Hàn gia đã phân sẵn từng phòng cho mọi người. Những người có tấm thiệp đỏ, sẽ bước vào phòng Red có trùng kí hiệu trên thiệp. Tấm kính ở trong phòng hoàn toàn cách âm với bên ngoài, mỗi phòng Red, đề có một micro điều chỉnh giọng nói. Bên ngoài có thể truyền vào nhưng bên trong không thể truyền ra. Tấm kính cũng thiết kế đặc biệt, bên trong nhìn rất rõ bên ngoài. Nhưng bên ngoài nhìn không thấy bên trong
Kế đến là phòng Blue, phòng Red chỉ có năm thiệp. Phòng Blue có mười thiệp, phòng Blue không có kính cách âm như phòng Red, phòng Blue chia ra hai bên, mỗi bên năm phòng trên lầu hai cùng phòng Red. Mỗi người trên phòng Blue cũng là đại nhân vật
Bên dưới là hội trường rộng lớn có sức chứa hơn chục ngàn người, tất cả đang hướng về sân khấu sáng rực phía trong
Người dẫn chương trình hôm nay là một người đàn ông trung niên, toát lên vẻ quyền quý bí ẩn
“ Kính thưa các vị khách quí, đã đến giờ chuẩn bị cho buổi đấu giá mời mọi người nhanh chóng vào chỗ”
Buổi đấu giá từ thiện của Hàn gia không phải là buổi đấu giá bình thường có thể nói là các báu vật ngàn năm hiếm có. Ai sở hữu được nó có thể nở mặt nở mày
Món vật đầu tiên lên sàn, là viên dạ minh châu lớn thắp sáng cả hội trường. Giá khởi điểm là 1000 USD. Với một viên dạ minh châu quý hiếm giá 1000 USD là quá hời
Ở căn phòng Red, Hạ Trúc Băng lười biếng híp mắt nằm dài trên sopha theo dõi buổi đấu giá ở đối diện mình. Tay phải ôm lấy đầu, tay kia vuốt chú chó husky nhỏ. Cô chính là người yêu chó nha. Chỉ sợ Trịnh Dật Thần trước mặt cô còn phải thua tiểu cẩu này
Thú thật là vì nhà ngoại mời nên cô phải đi nếu không cô cũng chả đến đây làm gì. Death chia ra mỗi người một phòng để cho mỗi người có được sự riêng tư. Nên căn phòng to lớn này chỉ có mình cô thôi.
Phòng Red có năm phòng, Death chiếm bốn phòng. Phòng cuối cùng chính là thuộc về Trịnh gia. Trịnh Dật Thần không ngừng đưa mắt về phía căn phòng ở giữa hi vọng có thể nhìn thấy được gì đó từ căn phòng
Bên trong Hạ Trúc Băng vẫn lười biếng theo dõi buổi đấu giá. Đếm sơ sơ cũng đã có mười vật phẩm được đấu giá có lẽ cô nên đi thôi, ở đây nữa chắc cô phát điên vì nhàm chán mất. Buổi đấu giá toàn là kì trân dị bảo nhưng cô đối với chúng lại không có hứng thú
Hạ Trúc Băng đứng dậy định rời khỏi. Bỗng bên dưới phát ra tiếng nổ vang trời, mọi người thi nhau la hét bỏ chạy tán loạn. Hạ Trúc Băng quay người lại nhìn chỉ thấy phía dưới một mảng trắng xóa không nhìn được gì cả
Đây là buổi đấu giá do Hàn gia chủ trì ai lại có gan lớn ra tay ở đây. Bỗng Hạ Trúc Băng cảm thấy trời đất quay cuồng rồi ngất đi
Trịnh Dật Thần nhanh chóng lao rồi khỏi phòng, hướng về phòng chính giữa mà chạy tới
Tới nơi chỉ thấy cửa phòng bị hư hỏng nặng, trên đó còn rất nhìu vết do đạn bắn, Trịnh Dật Thần xanh mặt, chỉ mong sao Hạ Trúc Băng không có chuyện gì, hắn ta nhanh chóng lao vào phòng. Trong phòng một mảnh hỗn loạn, không có ai ở trong cả. Trịnh Dật Thần gầm lên một tiếng
“A... “
Khốn khiếp tên nào đã đưa tiểu Băng của hắn đi, để hắn biết được thì tên đó đừng mong sống tốt.
- [email protected]@--------
Ta tính đăng vào Valentine cơ nhưng mà wattpad ko cho phép ta bấm đăng không được ahuhu