Phòng chủ tịch:
- Cái gì? Tên Jiro ấy sang tận đây rồi hả? Ôi trời! - mẹ hắn căng thẳng ngả đầu ra sau ghế.
Ông Vinlee lật lật mớ hồ sơ, điềm đạm nói:
- Đúng vậy! Lão John to gan đến mức đưa tên Jiro lên đại diện cho buổi thông qua bản kế hoạch, tùy tiện chỏ mũi vào công việc của Ban Quản Trị, xem anh và các cổ đông cứ như không khí vậy!
Ba hắn thư thái nhâm nhi tách cà phê nóng, khóe môi mỏng chợt cười nhẹ:
- Anh à! Chẳng lẽ anh lại để chuyện đó kéo dài sao? Vấn đề cổ phần của lão John ta còn chưa có cách ứng phó cơ mà. Em nghĩ anh cần có bên cạnh một người trợ lí!
- Trợ lí sao? - ông Vinlee ngạc nhiên.
Ba hắn gật đầu:
- Đúng vậy! Minh Hạo là ứng cử viên thích hợp nhất cho vai trò đó! Em nghĩ thế!
- Ông xã em nói đúng đấy! Minh Hạo chẳng phải rất thông minh hay sao? Đối đầu với tên Jiro ấy chắc chắn không ai thích hợp hơn Minh Hạo rồi. - mẹ hắn cũng gật gù tán thành.
Hai mắt ông Vinlee sáng lên, giờ mới nhận ra:
- Đúng! Anh sẽ làm theo ý hai đứa xem thế nào! Haha....
.....................................................
*Tại một nơi cách đó khá xa:
Ren một tay đút túi quần đứng dựa lưng vào cửa lớn, khoảng sân rộng được dọn dẹp như thể sắp chào đón sự xuất hiện của một cái gì đấy.
Ailee lon ta lon ton chơi đùa cùng mấy con chó trong vườn không hề để ý đến sự khác lạ này. Buổi chiều mát mẻ như thế thì việc đùa nghịch trong khu vườn đầy cây xanh lí tưởng quá rồi còn gì nữa.
Bỗng có một chuỗi âm thanh lạ vang lên gây sự chú ý đối với thính giác của cô nhóc, bầy chó nhỏ cũng vì thế mà nép sát vào chân Ailee không dám rời.
Bỗng có một cơn gió nổi lên khiến cây xanh xung quanh căn biệt thự không ngừng chuyển động. Ren nhìn lũ cận vệ như ra hiệu, lập tức chúng tiến đến mời Ailee lên phòng.
Trong khi cô nhóc bất động tại chỗ không hiểu chuyển gì thì âm thanh ấy vang lên ngày một rõ. Trên bầu trời có một chiếc trực thăng đang tiến đến gần với ngôi biệt thự.
Gió bắt đầu lớn hơn, tóc Ren bay phất phơ cho thấy điều đó. Chiếc trực thăng rốt cuộc cũng hạ cánh ngay trong sân nhà của Ren. Ailee bị hai tên cận vệ canh chừng thúc giục phía sau lưng, cô từng bước một trở vào nhà. Cô đưa đôi mắt lạ lẫm nhìn Ren như muốn hỏi anh chuyện gì đang xảy ra, đáp lại chỉ là thái độ vô cùng lạnh nhạt cùng đôi mắt không chút biểu cảm.
Ailee chuẩn bị rẽ lên lối cầu thang thì liền quay lưng nhìn ra sân. Một cô gái đeo kính mát trong bộ đồ đen bước xuống khỏi chiếc trực thăng và đang tiến về phía Ren. Trông bộ dáng cô ta rất quen.
- Mời cô đi nhanh cho!
Tiếng tên cận vệ phía sau vang lên thúc giục, cô không còn cách nào khác ngoài việc ngoan ngoãn vào và ở yên trong phòng. Trong lòng không khỏi lo lắng Ren đang làm gì, liệu có liên quan đến cô không?
Bỗng dưng cô thấy bất an, cô nhớ đến Minh Hạo, nhớ đến mọi người:
"Bây giờ chắc mọi người đang tất bật lắm! Minh Hạo à, anh đang làm gì thế? Có biết em mong gặp anh đến chừng nào không hả? Hức...."
Hai mắt cô đỏ hoe, long lanh nước. Giá mà bây giờ cô được cùng với mọi người làm việc, cùng với Minh Hạo giúp đỡ cho ba thì tốt biết mấy.
Không biết cô gái kia là gì của Ren, không biết họ có bàn tính kế sách để đối phó với ba cô hay không? Càng nghĩ cô càng hận bản thân mình vô dụng, hận mình tự dưng bị cầm tù ở nơi này không thể giúp gì cho mọi người.
Ailee khổ sợ co người lại, giấu mặt vào hai đầu gối khóc sướt mướt bộ dáng vô cùng ủy khuất.
Ren và Yuko trực tiếp vào thư phòng, trước khi đi anh còn nán lại dặn dò quản gia:
- Nhớ mang cơm lên cho cô ấy! Tuyệt đối canh phòng cẩn mật không để Ailee ra ngoài!
- Dạ vâng. - ông quản gia cúi đầu.
Yuko gỡ bỏ kính mát nhếch môi nhìn Ren:
- Biết quan tâm đến người khác khi nào thế?
Ren không đáp chỉ nở nụ cười nhẹ rồi quay lưng nhắm thẳng hướng phòng làm việc, Yuko cũng nhanh chân bước theo.
...............................................
- Bang Chủ gọi em sang đây à?
Ren ngồi xuống ghế, nhanh tay rót trà vào tách cho Yuko. Cô đặt chiếc kính lên bàn ngồi xuống đối diện với Ren, bắt chéo chân nhàn nhã đáp:
- Là em tự ý sang đây không ai gọi cả! Em biết rồi thế nào ba em cũng sẽ không cho em tham gia vào việc này!
- Thế sao em còn dám đến đây? Bang Chủ mà biết thì hai ta chết là cái chắc!
- Em muốn hỗ trợ anh và sẽ sống tạm ở đây có được không? - Yuko nhìn quanh thư phòng rồi lại nhìn Ren.
Anh ậm ừ, nhất thời cũng hơi khó quyết định vì anh sợ con nhóc kia sẽ nhận ra Yuko. Lời nói của cô lại một lần nữa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của anh:
- Sớm muộn gì cô ta không biết! Anh sợ em làm hại cô ta à?
- Không! Em muốn ở đây bao lâu thì tùy! - anh lấy lại nụ cười vui vẻ nhanh chóng nhưng trong lòng là một cảm giác lo lắng kì lạ.
Yuko muốn giúp ba của cô ta thì thế nào cũng sẽ đụng đến Ailee. Mục đích là làm sao để lão John có thể leo lên chiếc ghế chủ tịch tập đoàn Hắc Long kia. Để Ailee và Yuko sống chung một nhà như thể nhốt mèo và chuột ở chung một chỗ. Yuko có thể ra tay với Ailee bất cứ lúc nào, rốt cuộc mọi chuyện rồi sẽ ra sao???
............................................