Sau giờ làm việc, Vạn Minh lái xe đưa Tiểu Vy về nhà anh. Cô đã đồng ý sẽ gặp mặt cha mẹ anh và công khai mối quan hệ của cả hai.
“- Anh nói gì? Tiểu Vy hoảng hốt.
- Anh muốn em về ra mắt gia đình. Vạn Minh kéo cô xuống, đặt cô lên đùi mình.
- Nhưng mà....
- Em lo lắng đúng không?
- Dạ. Lỡ như họ không chấp nhận thì sao?
- Anh sẽ ép họ.
- Nhưng họ là cha mẹ anh.
- Không cần biết.
- Minh à, em nghĩ chúng ta nên....
- Anh không chấp nhận.
- Em chưa nói xong mà
- Anh biết em muốn nói gì. Nhưng, không bao giờ anh để em rời khỏi anh đâu.
- Minh, em...
- Nghe lời anh, được không?
- Em....
- Tiểu Vy.
- Em hiểu rồi, nhưng....nếu có chuyện gì xảy ra, anh đừng bỏ mặc em. Nhé?
- Anh biết rồi. Anh sẽ luôn bải vệ em. Vạn Minh xoa đầu cô. “
- Vy, Vy, Vy.
- D...dạ.
- Đến rồi. Em sao vậy? Đang lo lắng hả?
- Dạ, em...em không sao.
- Nào, đi thôi.
- Dạ.
…………………………………………
- Mừng cha mẹ đã về. Vạn Minh ôm lấy cha mẹ mình, nhỏ giọng nói.
- Con khỏe không? Dạo này con sống tốt không? Mẹ anh lo lắng hỏi.
- Con ổn.
- À, vị tiểu thư này là..... Cha anh thắc mắc.
- Người yêu con- Triệu Tiểu Vy.
- Cái gì? Mẹ anh bất ngờ nói.
- Cháu...cháu chào bác. Tiểu Vy lễ phép chào mẹ và cha anh.
- À, chào cô. Hai người đồng thanh.
- Thôi. Vào nhà đi rồi hẵng nói.
- Dạ. Vạn Minh nói.
- A, anh Minh, lâu rồi không gặp, anh khỏe chứ? Châu Tuyết Vân nhìn thấy anh, liền đứng dậy giơ tay ra chào.
- Hnm. Vạn Minh nhìn xung quanh, không thèm liếc nhìn Tuyết Vân khiến cô ta gượng nhẹ, vội rút tay lại.
- A, cô gái này là..... Tuyết Vân nhìn Tiểu Vy đang đứng cạnh anh.
- Triệu Tiểu Vy là người yêu tôi. Vạn Minh lạnh nhạt nói, tay ôm lấy eo Tiểu Vy kéo sát cô lại.
- À vậy sao? Tuyết Vân nghe vậy liền không vui nhưng vẫn cố cười.
- Nào, Vạn Minh và Triệu tiểu thư, hai đứa ngồi đi.
- Dạ. Vạn Minh đáp.
Rồi, cha anh và anh ngồi bàn chuyện một hồi lâu thì chuyển sang chủ đề chính.
- E hèm, hôm nay chúng ta về Trung Quốc la vì điều gì, chắc con cũng hiểu.
- Cưới Châu tiểu thư đúng không? Vạn Minh trầm giọng nói.
- Đúng. Mẹ muốn Tuyết Vân sẽ làm con dâu của Nguyễn gia thế nên....
- Con không đồng ý. Vạn Minh điềm tĩnh nói, vẫn không thèm nhìn Tuyết Vân, tay anh vẫn ôm chặt Tiểu Vy, vuốt ve cô.
- Tại sao? Tuyết Vân và con từ nhỏ chơi với nhau rất thân, hai đứa là thanh mai trúc mã. Vả lại con bé yêu con thật lòng. Nó vì con mà ngày ngày học đủ mọi thứ, nào là phép tắc, nấu ăn, kinh doanh,....để con chấp nhận con bé. Lần này con bé về đây là để làm vợ con, nó mong muốn con va nó sẽ ở bên nhau đầu bạc răng long. Vậy thì tại sao lại không chấp nhận, có phải là vì Triệu tiểu thư là người yêu con không?
- Đúng. Thứ nhất Triệu Tiểu Vy la người yêu con và cũng là người phụ nữ của con. Thứ hai, con đối với Tuyết Vân chỉ đơn giản là bạn bè, con xem con bé là em gái mình. Thứ ba, Tiểu Vy tuy không bằng Tuyết Vân, nhưng, ở bên Tiểu Vy, con có cảm giác như mình la một người chồng chăm sóc cho vợ, cảm giác như mình có một gia đình riêng, còn ở cạnh Tuyết Vân, con chẳng cảm thấy gì cả. Và lần này, con muốn nói rằng, Tiểu Vy sẽ phải làm vợ con, dù có chuyện gì đi chăng nữa, cô ấy sẽ là con dâu nhà Nguyễn. Chỉ vậy thôi.
- Minh, anh nói đi. Rốt cuộc là em và cô ta khác nhau chỗ nào?
- Anh nói rồi.
- Cha không chấp nhận.
- Tại sao?
- Triệu Tiểu Vy vốn xuất thân không danh giá, con bé đó chỉ là dân thường. Đó là cái thứ nhất, cái thứ hai, cha đã nói rồi, đó là về Tuyết Vân.
- Minh, mẹ xin con, chấp nhận Tuyết Vân đi, có được không? Còn về Tiểu Vy, tôi sẽ cho cô một số tiền lớn để cô sống dư dả cả đời.
- Cháu...cháu. Tiểu Vy nghe xong liền sợ sệt, cô không muốn xa anh. Cô không thể.
- Tiểu Vy, em sao vậy? Vạn Minh lo lắng hỏi
- Minh, em....
- Triệu tiểu thư, bác gái đã nói vậy thì cô đồng ý đi. Tôi hứa sẽ chăm sóc cho Minh thật tốt mà.
- CÂM. Vạn Minh quát lớn. Tuyết Vân sợ hãi không dám nói gì.
- Cha mẹ, con có ý này. Con có thể chấp nhạn Tuyết Vân nếu cha mẹ đồng ý để Tiểu Vy làm vợ bé của con.
- Không. Mẹ anh phản bác.
- Vậy thì con xin phép. Tiểu Vy, chúng ta đi thôi. Vạn Minh nói xong thì kéo Tiểu Vy rời đi. Trước khi đi anh để lại một câu
- Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, Tiểu Vy vẫn sẽ làm vợ con.
- Minh, Minh, Minh. Tuyết Vân chạy theo anh nhưng anh đã nhanh chóng đưa Tiểu Vy rời đi.
- Làm sao đây? Mẹ anh hỏi cha anh.
- Anh không biết. Chúng ta nên suy nghĩ ra cách nào đó, để Tiểu Vy phải rời xa Vạn Minh.
- Anh nói phải.
- Hai bác, chúng ta nên điều tra cô ta. Có thể sẽ giúp ích cho việc đuổi cô ta đi.
- Ý hay đấy. Giang Kha, điều tra lai lịch của Tiểu Vy, càng nhanh càng tốt.
- Vâng.
“ Triệu Tiểu Vy, tôi nhất định sẽ không để cô cướp được anh ấy khỏi tôi đâu.”