Tư Đồ Không biết rõ trong mắt Hàn Nhã Thanh không chứa được một hạt cát, nữa là người trong nhà anh ta bây giờ...
Tư Đồ Không đột nhiên cảm giác rất đau đầu.
“Mẹ, con đã nói với mẹ rồi, con sẽ không...” Tư Đồ Không biết, cho dù bây giờ Liễu Ảnh không ở đây, nhưng hôm nay mình không giải thích rõ chuyện này thì sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng.
“Bà Ngụy.” Chỉ là Tư Đồ Không còn chưa nói xong, bà Tư Đồ đã xoay người, cao giọng gọi bà Ngụy đứng gần đó.
Trong trường hợp bình thường, những quý bà như bà Tư Đồ sẽ không lớn tiếng gọi người khác như vậy, nữa là vừa rồi Tư Đồ Không còn chưa nói xong.
Cho nên rõ ràng bà Tư Đồ cố ý.
Mắt Hàn Nhã Thanh lóe lên. Nhưng cô không quen biết với bà Tư Đồ, lúc này tất nhiên không thể nói gì.
Bà Ngụy đang nói chuyện với người khác, khi nghe được tiếng gọi mới quay đầu lại, rõ ràng càng cười tươi hơn khi nhìn thấy bà Tư Đồ. Bà Ngụy xoay người và đi về phía bên này.
Bà Tư Đồ cũng đi về phía bà Ngụy. Bà Tư Đồ vẫn nắm tay Mục Sở Sở, cho nên kéo cả cô ta đi cùng.
Tư Đồ Không hơi híp mắt lại. Anh ta tất nhiên biết là mẹ mình cố ý. Nhưng bây giờ mẹ anh ta đi gặp bà Ngụy, anh ta cũng không tiện đuổi theo giải thích nữa.
Tư Đồ Không chỉ hy vọng Hàn Nhã Thanh đừng nói linh tinh gì với Liễu Ảnh.
Giao hẹn năm năm giữa anh ta và Liễu Ảnh lúc trước đã sắp đến. Từ sau vụ cãi nhau lần trước, Liễu Ảnh chưa từng nhắc lại với anh ta, nhưng anh ta biết Liễu Ảnh vẫn đang lên kế hoạch muốn rời đi.
Trong thời gian này, anh ta đang cố gắng giữ Liễu Ảnh tiếp tục ở lại bên cạnh mình.
Nếu lúc này Hàn Nhã Thanh lại nói gì đó với Liễu Ảnh, vậy sợ rằng cố gắng của anh ta sẽ đổ xuống sông xuống biển hết.
“Cô Hàn, đã lâu không gặp. Sao tôi không thấy cậu ba Dương vậy?” Tư Đồ Không chủ động tới gần Hàn Nhã Thanh.
“À, anh ấy không tới. Tôi tới tham dự bữa tiệc như vậy thì không cần đàn ông đi kèm, không giống tổng giám đốc Tư Đồ.” Hàn Nhã Thanh nhếch môi, trong lời nói rõ ràng có chút ám chỉ.
Tư Đồ Không là người thông minh, tất nhiên hiểu rõ ý của Hàn Nhã Thanh.
“Đúng rồi, không biết bây giờ Ảnh nhi nhà tôi thế nào? Tôi đã rất lâu không liên lạc với cô ấy rồi. Đợi lát nữa, tôi phải gọi điện thoại cho Ảnh nhi mới được.” Lúc này, trong lòng Hàn Nhã Thanh rất tức giận. Đương nhiên cũng vì Liễu Ảnh nên Hàn Nhã Thanh nói chuyện có ý uy hiếp.
“Đừng, hôm nay chỉ là một hiểu nhầm, tất cả đều là hiểu nhầm thôi. Trước khi tới đây, tôi không biết mẹ tôi dẫn Mục Sở Sở qua theo, lại càng không biết những chuyện khác.” Tư Đồ Không từng này tuổi vẫn chưa từng bị uy hiếp. Hơn nữa anh ta cũng hận nhất là bị người khác uy hiếp. Nhưng bây giờ anh ta nghe Hàn Nhã Thanh uy hiếp, lại chỉ có thể nuốt giận!
Anh ta còn phải cố nhịn mà giải thích với Hàn Nhã Thanh nữa.
“Chuyện gì vậy? Tư Đồ anh đang giải thích gì với Thanh Thanh thế? Hai người có quan hệ thế nào?” Lúc này Bùi Vũ Ninh bối rối, hoàn toàn không hiểu được giữa hai người kia đang xảy ra chuyện gì?
Cô biết Tư Đồ Không kiêu ngạo tới mức nào, cuồng vọng tới mức nào. Đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy Tư Đồ Không cố giải thích với người khác như vậy.
“Tôi không liên quan gì đến anh ta.” Hàn Nhã Thanh làm sáng tỏ luôn: “Cho nên tổng giám đốc Tư Đồ không cần giải thích với tôi.”
“Gần đây cô ấy ở nhà một mình rất buồn chán. Cô có thời gian có thể qua chơi với cô ấy. Chỉ là có mấy lời, cô có thể không nói thì đừng nói ra.” Khóe miệng Tư Đồ Không giật giật. Người phụ nữ của Dương Tầm Chiêu khó chơi thật sự không bình thường đâu.
Người phụ nữ của Dương Tầm Chiêu, cô cả nhà họ Đường, còn là người bạn duy nhất của Liễu Ảnh, anh ta thật sự không đắc tội nổi.
Nếu không thể đắc tội, vậy thì cung bái thooi.
Hàn Nhã Thanh nhìn Tư Đồ Không, thấy anh ta rõ ràng muốn lấy lòng thì trong lòng cô cũng thấy bớt giận.
Cô cũng biết Tư Đồ Không là người đặc biệt kiêu ngạo, đặc biệt cuồng vọng. Tư Đồ Không vì Liễu Ảnh mà chấp nhận lấy lòng cô, đã chứng tỏ anh ta rất để ý tới Liễu Ảnh.
“Được, tôi sẽ không nói cho cô ấy biết về chuyện hôm nay.” Hàn Nhã Thanh cũng hiểu chuyện tình cảm là chuyện giữa hai người, người ngoài không tiện can thiệp vào. Bất kể Liễu Ảnh và Tư Đồ Không có quan hệ thế nào, cô ta vẫn tự mình lựa chọn ở cùng với Tư Đồ Không. Cô không phải là Liễu Ảnh, tất nhiên không thể đưa ra quyết định thay cho cô ta.
Hôm nay, cũng bởi vì thấy Tư Đồ Không để ý như vậy nên Hàn Nhã Thanh quyết định không nói với Liễu Ảnh về chuyện này.
Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh cũng nhìn ra vừa rồi bà Tư Đồ đã cố ý, Tư Đồ Không thật sự không biết chuyện đó.
“Cám ơn.” Tư Đồ Không là một người cao ngạo tới mức nào. Anh ta rất hiếm khi nói những lời cảm ơn như vậy, từ điều này có thể nhìn ra được anh ta thật lòng.
“Hai người có chuyện gì vậy? Các người đang nói tới ai thế?” Bùi Vũ Ninh tự cho mình là người thông minh, lúc này nghe lại hoàn toàn không hiểu nổi.
“Chuyện không liên quan tới cô, cô bớt can thiệp đi.” Lúc Tư Đồ Không quay sang Bùi Vũ Ninh thì lập tức thay đổi thái độ, vẻ mặt lại cao ngạo và lãnh đạm như mọi khi.
“Tư Đồ, anh có nhầm không vậy? Anh vừa nịnh nọt Thanh Thanh, sao mới quay sang tôi đã đổi sắc mặt. Anh muốn làm gì? Anh nói đi, anh muốn làm gì?” Bùi Vũ Ninh hơi sửng sốt. Ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc có chuyện gì không?
“Tư Đồ, không phải anh muốn đào góc tường của cậu ba Dương chứ? Tôi nói cho anh biết, anh tuyệt đối đừng kích động...” Bùi Vũ Ninh thấy rõ thái độ khác biệt này của Tư Đồ Không. Lúc này, cô chỉ có thể nghĩ tới một khả năng.
“Cô có thể ngậm miệng.” Tư Đồ Không trừng mắt với Bùi Vũ Ninh. Anh ta đào góc tường của Dương Tầm Chiêu à? Anh ta còn chưa điên đâu!
“Không phải à? Vậy anh có ý gì?” Mắt Bùi Vũ Ninh chớp nhanh: “Vậy anh làm gì mà nhiệt tình, nịnh nọt Thanh Thanh như vậy?”
Lần này, Tư Đồ Không chỉ liếc nhìn Bùi Vũ Ninh nhưng lười nói nhảm với cô. Bình thường Bùi Vũ Ninh tinh ranh như khỉ nhưng vừa nói đến chuyện tình cảm thì lại phản ứng chậm, trở nên ngốc nghếch!
“Thanh Thanh, rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Bùi Vũ Ninh không nhận được câu trả lời từ bên phía Tư Đồ Không thì xoay qua Hàn Nhã Thanh hỏi.
Tư Đồ Không không giải thích, Hàn Nhã Thanh tất nhiên cũng không thể nhiều lời. Dù sao đến bây giờ cô vẫn không biết rốt cuộc Tư Đồ Không và Liễu Ảnh là quan hệ thế nào?
Chỉ xem phản ứng của Liễu Ảnh, chắc hẳn không chỉ đơn giản là quan hệ yêu đương bình thường.
Chuyện này vốn đã phức tạp, dưới tình huống cô không biết chân tướng thế nào, tất nhiên sẽ không nói linh tinh.
“Rốt cuộc các người thế nào vậy?” Bùi Vũ Ninh sửng sốt. Vừa nhìn hai người kia lại thấy có vấn đề rồi. Cả hai đồng thời giữ im lặng như vậy là có ý gì?
“Tôi thấy tổng giám đốc Tư Đồ và Thanh Thanh không có quan hệ gì đâu. Chắc người mà tổng giám đốc Tư Đồ vừa nói tới là người khác, người phụ nữ khác đấy.” Sở Bách Hà thấy Bùi Vũ Ninh sốt ruột như vậy, không nhịn được lại giải thích cho cô mấy câu.
Vừa rồi Bùi Vũ Ninh đặt hết sự chú ý vào thái độ của Tư Đồ Không với Thanh Thanh, mà quên mất trọng điểm của cuộc nói chuyện vừa rồi của hai người.
Sở Bách Hà nghe được, đoán chắc hẳn “cô ấy” được Tư Đồ Không vừa nhắc tới mới là trọng điểm. Nếu cô ta không đoán sai, người Tư Đồ Không nói tới phải là một người phụ nữ.
“Người phụ nữ khác?” Mắt Bùi Vũ Ninh lóe sáng: “Người phụ nữ khác nào chứ?”
“Người phụ nữ của tổng giám đốc Tư Đồ.” Khóe miệng Sở Bách Hà không nhịn được lại khẽ giật. Bùi Vũ Ninh thật sự quá ngốc trong phương diện tình cảm, thảo nào mấy năm nay cứ bị tên cặn bã kia lừa mãi.
“Cô muốn nói Tư Đồ có bạn gái à?” Tròng mắt của Bùi Vũ Ninh đảo nhanh, sau đó vội vàng quay sang nói với Tư Đồ Không: “Tư Đồ, chuyện này là thật à? Anh… anh có người phụ nữ khác rồi? “
Tư Đồ Không ngước mắt, thản nhiên nhìn Bùi Vũ Ninh nhưng không nói lời nào.
Mà sự im lặng của Tư Đồ Không lúc này được xem như thầm chấp nhận.
“Không ngờ lại là thật...” Vẻ mặt Bùi Vũ Ninh lúc này rõ ràng hơi phức tạp: “Tư Đồ, là ai vậy? Tôi có quen không?”
Bùi Vũ Ninh cũng không phải loại người quá tò mò, nhưng chuyện này thật sự làm cô rất kinh ngạc. Không ngờ Tư Đồ Không có người phụ nữ khác?
Quan hệ giữa cô và Tư Đồ Không không tệ, cô biết mấy năm nay Tư Đồ Không chưa từng có bạn gái, cũng hoàn toàn không nghe nói anh ta có người phụ nữ nào.
“Cô không quen.” Tư Đồ Không hơi mím môi, cuối cùng vẫn trả lời một câu, Lần này Tư Đồ Không vừa trả lời lại chẳng khác nào thừa nhận thân phận của Liễu Ảnh.
Hàn Nhã Thanh nghe được câu trả lời của Tư Đồ Không thì thở phào nhẹ nhõm.
Mà ở phía khác, bà Ngụy và bà Tư Đồ đang trò chuyện rất vui vẻ!