Bước vào phòng cô đóng sầm cửa lại, thân thể mảnh mai của cô không còn sức lực dựa vào cánh cửa phía sau mình.
Cô dùng tay đè lên ngực của mình, không biết vì sao lúc đối mặt với Tràn Hạo trái tim của cô cứ đập loạn xạ.
Nhất là khi cô nhìn thấy dục vọng dần dần dâng lên trong ánh mắt lu mờ của anh.
Tràn Hạo nhìn theo bóng lưng thon thả của cô gấp gáp chạy càng lúc càng xa.
Không biết vì sao trong lòng anh có cảm giác phân vân, một cảm giác vừa chán ghét như lại có vài phần lưu luyến.
Anh với tâm trạng không rõ ràng đi đến phòng VIP 5603 của mình.
Hai tuần đã trôi qua Tràn Hạo quả thật không nhìn thấy Gia Duyên nữa.
Cô giống như là không khí đột nhiên biến mất trên thế gian này, không có một chút tin tức về cô trên TV hay tạp chí.
Hôm nay Mạnh Hùng gọi điện thoại cho Tràn Hạo, muốn hợp tác với anh trong cái MV quảng cáo của thương hiệu Mystery.
Nữ chính trong quảng cáo chính là cô siêu mẫu Crystal, còn hai vai nữ phụ Mạnh Hùng muốn chọn người mới được công ty của Tràn Hạo lăng xê.
Tràn Hạo ngồi nghiêm trang sau bàn làm việc của mình, Tạ Chánh lúc này đang cung kính đứng trước mặt anh.
“Tạ Chánh, cậu hãy sắp xếp cho Trương Diệu và Cẩm Tú qua công ty giải trí Ngôi Sao Sáng trước, sau khi tan họp tôi sẽ qua đó sau.”
Nói xong Tràn Hạo khom xuống đọc tiếp phần văn kiện trước mặt của mình.
“Dạ, tôi sẽ đi ngay.”
Tạ Chánh cung kính nói rồi xoay người bước ra cửa, vừa đi Tạ Chánh vừa thắc mắc trong lòng.
Thường thì những việc quay quảng cáo nhỏ này Tràn Hạo không bao giờ quan tâm đến nhưng hôm nay sao Tràn Hạo lại đích thân qua trường quay để khảo sát.
Tràn Hạo nói là đi xem Trương Diệu và Cẩm Tú quay quảng cáo, nhưng thật sự người mà anh muốn gặp chính là Gia Duyên.
Tràn Hạo cũng không biết rõ tâm tư của chính mình.
Hôm nay Gia Duyên vừa mới bay từ Italy trở về, cô dùng máy bay tư nhân nên không ai biết cô rời khỏi Thành Phố S từ khi nào, chỉ có một mình Mạnh Hùng là biết mà thôi.
Gia Duyên, Châu Ân và Tiểu Hồng cùng nhau đi đến trường quay.
Ba cô vừa đi ngang qua phòng luyện tập, chợt nghe mấy cô người mẫu ngồi tụm ba tụm bảy bàn tán về cô.
Gia Duyên hiếu kỳ muốn biết họ ở sau lưng nói xấu gì cô.
Cô dừng chân đứng trước cửa phòng nghe họ bàn tán về mình một cách quan minh chính đại, không hề che dấu sự hiếu kỳ của cô.
Mấy cô người mẫu đang hăng say nói xấu cô, nên họ không hề hay biết sự hiện diện của Gia Duyên, Châu Ân và Tiểu Hồng đang đứng ngay cửa ra vào.
“Tôi nghe nói cô siêu mẫu Crystal này rất kiêu căng, lúc chụp ảnh quảng cáo đã bắt Tràn Tổng, Mạnh Tổng, Trịnh Tổng và nhiếp ảnh gia Kim Khải phải đợi cô ta hơn nửa tiếng đồng hồ.”
Một cô người mẫu nói với giọng bất mãn vô cùng.
Tiểu Hồng nghe vậy trong lòng tức giận, họ không biết nội tình bên trong thì đừng buông lời nói xấu nguời khác.
Tiểu Hồng định xông tới biện minh cho Gia Duyên, nhưng đã bị cô dùng tay chặn lại.
“Nhưng tôi nghe nói cô ta rất chuyên nghiệp và tài giỏi, đến nhiếp ảnh gia Kim Khải cũng phải khen ngợi cô ta.”
“Tài giỏi cái gì, tôi nghĩ chắc cô ta dùng ánh mắt đưa tình để quyến rũ nhiếp ảnh gia Kim Khải mà thôi.”
Một cô người mẫu khác khinh bỉ lên tiếng.
“Tôi đã gặp qua cô ta, cô ta rất kiêu căng và phách lối.
Nghe nói cô ta thường xuyên bắt nạt người mới.”
Trương Diệu nghe họ nói vậy liền cảm giác hả hê trong lòng, cô thừa cơ thuận gió đẩy thuyền nói tiếp.
Cẩm Tú ngồi một bên từ nãy giờ nghe họ nói mà trong lòng tức giận, cô muốn nhịn không muốn gây ra chuyện lớn.
Nhưng càng nghe những lời nói xấc xược của bọn họ, cô càng tức giận không thể nào nhịnh được nữa đành lên tiếng.
“Các người chưa gặp mặt Crystal thì đừng nói lung tung, tôi thấy chị ấy rất tốt không phải là lọai người hay bắt nạt người mới đâu.”
Nghe Cẩm Tú nói ra những lời bênh vực Gia Duyên, Trương Diệu trong lòng ganh ghét.
Cặp mắt nham hiểm của cô ta nhìn thẳng vào người của Cẩm Tú.
Trương Diệu cầm ly nước cam đi từ từ đến hướng của Cẩm Tú nói.
“Bộ cô quen biết người ta sao mà nói lời binh vực.
Với thân phận thấp hèn của cô, cô ta nhìn cũng không thèm nhìn tới, còn bày đặt ra mặt nói giùm người ta.”
Vừa nói xong Trương Diệu cố tình làm như bị vấp chân ngã về phía của Cẩm Tú, đổ hết ly nước cam lên người của cô.
“Ahhhhhhhh....
Cô.... Cô.....”
Cẩm Tú nói năng lắp bắp, cô là người rất lương thiện nên thường xuyên bị các bậc đàn chị ăn hiếp.
“Oh .....
Tôi xin lỗi, tôi không cố tình.”
Trương Diệu làm ra vẻ mặt vô tội nói rồi xoay người đi trở lại vị trí của mình, trên khuôn mặt chẳnh chẹ của cô ta chợt hiện lên nụ cười giảo hoạt.
Cẩm Tú lo lắng ngồi một bên dùng khăn giấy lau đi lau lại nước cam trên trang phục của mình.
Còn 30 phút nữa là bắt đầu quay quảng cáo, cô không có thời gian để làm sạch lại trang phục của mình.
Lúc này Gia Duyên từ bên ngoài hiên ngang bước vào, giọng nói thanh thoát của cô làm cho tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc.
“Crystal tôi thật là vinh hạnh, người còn chưa tới mà tiếng tăm đã vang vội khắp nơi.
Sau này các người muốn nói gì thì cứ nói thẳng với tôi, đừng có ở sau lưng nói xấu người khác.”
Lời nói chỉ trích của Gia Duyên làm cho mấy cô người mẫu cảm giác xấu hổ vô cùng.
Họ ngượng ngùng không nói gì chỉ lặng lẽ tiếp tục luyện tập.
Gia Duyên đi đến bên cạnh của Cẩm Tú, lúc này đang lo lắng lau khô y phục của mình.
Châu Ân em lấy bộ y phục Mystery màu hồng mà Trịnh Tổng chuẩn bị cho chị đưa cho Cẩm Tú đi.
“Dạ, em đi lấy ngay.”
Châu Ân cung kính nói rồi xoay người đi ra ngoài.
Cẩm Tú nghe Gia Duyên nói vậy trong lòng thật kinh ngạc, cô không ngờ Gia Duyên lại giúp cô.