Cô đi vào trong phòng tiệc, bỗng cậu bé Cao Trường Lưu chạy ra ôm lấy cái đùi trắng nõn của cô: “Cô Anna!”
Cô mỉm cười thân thiện: “Cao Trường Lưu, cháu làm gì ở đây vậy?”
Cao Trường Lưu bĩu môi: “Cô... cô chẳng để ý cháu một chút nào cả. Hừ!”
Cô ngồi xổm xuống, véo hai cái má phúng phính của cậu: “Cháu dễ thương ghê!”
Tiểu Lưu gạt tay ra: “Cô làm như vậy là sau này cháu sẽ bị mặt xệ đó.”
Cô thả tay ra.
Cậu hỏi: “Hôm nay, cô không cho Rose đi sao?”
Cô mỉm cười: “Cháu thích con bé hả?”
Cậu đỏ mặt: “Không có... cháu chỉ coi cậu ấy là em gái thôi!”
Lúc này, Dạ Nhạc Doanh bước lại: “Tiểu Lưu à, con đi đâu vậy? Làm mẹ tìm nãy giờ~”
Tiểu Lưu tức giận: “Cô đừng nói cái giọng đó với tôi. Đồ đàn bà nấu ăn dở ẹt, cô không phải mẹ tôi!”
Anna chẳng hiểu chuyện gì, ngơ ngác đứng dậy.
Vì sợ Anna biết chuyện, Dạ Nhạc Doanh nói: “Kìa... tiểu Lưu, trước sau gì mẹ cũng là mẹ của con. Con làm quen trước để sau này không cảm thấy ngại. Chẳng phải tốt sao?”
Tiểu Lưu càng hét lớn: “ĐỒ ĐÀN BÀ XẤU XA, BÀ NỘI THÌ CÓ THỂ BỊ CÔ GẠT NHƯNG DADDY VÀ TÔI THÌ KHÔNG ĐÂU!”
Thấy cậu nặng lời, cô ta vô cùng tức giận, nhưng vẫn cố ngọt ngào: “Tiểu Lưu à~ ở đây còn có người ngoài. Con nói vậy, người ta cười vào mặt đó.”
Tiểu Lưu liền ôm lấy đùi Anna: “Cô Anna... đồ xấu xa này không phải mẹ con... cô đuổi cô ta đi đi!”
Cô ta kéo tiểu Lưu lại: “Tiểu Lưu, cô hiền quá rồi con bắt nạt đúng không? Kì nay về, cô méch bà nội cho coi.”
Cao Trường Cung liền chạy vội ra,. tiểu Lưu thấy vậy nằm lăn ra sàn: “ Huhuhuh... đồ xấu xa... cháu ghét cô...”
Cao Trường Cung thấy tiếng khóc của tiểu Lưu, anh liền chạy lại.
Anna bế cậu dậy và phẫn nộ nói với Dạ Nhạc Doanh: “Cô có biết nó còn là trẻ con không? Sao cô lại làm vậy? Cô làm nó đau đó!”
Dạ Nhạc Doanh tức giận đẩy cô ra khiến cô ngã xuống nền nhà.
“ Cô là ai mà giám xía vào chuyện của gia đình tôi? Khôn hồn thì cút đi!”
Cao Trường Cung bước lại gần: “Cô mới là người phải cút đó!”
Cao Trường Lưu thấy bố liền chạy lại: “Daddy...”
Cô ta giật mình quay đầu lại: “A... A Cung... Em...”
Cao Trường Cung lo lắng đưa tay ra đỡ cô lên. Anh nói: “Cô cư xử cho đúng mục vào. Tiểu Lưu còn nhỏ mà cô nỡ làm thế thì sau này sao tôi dám cho nó gần cô.”
Cô ta tức giận: “Anh mau qua đây cho em! Sao anh lại ở bên cô ta? Thằng nhóc quỷ này... nó và cô ta kết hợp hại em... em không có làm...” _tỏ vẻ oan ức
Anh trừng mắt: “Cô đang ra lệnh cho tôi đó sao?”
“ Em... em không dám...” _ cô ta sợ hãi
Tiểu Lưu bắt đầu ăn vạ tiếp
“ Huhuhuh... Daddy phải trừng phạt mụ phù thủy này. Cô ta vừa đẩy con ngã... còn làm đau cô Anna... Daddy phải đòi lại công bằng cho con và cô Anna....”
“ Mày...” _ cô ta tức giận không nói lên lời
Cao Trường Cung nói: “ Cô ăn nói cho cẩn thận. Đều là dân có ăn có học, đừng ăn nói như kẻ vô học.”
Anh cúi người xuống hỏi tiểu Lưu: “Vậy con muốn như thế nào?”
Tiểu Lưu cười nham hiểm: “Dạ... con muốn... cô ta phải quỳ xuống xin lỗi cô Anna và con.”
Anh lạnh nói: “Nghe rõ chưa?”
Cô ta cầm tay anh, nước mắt giàn giụa: “A Cung... anh đừng đối xử với em như thế...”
Cô sợ có thêm người ghét, cô nói: “Cao tổng, chuyện nhỏ đừng xé ra to. Anh làm vậy tội cô ấy lắm. Tôi không để bụng đâu.”
Dạ Nhạc Doanh quát: “Ai cần cô thương hại! Tôi tự biết mình đang làm gì. Tôi bảo cô tha thứ à?”
Cao Trường Cung gạt tay ra: “Thái độ của cô như vậy mà bảo tôi không ra tay.“. truyện xuyên nhanh
Anna năn nỉ với Cao Trường Lưu: “ Lưu, coi như là cô xin cháu. Cháu bỏ qua cho cô ấy nha? Cháu muốn gì cô cũng chiều.”
Cao Trường Lưu cười nham hiểm: “Vâng! Coi như là cháu tha cho cô ta một mạng.”
Anh nói: “Bây giờ, thì mau cút ra khỏi mắt bố con tôi.”
Cô ta hậm hực rời đi, nghĩ bụng: “Tôi sẽ trả thù. Đợi đó!”
Cô cúi đầu: “Cảm ơn hai cha con nha!”
Cao Trường Lưu xoa đầu bản thân và nói: “Hì hì... cô Anna khách xáo quá.”
Lúc này, Hoắc Cảnh Nha và Cao Trường Phong chạy tới.
Hoắc Cảnh Nha nói: “Anna à, cũng muộn rồi, mình về thôi. Mai còn đi quay.”
Cao Trường Phong nói: “Xin lỗi hai bố con nha. Tôi đã cố gắng nói chuyện xàm xí để giữ chân cô ta nhưng không thành.”
“ Không sao đâu!” _Cao Trường Cung
Anna nói: “Mình về thôi chị!”
Cao Trường Lưu bỗng nghĩ ra một kế rất hay: “Khoan đã, cô Anna à. Có phải cô vừa nói làm gì cũng được đúng không?”
“ Đúng! Cháu có chuyện gì à?”
Tiểu Lưu nở một nụ cười gian xảo: “Cô chở bố cháu về nhà nha?”
Ba người kia giật mình. Cô ngạc nhiên: “Sao cháu lại nói vậy?”
Cao Trường Phong nói: “Ừm... anh Hai à, hôm nay, xe em bị hỏng. Với cả em đi xe taxi đến đây. Em mượn xe anh chở chị Hoắc với tiểu Lưu về nhà cho. Cô Anna, cô yên tâm đi!”
Hoắc Cảnh Nha thêm lời: “Đúng đó! Để chị về cùng họ. Em đưa Cao tổng về nhé!”
“ Ơ kìa...”
Bà người họ (Cao Trường Phong, Hoắc Cảnh Nha và tiểu Lưu) liền rời đi.
Cao Trường Cung và Anna ngơ ngác nhìn nhau một hồi.
Lúc cô và anh đi xuống bãi đỗ thì họ đã lấy xe của Cao Trường Cung đi mất hút rồi.
Ba người họ muốn làm vậy để đẩy gần hai người họ lại gần nhau.