Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài

Chương 38: Chương 38: Lâm Mạt Thế




Anna và Hoắc Cảnh Nha liền đi taxi tới quán cafe Love's.

Ở một góc nhỏ trong quán, đạo diễn Lâm đang ngồi ở đó, loay hoay cốc cà phê đen.

(Đạo diễn Lâm: Lâm Mạt Thế, anh trai của Lâm Uyển Mai. Vì Cao Trường Cung đã khiến cho công ty Lâm thị đi vào con đường phá sản nên Lâm Mạt Thế chỉ còn cách là tìm người đầu tư vào bộ phim của anh ta. Còn Lâm Uyển Mai thì hàng ngày đi diễn vài bộ phim ngắn ; vài show quảng cáo một, hai phút, cô ta thì cũng vài lần lên đài truyền hình rồi, nhưng không được khán giả yêu mến mấy.

“ Cái loại người đó thì ai mà mến với chả yêu cho được.”_ tác giả. ngôn tình hay

Còn hắn_ Diệp Hoan, anh ta cũng như vậy thôi. Anh ta và Lâm Uyển Mai đã nên duyên vợ chồng, nhưng chưa có nổi một đứa con. Diệp thị cũng phải phá sản. Chỉ vì dám động đến người của Cao Trường Cung.

Đấy là anh còn có tình người, còn để cho Lâm Uyển Mai và Lâm Mạt Thế có chỗ đứng trên showbiz.

“ Ờ, anh hiền quá. Hiền dã man tàn xác.” _(tác giả rùng mình)

Anna và Hoắc Cảnh Nha đi tới. Cô liền đưa tay ra (ngỏ ý muốn bắt tay)

Anh ta đứng dậy chỉnh chu quần áo, cầm lấy tay cô và tay Hoắc Cảnh Nha.

“ Mời hai cô ngồi.”

Phục vụ chạy ra hỏi: “Hai chị uống gì ạ?”

“ Cho tôi cafe sữa/ nước chanh.”

Cô thì uống cà phê sữa còn Hoắc Cảnh Nha thì uống nước chanh.

Lâm Mạt Thế lấy một tờ giấy trong cặp của anh ta ra, nói: “Chắc cô cũng nghe về tôi rồi nhỉ?”

Cô cong môi: “Nghe rồi, vào thẳng vấn đề chính luôn đi!”

Lâm Mạt Thế cười: “ Quả là ảnh hậu hạng S. Khâm phục. Chuyện là như thế này, nhiều người đã đầu tư cho tôi để tôi ra mắt một bộ phim mới. Đó là 'Nữ Tình Báo Xinh Đẹp'. Nghe danh cô đã lâu, tôi muốn cô tham gia bộ phim của tôi. Hai bên đều có lợi. Được không?”

Cô im lặng một lúc, nói: “Được! Bộ phim của anh bao nhiêu tập, thời gian đóng phim là bao nhiêu tháng?”

“ Một trăm tập. 5 tháng.”

Hoắc Cảnh Nha nghe vậy, giật mình.

“Cái gì cơ, năm tháng? Trong vòng năm tháng đó chúng tôi chỉ đóng phim cho anh thôi sao? Vậy còn bao nhiêu show quảng cáo ngoài kia thì chúng tôi biết sử lí như thế nào đây?”

Anh ta đan hai tay vào nhau, nói: “Tất nhiên là không. Trong lúc đóng phim cho bên tôi, cô Anna đây vẫn có thể ký hợp đồng với người khác.”

Hoắc Cảnh Nha càng nghe anh ta nói, càng phản ứng dữ dội: “Anna đâu phải trâu bò, anh làm như vậy khác nào đang...”

Cô cầm lấy tay của Hoắc Cảnh Nha.

“ Chị.”

Cô không muốn xé chuyện nhỏ ra chuyện to. Cô quay sang nói với Lâm Mạt Thế: “Xin lỗi đạo diễn Lâm. Quản lý của tôi hơi nóng nảy, mong anh bỏ qua cho ạ.”

Lâm Mạt Thế gật đầu. Hoắc Cảnh Nha không ngừng tức giận, tại sao cô phải nhịn kia chứ, trên mặt cô không những hiện lên một cục tức mà là nhiều cục tức.

Lâm Mạt Thế vỗ tay vào tờ giấy hợp đồng đóng phim trên bàn và nói: “Vậy cô có đồng ý không? Một tháng, tôi sẽ chia cho cô mười lăm triệu. Còn về phần thời gian đóng phim thì sẽ từ năm giờ sáng cho đến chín giờ tối.”

Anna cũng thật sự thấy vô lý, nếu đi từ năm giờ sáng cho đến chín giờ tối thì còn đâu mà cô đi đóng show quảng cáo nữa. Đã thế còn bé Rose nữa.

Cô nói: “Đạo diễn Lâm, vậy chúng ta có được nghỉ trưa không?”

“ Tất nhiên là có. Nghỉ từ mười giờ đến một giờ chiều, rồi đóng tiếp.”

Anna định ký vào bản hợp đồng. Bỗng Hoắc Cảnh Nha ngăn lại: “Đạo diễn Lâm, anh nói sẽ casting phim mà. Sao lại muốn cô ấy ký hợp đồng nhanh như vậy?”

Anna cũng giật mình, chợt tỉnh ngộ: “Ờ, đúng rồi!”

Lúc này, Lâm Mạt Thế mới ấp úng: “Ừm... ờ thì... tôi thấy cô Anna đây là người trong ngành lâu năm, với cả cũng là ảnh hậu hạng S. Vậy thì đâu cần phải casting cho tốn thời gian.”

Hoắc Cảnh Nha lời nói sắc bén: “Ha... nếu người đạo diễn nào cũng tiết kiệm thời gian như anh thì chắc bây giờ họ còn chỗ đứng trong cái giới showbiz này. Để biết diễn viên được tuyển có tốt hay không, lúc nào họ cũng phải mở một cuộc thi casting để tuyển chọn. Còn anh thì lại muốn nhanh chóng ký hợp đồng với Anna nhà tôi. Anh có ý gì?”

Lâm Mạt Thế nói: “Tôi... tôi chẳng có gì gì cả. Vậy thì ngày mai cô tới địa chỉ này. Tôi sẽ thử tài năng của cô.”

Anna nói: “Được! Nếu anh không phiền thì chầu này tôi mời.”

“ Hãy để tôi trả, hai người có việc thì cứ đi đi.”

Hoắc Cảnh Nha mỉa mai: “Vậy cảm ơn nha~ Ở lại uống hết cà phê, để vậy uổng phí lắm.”

Hoắc Cảnh Nha và Anna rời đi. Đi đến đây bằng gì thì về bằng đó, taxi tới đón họ đi.

Ở trên xe...

“ Haha... nhìn cái mặt của tên ngốc đó thật hả hê.” _Hoắc Cảnh Nha sung sướng vì nãy đã cà khịa được Lâm Mạt Thế

Anna nói: “Chị à, nhiều khi em thấy chị nhây kinh khủng, có lúc em thấy chị lại nghiêm khắc như một bà cô. Thật khó hiểu.”

Hoắc Cảnh Nha cong môi: “Con người ai chẳng có lúc như thế.”

Anna nói: “ Chị Nha, mình cho bé Vy nhập học đi chị.”

Hoắc Cảnh Nha gật đầu: “Ừ, về nhà lấy hồ sơ lý lịch của nó rồi quăng nó vô nhà trẻ.”

Cô nhăn mặt, nở một nụ cười: “Chị, chị dùng từ quăng hay ác đó. Chị nên sửa lại đi.”

“ Yes Madam!”

Họ cùng nhau trở về nhà

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.