hữu Danh lão bản, cô chỉ biết một phần nhỏ, không biết được toàn bộ.” Thần Hư đạo nhân nhìn Diệp Oản Oản, nghiêm túc nói: “Miêu tộc lại phân thành dân tộc Hồng Miêu, Bạch Miêu, Thanh Miêu, Hoa Miêu, Lam Miêu. Bây giờ đối ngoại cởi mở, chỉ còn có mấy dân tộc Miêu này. Ngoài ra, còn có một nhánh thần bí nhất, gọi là Cổ Miêu...”
“Cổ Miêu?” Diệp Oản Oản hơi sững sờ.
“Không sai!” Thần Hư đạo nhân gật đầu, nói: “Cổ Miêu chuyên nuôi Cổ, thần bí nhất, mà trong toàn bộ Miêu tộc, chỉ có Cổ Miêu mới biết Cổ thuật.”
“Có căn cứ khoa học nào không?” Diệp Oản Oản không tin vào mê tín dị đoan.
“Ặc... Rất khó nói, nhưng Cổ Miêu cũng không cởi mở, ngăn cách với đời, thứ này cô muốn nghiên cứu cũng không có cách nào nghiên cứu được.” Thần Hư đạo nhân giải thích.
“Nói đùa sao? Vậy nuôi tiểu quỷ tiểu quái vật gì gì đó, chẳng lẽ cũng là sự thật?” Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày.
“Vậy thì hơi khoa trương, các loại Cổ này đều là truyền thuyết, không thực tế. Cổ quả thực có tồn tại, nhưng những thứ như nuôi tiểu quỷ mà cô nhắc đến, là chém gió.” Thần Hư đạo nhân lắc đầu một cái.
Đối với Cổ Miêu, thời điểm Diệp Oản Oản còn ở tại Hoa quốc cũng từng nghe nói qua. Nghe nói, Cổ Miêu là một dân tộc ngăn cách với đời, không hòa hợp với bên ngoài, tinh thông Cổ thuật.
Ban đều khi đọc qua những tin tức này, Diệp Oản Oản cũng không để bụng, cho là tin vịt. Chưa từng nghĩ, ở trên thế giới này, thật sự có loại vật gọi là “Cổ” này…
Nhất là hôm nay, sau khi tận mắt nhìn thấy, rung động khá lớn.
Dựa theo những thứ mà Thần Hư đạo nhân đề cập tới, “Cổ” cũng không phải là thứ tà thần ma quỷ xa xa không thể với tới, mà thật sự có tồn tại. Chỉ bất quá, thế giới quá rộng lớn, dân tộc Cổ Miêu lại ngăn cách với đời, rất nhiều người chưa bao giờ tiếp xúc qua. Nghe có vẻ huyền diệu khó giải thích, cho nên sẽ rất khó tin tưởng được. Nhưng loại vật này là có thật!
Lại loại đến Miêu y so với Đông y, phương thức chữa bệnh cũng là hết sức đặc thù, người thường không cách nào hiểu được, nhưng cũng rất có hiệu quả.
“Có thể có biện pháp gì ngăn cản Cổ Trùng hay không?” Diệp Oản Oản hỏi.
Thần Hư đạo nhân suy nghĩ một chút, chợt lắc đầu. Đối với Cổ Độc, hắn chỉ biết sơ sơ, không nắm rõ được bao nhiêu.
Vật này Tử Quỷ tương đối quen thuộc...
Rất nhanh, Diệp Oản Oản từ trong xe đi ra, nhìn về phía đám người Không Sợ Minh, ra lệnh: “Nơi này có Cổ Trùng, trước tiên rút lui!”
------------------
Chú thích:
(1) Cổ trùng (蛊 虫): là một loại cô trùng độc do con người nuôi dưỡng mà thành. Có nguồn gốc cổ xưa từ các Vu sư của nước Sở từ hơn 2.000 năm trước. Phương pháp đại ý là đem tất cả các loại côn trùng có độc bỏ vào trong một cái vò, để chúng ăn thịt lẫn nhau, đến khi chỉ còn lại một con cuối cùng còn sống sót thì lấy con đó làm “Cổ”, tức là vua trong các loại độc.“Cổ” ở Miêu tộc được xưng là “Thảo quỷ”, tương truyền nó ký sinh trên người của nữ tử, có thể làm hại người khác. Có những học giả nghiên cứu về Miêu tộc cho rằng, toàn Miêu tộc cơ hồ đều tin vào “Cổ”.
“Cổ” có tính chất thần bí khó lường cùng độc tính cực mạnh, cho nên gọi là “Cổ độc”, có thể thông qua việc ăn uống mà đi vào cơ thể con người dẫn đến bệnh tật. Người mắc bệnh giống như bị quỷ làm mê mụi, thần trí bất minh.
(Xem thêm: https://tochucdaodau.wordpress.com/2017/05/07/co-trung/)