Buổi tối, Dương Chương đưa Lan Hương về Liệt gia sau đó lái xe đến tổ chức Quỷ Cẩu. Bước vào phòng họp, hắn nói với Tô Tư Hãn và Bạc Quang Vương
- Chúng ta có mồi ngon rồi.
- Là gì? Tô Tư Hãn hỏi
- Biết Triệu Tiểu Vy chứ? Hắn hỏi
- Cô ta là con gái của Triệu Hoàng Khang, vợ sắp cưới của Nguyễn Vạn Minh. Bạc Quang Vương nói
- Phải. Đây là hình của ả. Còn có 4 đứa bạn của ả nữa. Đều là mỹ nhân đấy. Hắn vứt những tấm hình lên bàn. Tư Hãn cầm tấm hình về Như Ý, hắn liếm mép
- Chà, con này nhìn ngon thật.
- Đó là tiểu thư của Hàn gia nhỉ? Nghe nói là nhỏ tuổi nhất trong đám này đấy. Quang Vương nói
- Nhưng nó vẫn không ngon bằng con bé Tiểu Vy. Dương Chương nói. Bọn chúng gật đầu, sau đó Tư Hãn quay sang nói với thuộc hạ
- Bắt chúng đến “nơi đó” và canh chừng cẩn thận. Tao cho mày hai ngày để hoàn thành nhiệm vụ.
- Tôi hiểu rồi. Tên thuộc hạ nói sau đó rời đi. Ba tên Môn chủ ngồi nhìn những tấm hình, liền phá lên cười. Giọng cười ghê rợn, quỷ dị khiến người ta phải rùng mình.
.............................................
Buổi sáng tại biệt thự của Hoàng gia, trong căn phòng lớn, một nữ nhân bé nhỏ đang nằm trong vòng tay ấm áp của nam nhân to lớn. Hàn Như Ý khẽ cựa mình, cô nhíu mày mở mắt ra. Đập vào mắt Như Ý là lồng ngực rắn chắc của Hoàng Gia Kiệt. Khuôn mặt của Như Ý đỏ lên, cô nhẹ nhàng xoay người, nhìn xuống sàn nhà, hai mắt cô mở to khi thấy quần áo nằm la liệt dưới sàn nhà. Nhớ lại chuyện đêm qua, Như Ý tức giận, đem bàn chân nhỏ một cước đá Gia Kiệt rớt xuống giường.
- Em làm cái quái gì vậy hả? Gia Kiệt tức giận hỏi
- Cái tên đại sắc lang nhà anh, xem đêm qua anh làm gì em nè. Như Ý nói, chỉ vào ngực và cổ mình
- Không phải là em nói sẽ cho anh “yêu” em cả đêm sao? Bây giờ thì tức giận cái gì? Gia Kiệt đứng lên, anh không quấn cái khăn liền để lộ thứ gân guốc, Như Ý đỏ mặt quay sang chỗ khác, cô ngại ngùng nói
- A...anh mau....mau mặc....mặc....q...quần....á..áo...vào đi....c..chứ
- Tiểu bảo bối, đã thấy hết rồi thì không cần ngại. Có chỗ nào của nhau mà chúng ta chưa thấy chứ. Gia Kiệt ôm eo cô, trêu chọc nói, cố ý để cô thấy dương vật của mình.
- Đồ biến thái. Tránh ra. Như Ý hờn dỗi nói
- Bảo bối, đừng như thế chứ. Của anh xấu quá nên em không thích sao? Gia Kiệt chọc ghẹo cô
- A, đồ đại biến thái. Đồ đại sắc lang nhà anh. Như Ý liên tục đánh vào lồng ngực của Gia Kiệt. Anh yêu chiều ôm cô vào lòng, dỗ dành cô. Chợt điện thoại của Như Ý vang lên, cô rời khỏi người anh, cầm lấy điện thoại, nhìn dãy số trên đó, cô bắt máy
“- Alo
- Hôm nay rảnh không? Tụi chị tính đi mua sắm nè. Em đi chứ?
- Đi mua sắm sao? Em sẽ đi. Như Ý thích thú nói
- OK. Vậy gặp nhau tại trung tâm mua sắm nhé. Khoảng 8 giờ rưỡi chúng ta sẽ gặp nhau.
- Em biết rồi.” Như Ý tắt máy, Gia Kiệt đè cô xuống, hỏi
- Ai gọi?
- Chị Liên gọi. Chị ấy rủ em đi mua sắm a. Cho em đi nha? Như Ý nói.
- Không. Gia Kiệt giả vờ phản đối
- Tại sao? Như Ý chu môi hỏi
- Vì em làm anh đau nên anh phải phạt không cho em đi. Gia Kiệt cười nói
- A, thôi mà. Cho em đi nha? Kiệt. Như Ý nũng nịu nói
- Vậy thì nên làm gì nhỉ? Anh hỏi
Như Ý hiểu ý anh. Cô liền kéo anh xuống hôn lên đôi môi bạc. Gia Kiệt thích thú ôm hôn cô. Sau đó anh trườn xuống cổ và ngực, để lại những dấu hôn đỏ rực. Như Ý nằm dưới thân anh rên rỉ. Gia Kiệt mạnh mẽ đút cái thứ gân guốc vào trong hang động ẩm ướt của cô. Như Ý sung sướng rên lên, đung đưa theo nhịp của anh. Sau một hồi vận động, Gia Kiệt rút cái thứ gân guốc ra, anh nói
- Bé ngoan, em giỏi lắm! Nói xong, anh bước vào phòng tắm. Như Ý cố gắng ngồi dậy, cô rủa thầm
- Đúng là đồ đại sắc lang mà!
Tám giờ rưỡi tại trung tâm mua sắm, Hồng Loan, Tiểu Liên, Tiểu Vy, Trịnh Tuyết đang đứng dưới gốc cây trước cửa trung tâm. Chợt một chiếc xe taxi đỗ ngay trước mặt 4 cô, Như Ý từ trong xe bước ra, cô mặc một chiếc áo crop-top đen, ở giữa áo ghi chữ Love màu trắng và quần jeans dài tới đầu gối. Ở eo cô quấn một chiếc áo khoác đỏ, đội mũ lưỡi trai hiệu FILA màu đen. Trông cô rất trẻ trung và nữ tính. Như Ý trả tiền xe rồi cùng bạn mình vào trong trung tâm.
- Em ăn sáng chưa Như Ý? Trịnh Tuyết hỏi.
- Em chưa ăn. Như Ý trả lời.
- Vừa đúng lúc chúng ta cũng chưa ăn sáng. Đến KFC thôi. Hồng Loan nói
Cả bọn đồng ý rồi hướng đến KFC và ăn sáng. Xong xuôi, Tiểu Liên cùng bạn mình đến quầy bán thực phẩm. Tiểu Vy thì mua một ít sữa chua, cà tím và vài loại rau. Hồng Loan thì mua một ít bánh flan caramen và kem. Đi đến quầy bán đồ ngủ cho phụ nữ, Như Ý và Trịnh Tuyết mua vài bộ đồ ngủ khá mỏng. Đến quầy bán giày dép, Tiểu Liên mua hai đôi giày cao gót màu đen. Cả nhóm đi hết quầy này đến quầy kia, hiện tại trên tay là đống giỏ xách lớn nhỏ. Đến quầy giải khát, Tiểu Liên cùng các bạn ngồi xuống và gọi vài ly nước giải khát. Đang ngồi trò chuyện, chợt Tiểu Liên phải đi vệ sinh vì hơi khó chịu trong bụng. Trịnh Tuyết và Như Ý thì đi đến quầy tiếp tân của quầy giải khát để gọi bánh pudding. Hồng Loan và Tiểu Vy đang nói chuyện thì bỗng dưng đau đầu, sau đó là chóng mặt và ngất xỉu. Trịnh Tuyết và Như Ý vui vẻ ăn bánh pudding và đến chỗ Tiểu Vy, Hồng Loan thì hoảng hốt
- Tiểu Vy, Hồng Loan, hai cậu sao vậy? Nè, Tiểu Vy, tỉnh lại đi mà. Trịnh Tuyết lay Tiểu Vy, Như Ý kêu Hồng Loan nhưng họ vẫn không tỉnh lại. Một lát sau, Tiểu Liên đi đến, cô hỏi
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Không xong rồi. Chị Vy và chị Loan ngất xỉu rồi. Như Ý hốt hoảng nói
- Cái gì?? Tiểu Liên đi đến lay Tiểu Vy. Chợt đầu cô cũng bắt đầu đau và hiện tượng mà Tiểu Vy và Hồng Loan mắc phải được lặp lại. Tiểu Liên cũng ngã xuống sàn lạnh. Trịnh Tuyết và Như Ý càng sợ hơn, cả hai định gọi cho Vạn Minh thì cũng ngất xỉu. Một hồi sau, một đám nam nhân khoảng 10 tên đi đến, bế Tiểu Vy và bạn cô lên, sau đó rời khỏi quầy giải khát nhờ sự giúp đỡ của nhân viên quầy hàng.
Đưa nhóm Tiểu Vy lên xe, tên thuộc hạ lấy điện thoại gọi cho Tô Tư Hãn
“- Đã bắt được rồi, thưa Môn chủ.
- Tốt. Đưa chúng đi. Tô Tư Hãn nói.” Tên thuộc hạ tắt máy, sau đó lái xe đưa Tiểu Vy và bạn cô đến một căn nhà hoang trong một cái hẻm gần trung tâm thành phố.