Nam Cung Diệu bắt đầu điều tra chủ xe gây chuyện kia, đáng tiếc lúc ấy quá nhiều người, bảng số xe bị che khuất, còn bởi vì chủ xe nhanh chóng đưa Mộ Hi rời khỏi, rất nhiều người đứng ngoài quan sát đều không có ấn tượng với người kia.
Một tuần sau.
Băng gạc trên mặt Mộ Hi cần gỡ bỏ, bác sĩ từ từ gỡ băng gạc xuống, nửa bên mặt lổi lõm khiến bác sĩ thở dài và thương xót, nửa bên mặt đẹp đến kinh người, nửa bên kia xấu xí, thông qua nửa gương mặt xinh đẹp kia có thể thấy được cô bé này trước khi xảy ra tai nạn rất xinh đẹp, hết sức đáng tiếc!
Vẻ mặt của bác sĩ và Nhạc Phàm nói cho Mộ Hi có chuyện, cô không khỏi giơ tay lên, từ từ chạm vào mặt mình, cảm giác trên tay nói cho cô biết, cô bị hủy khuôn mặt, còn rất nghiêm trọng.
"Bác sĩ, mặt của tôi, đây là thế nào?" Hai tay Mộ Hi bắt lấy tay bác sĩ, đầy nước mắt, kích động nhìn bác sĩ nói.
"Tiểu thư, chúng tôi đã cố gắng hết sức, bởi vì mặt trái của cô bị thương hết sức nghiêm trọng, phẫu thuật không thể khôi phục gương mặt trước kia của cô, chỉ có về sau phẩu thuật chỉnh hình!" Bác sĩ rất xin lỗi nói.
"Ông nói bậy, ông gạt người, phẫu thuật chỉnh hình cái rắm chó gì? Ông trả mặt cho tôi, ông trả mặt cho tôi..." Mộ Hi không chấp nhận được, cảm xúc bắt đầu mất khống chế, hai tay bắt đầu đánh bác sĩ.
Nhạc Phàm ôm lấy Mộ Hi từ phía sau, nhẹ giọng nói:
"Tôi đáp ứng cô, nhất định trả lại cô một gương mặt xinh đẹp."
"Các người đều gạt người, các người đều gạt người..." Mộ Hi bắt đầu khóc lên.
"Tiểu thư, cô hoàn toàn có thể yên tâm, vị này là thầy của tôi, chuyên gia phẫu thuật chỉnh hình nổi tiếng thế giới, anh ấy nhất định có thể làm được, cô hoàn toàn có thể tin tưởng anh ấy." Lời bác sĩ nói khiến Mộ Hi mất khống chế trở nên yên tĩnh.
"Thật sự?" Mộ Hi bất lực hỏi.
"Thật sự." Nhạc Phàm nhìn gương mặt hoàn hảo kia, còn có hai mắt to kia, không khỏi đau lòng, mình làm cái gì vậy, gương mặt xinh đẹp như vậy, lại có thể bị hủy.
Nói thật, dung mạo của Mộ Hi cũng không phải là cái dù, tất cả từ ngữ xinh đẹp dùng trên người cô một chút cũng không quá đáng, đây cũng là vì sao Nam Cung Diệu yêu cô yêu triệt để, Hàng Thiên Vũ yêu cô yêu móc tim móc phổi, còn có Âu Dương Hàn yêu cô yêu không bằng bản thân, những người đàn ông đặc biệt này, sau khi gặp được Mộ Hi, đều không tự kiềm chế được tiến sâu vào, còn làm việc nghĩa không được chùn bước xông về phía trước.
Trải qua lần trước lúc Mộ Hi sinh con, Nam Cung Nhiên biết người phụ nữ Hàng Thiên Vũ yêu thì ra chính là Mộ Hi, vì vậy, cô cũng rất ít nhắc tới chuyện của Mộ Hi ở trước mặt anh.
Mà Hàng Thiên Vũ vì bị Nam Cung Nhiên quấy rấy có chút đau đầu, bởi vì mỗi lần đưa cô ra ngoài đều bị người ta hiểu lầm là mình tìm tiểu tam, bởi vì tuổi của cô quá nhỏ, còn chưa tới hai mươi tuổi, mà mình trưởng thành giống như một người đàn ông đã kết hôn!
Ánh mắt khác thường của mọi người, khiến anh chán ghét!
"Này? Tiểu nha đầu, về sau không cần tới tìm tôi nữa, tôi rất bận rộn, không có thời gian đi dạo vớ vẩn cùng cô!" Hàng Thiên Vũ bất đắc dĩ nói.
"Nếu không thì tôi giúp anh làm việc như thế nào, như vậy anh có thể theo tôi lảm nhảm." Nam Cung Nhiên cười hì hì nói.
"Dựa vào cô, tỉnh lại đi! Còn không càng giúp càng rối!" Hàng Thiên Vũ lắc đầu nói.
"Cái gì càng giúp càng rối? Anh xem thường người ta phải hay không?" Nam Cung Nhiên bắt đầu nóng nảy, mình có ý tốt giúp anh ta, vậy mà anh ta không cảm kích!
Không biết vì sao? Mỗi lần Nam Cung Nhiên phát giận, Hàng Thiên Vũ đều nhìn thấy bóng dáng của Mộ Hi lúc đi học trên người cô, rất giống.
Nam Cung Nhiên nhìn thấy ánh mắt của Hàng Thiên Vũ trong nháy mắt trở nên dịu dàng, cô cũng không tức giận, người đàn ông này tốt được điểm này, cô càng nóng nảy, anh liền mềm lòng, kỳ thật, nguyên nhân thật sự chỉ có Hàng Thiên Vũ hiểu.
"Hôm nay muốn đi đâu?" Hàng Thiên Vũ dịu dàng hỏi.
"Theo anh." Nam Cung Nhiên ôm anh từ phía sau, hai tay gắt gao đặt cùng một chỗ.
"Này? Làm gì? Là cua à?" Hàng Thiên Vũ cười nói, kỳ thật, Nhiên Nhiên rất đáng yêu, chính là tuổi quá nhỏ!
"Vậy, anh thích ăn cua hay không?" Nam Cung Nhiên nghịch ngợm hỏi.
"Tôi thích ăn cua, nhưng không phải là cô." Hàng Thiên Vũ cười nói, mỗi lần ở cùng cô mình cũng không khỏi rất vui vẻ.
"Vậy, anh yêu con cua hay không?" Nam Cung Nhiên lại hỏi.
"Không yêu con cua." Hàng Thiên Vũ nghiêm túc trả lời, trong lòng còn vụng trộm cười.
"Vì sao?" Nam Cung Nhiên có chút tức giận, chẳng lẽ anh cứ yêu chị Mộ như vậy sao?
"Bởi vì cua là dùng để ăn, yêu nó? Còn có thể ăn sao?" Hàng Thiên Vũ cố ý giả ngu, anh biết là Nam Cung Nhiên là làm cho anh nói yêu cô, nhưng mình rốt cuộc yêu cô hay là yêu Mộ Hi, Mộ Hi đã kết hôn, có lẽ mình không nên cố chấp như vậy nữa, nhất là Nam Cung Diệu thích ăn dấm chua kia, xem ra anh và Mộ Hi là hữu duyên vô phận!
Mỗi tiếng nói cử động của tiểu nha đầu trước mắt đôi khi rất giống Mộ Hi, chẳng lẽ ông trời thương hại anh, lại tìm một cô gái tương tự Mộ Hi, hơn nữa còn là sét đánh lần đầu gặp, ngớ lại lần đầu tiên gặp mặt, Hàng Thiên Vũ liền buồn cười, tiểu nha đầu lừa đảo thế nhưng còn nói quy tắc ngầm gì đó, còn muốn ngầm anh, thật sự là nha đầu sét đánh!
"Dáng vẻ ngốc, cười ngốc cái gì?" Nam Cung Nhiên nhìn thấy Hàng Thiên Vũ ngây ngốc cười.
"Tôi đang cười, có muốn hôm nay ngầm cô hay không?" Hàng Thiên Vũ nói.
"Cái cái gì? Anh muốn chơi quy tắc ngầm ở chỗ này?" Rất rõ ràng Nam Cung Nhiên bị hành động bất thình lình của Hàng Thiên Vũ dọa sợ hết hồn, vừa rồi còn bộ dáng không tình nguyện, lúc này làm sao vậy? Thật sự là biến hóa khó lường!
"Ở đây rất tốt, tôi còn chưa bao giờ ngầm qua nước ở trong phòng làm việc!" Không chỉ Hàng Thiên Vũ hù dọa Nam Cung Nhiên, ngay cả chính anh cũng giật mình, giờ phút này như thế nào cảm giác mình như cầm thú, duỗi nanh vuốt về phía thiếu nữ vị thành niên.
Nhưng mà, bản năng phản ứng của cơ thể khiến không thể khống chế, anh hết sức khát, muốn cô giúp anh giải khát, không hơn. Hàn Băng Tâm dien*dan&le#quy@don
"Nha đầu, cô có phải thiếu nữ vị thành niên hay không? Tôi không muốn vào ngục giam!" Thời điểm nguy cấp Hàng Thiên Vũ đột nhiên nói ra một câu đánh chết người.
"Chú, chú từng gặp qua thiếu nữ chưa thành niên trưởng thành như tôi sao?" Nam Cung Nhiên tự hào ưỡn bộ ngực của mình, ý bảo mình hết sức đầy đặn, đúng vậy, của cô đích thực làm cô tự hào.
Ừng ực...
Hàng Thiên Vũ ừng ực nuốt một chút nước miếng, thật đúng là lợi hại, bình thường thật nhìn không ra, bị cô ưỡn một cái rất cao như vậy.
"Vậy cũng tốt, tôi liền giúp cô kiểm tra một chút đi, xem đạt tiêu chuẩn chưa?" Hàng Thiên Vũ xấu xa nói.
"Vì sao còn phải kiểm tra, đè cũng đè chết anh!" Nam Cung Nhiên không phục nói, chọc cho Hàng Thiên Vũ cười to.
"Vậy cũng tốt, xem cô làm sao đè chết tôi?" Hàng Thiên Vũ nói.
"Anh, bắt nạt người!" Nam Cung Nhiên thẹn thùng, làm gì có ai dùng bộ phận mềm mại nhất đi đè chết người khác, còn không mềm chết anh!
"Đi, anh trai dẫn em đi chơi." Hàng Thiên Vũ nói.
"Tôi không cần anh làm anh trai tôi!" Nam Cung Nhiên bĩu môi nói.
"Vậy làm cái gì?" Hàng Thiên Vũ nói.
"Làm, làm bạn bè." Nam Cung Nhiên cười nói.
"Vậy, đi thôi bạn!" Hàng Thiên Vũ kéo Nam Cung Nhiên đi ra ngoài.
*****
Mộ Hi bị Nhạc Phàm đưa về nhà mình, trong nhà có hai bảo mẫu và một quản gia, không có ai khác, bởi vì cha mẹ Nhạc Phàm đều ở nước ngoài.
Nhạc Phàm đi phía trước, Mộ Hi đẩy con theo phía sau, cô cúi đầu vô cùng thấp, bởi vì cô sợ mặt của mình hù dọa người khác.
"Thiếu gia, trở lại, lần này muốn ở bao lâu." Quản gia hỏi, bởi vì nơi này chỉ là chỗ dừng chân của Nhạc Phàm, bình thường anh đều ở nước ngoài, lần này trở về là vì một hội nghị y học.
"Uhm, đây là Mộ Vũ Hàn, bạn của tôi, về sau cô ấy ở đây." Nhạc Phàm nói với người hầu trong nhà.
"Vâng, thiếu gia, chúng tôi sẽ chăm sóc thật tốt." Bọn họ rất vui mừng, bởi vì đây là người phụ nữ và con của thiếu gia, bởi vì Nhạc Phàm vẫn chưa kết hôn, những năm này vẫn bận sự nghiệp, rất ít thấy anh có liên lạc với phụ nữ, hôm nay đột nhiên mang về một người phụ nữ và đứa trẻ, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.
Ngay lúc Mộ Hi ngẩng đầu, dáng vẻ tươi cười của người ở đây biến mất trong nháy mắt.
Người phụ nữ này thật xấu, hết sức dọa người!
"Khụ khụ, cô ấy bởi vì ngoài ý muốn bị hủy khuôn mặt, qua vài ngày sẽ tiếp nhận phẫu thuật, các người phải chăm sóc cô ấy và đứa trẻ thật tốt, biết không?" Nhạc Phàm hết sức nghiêm túc nói.
"Hiểu, thiếu gia." Bảo mẫu ôm đứa bé qua một bên chăm sóc, trong lòng rất tò mò, chẳng lẽ đây thật sự là con thiếu gia, nhìn bộ dạng đứa trẻ này quả thực chính là tiểu ngọc nữ, xem ra người phụ nữ này bị hủy dung trước kia cũng là mỹ nữ, nếu không thiếu gia sẽ không đưa cô về nhà như vậy, như vậy ảnh hưởng rất không tốt!
Mọi người biết đây là con thiếu gia, cũng bắt đầu vui vẻ tiếp nhận mẹ con Mộ Hi.
Mộ Hi được được thu xếp ổn thỏa, chỉ còn chờ thời gian làm giải phẫu, chẳng phải biết, ở nhà Nam Cung trong ngày hôm ấy cô mất tích liền đập nồi!