Khi cô biết Tĩnh Chi đang dính bầu với Cao Trường Cung. Cô và bà Ba đã rất lo lắng và bay thẳng về New York.
Tại Cao gia...
“ Thằng nghịch tử! Mày tính bôi tro trét trấu vào mặt dòng họ sao? Mày đi làm chuyện đó với người ta. Giờ người ta bụng mang dạ chửa, mày ruồng bỏ. Đồ vô tránh nhiệm!” _Ông Cao tức giận ném đồ đạc vào người Cao Trường Cung
Bà Cao và Cao Trường Phong ngăn cản.
“ Ông à, ông bớt giận. Tôi nghĩ thằng Cung nó không phải là người như vậy đâu. Ông biết từ trước đến nay, đúng là... nó ăn chơi, nhưng lúc nào nó cũng siêng năng việc ở công ty mà ông.”
_ Bà Cao nhẹ nhàng vuốt ngực ông Cao.
Anh không thừa nhận: “Cha biết gì mà nói. Cô ta chỉ đang lợi dụng lúc nhà mình đang giàu có mà thôi. Con sẽ không bao giờ cưới người đàn bà đó về làm vợ đâu.”
Anh rất kiên quyết. Ông Cao ôm lấy tim và nói: “Mày cút ra khỏi nhà tao!”
Anh không chần chừ liền đi ra khỏi đó.
Ở Hàn gia...
Cô và bà Ba đã về đến Hàn gia.
“ Đồ hư hỏng. Chưa chồng mà chửa, mày định làm xấu mặt Hàn gia sao?” _ông Hàn tức giận tát vào mặt Hàn Tĩnh Chi cái “bộp”
Cô ta ngã xuống đất. Bà Hàn đau xót: “Ông làm cái gì vậy? Nó là con ông đó!”
“ Bà... tất cả là do bà. Bà chiều nó quá, bây giờ nó sinh hư. Đúng là con hư tại mẹ. Không bù cho Yên Nhi, con bé nó ngoan hiền.”
Cô ta tức giận: “Cha, cha đừng so sánh con với con nhỏ tàn phế đó!”
Ông đánh cô ta thêm một phát nữa.
“ Mất dạy!”
Bà Ba và cô đi vào trong nhà thấy xung đột. Hàn Tĩnh Chi đang bị ông Hàn đánh. Bà chạy vào ôm lấy Tĩnh Chi vào lòng: “Ông... ông làm gì vậy? Sao ông lại đánh nó. Đồ ác độc!”
Cô nói: “Cha à! Có gì thì từ từ nói chuyện. Sao cha lại đi đánh nó, nó còn nhỏ mà.”
Hàn Tĩnh Chi đẩy bà Ba ra, nói: “Bà cút ra! Đây không phải là chuyện của bà. Đồ dơ bẩn!”
Bà Ba đau đớn đứng dậy. Cô ta nhìn Yên Nhi và nói: “Cả mày nữa, mày cút đi! Tất cả là do mày. Tại sao? Tại sao đàn ông lúc nào cũng bao vây mày. Trong khi đó tao thì không?”
Cô vẫn bình thản: “Đó là dựa vào cách sống của em đó. Chị chưa bao giờ muốn hại em và cũng chưa bao giờ muốn đẩy em vào chỗ chết. Đã nhiều lần em mắng, chửi, thậm chí là bán cả chị đi. Nhưng chị luôn cho em một cơ hội để sửa sai. Nhưng có bao giờ cô chịu nghe lời người chị này nói chưa?”
Cô ta im lặng không nói gì. Cô quay sang nói với bà Thẩm (mẹ ngày xưa): “Mẹ à, con muốn nói là con cảm ơn mẹ. Cảm ơn mẹ vì từ xưa đến nay đã nuôi dưỡng con.”
Bà Thẩm không hiểu chuyện gì xảy ra. Mơ hồ: “Con nói vậy là sao? Tại sao lại cảm ơn?”
“ Từ từ mẹ sẽ biết sự thật.”
Nói rồi cô đi lên phòng. Bà Ba thì đi vào trong nhà chuẩn bị cơm nước.
Cô có số điện thoại của Cao Trường Cung.
“ A lô, tôi là Yên Nhi, chị của Tĩnh Chi đây. Tôi muốn hẹn anh ra nói chuyện.”
Ở quá cà phê Lover's
“ Đồ vô tâm, tại sao anh ăn nằm với em tôi mà anh không chịu trách nhiệm hả?” _Hàn Yên Nhi tức giận nói với Cao Trường Cung
Anh bình tĩnh cầm tay cô và nói: “Nhưng anh không có tình cảm với cô ta. Từ khi anh biết cô ta không phải là em. Anh đã không còn cảm giác gì với cô ta cả!”
Cô nói: “Anh làm sao thì làm. Tôi không muốn anh, tôi và nó phải khó xử. Tóm lại, tôi muốn anh phải có trách nhiệm với con Chi nhà tôi!”
Anh không nói gì cả. Anh đặt 20 đô trên bàn và ra về
Ngày hôm sau, Anh hẹn cô ta đến buổi họp báo.
Những câu hỏi của những tên nhà báo bắt đầu.
“ Cao tổng và Hàn tiểu thư đây rốt cuộc là sao ạ?”
“ Có phải Cao tổng không muốn chịu trách nhiệm với Hàn tiểu thư không?”
“ Anh bắt cô ấy đi phá thai phải không ạ?”
Anh nói: “Thứ nhất, chuyện tôi giường chiếu với Hàn Tĩnh Chi là có thật.”
“ Thứ hai, đúng! Tôi không muốn chịu trách nhiệm với cô ta!”
Họ thắc mắc: “Tại sao?”
“ Tại vì cô ta đã lừa dối tôi! Cô ta đã giả mạo người tôi thật sự yêu. Tôi thật sự thất vọng và khi biết chuyện đó, tôi không còn cảm xúc, cảm giác gì với cô ta cả!”
“ Thứ ba, tôi chắc chắn là cô ta không có thai với tôi. Đúng là tôi và cô ta quen nhau được ba bốn tháng gì đó nhưng mới 2 tuần trước là tôi mới dám chạm vào cơ thể cô ta!”
“ Đúng không Hàn tiểu thư?”
Đúng là có tật giật mình, cô ta nghe anh thanh minh trước báo chí như vậy liền giả vờ ốm nghén. Chạy ra ngoài.