Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1414: Chương 1414: Bắt nạt khóc rồi (2)




Nhưng thân phận của cô lại không cho phép giữa cô và Đường Lăng có bất kỳ khả năng nào khác.

Cho nên, điều cô có thể làm chỉ là quả quyết chặt đứt tất cả, không để lại bất kỳ khả năng nào!! Đường Lăng thấy cô đồng ý mới chậm rãi nâng cao giọng nói: “Vào đi.”

Đại vương tử lúc này mới đẩy mở cửa đi vào, theo sau còn có mấy người đàn ông.

“Anh Đường đã tới rồi, xin lỗi, tôi tới muộn rồi.”

Thái độ của đại vương tử rất nhiệt tình, lúc nhìn sang Lâm Bối, thấy cô cúi đầu không nói chuyện, đại vương tử cảm thấy có chút kỳ quái: “Lâm Bối, anh Đường đến sao em không gọi điện thoại cho anh, anh vừa rồi nghe nhân viên phục vụ nói mới biết anh ấy đã tới rồi.”

Lời này của đại vương tử mặc dù không có quá nhiều ý chỉ trích, nhưng vẫn là có chút nghi vấn! “Là tôi không cho tiểu vương tử thông báo với anh, biết đại vương tử có việc bận, không tiện quấy rầy, vừa rồi tôi nói chuyện với tiểu vương tử cũng không tệ.”

Lâm Bối không trả lời, Đường Lăng trực tiếp tiếp lời.

“Chuyện hôm nay của tôi chính là tiếp đãi anh Đường, tôi nào có việc gì khác phải làm.”

Đại vương tử vốn cũng không có gì bất mãn, nghe thấy lời của Đường Lăng đương nhiên càng sẽ không tính toán nữa.

Hơn nữa đại vương tử còn nghĩ Lâm Bối có lẽ đã nói chuyện của Karoo với anh rồi, như vậy, chuyện tiếp theo đây có lẽ sẽ thuận lợi hơn một chút.

Đại vương tử đương nhiên sẽ không nghĩ tới cái khác! Lâm Bối nghe thấy lời của Đường Lăng, ngẩng đầu nhìn anh một cái, khóe môi cô khẽ mím lại, nhưng không nói gì.

Mấy người hàn huyên xong liền đều ngồi xuống, đại vương tử cũng giới thiệu với Đường Lăng những người cùng vào.

Có mấy người là người bên đại vương tử, đối với anh ta mà nói đều là người có thể tin tưởng.

Còn có một người là quốc vương phái tới, rất rõ ràng, quốc vương không quá yên tâm chuyện này.

“Anh Đường, anh và Lâm Bối cũng xem như quen biết, hôm này liền để Lâm Bối bồi anh đi, tửu lượng của Lâm Bối anh cũng biết, tối nay chúng ta không say không về.”

Đại vương tử không trực tiếp nói chính sự, dù sao tối nay đã nói chỉ là đón gió tẩy trần cho Đường Lăng, những chuyện quan trọng khác vẫn là cần tìm trường hợp chính thức rồi nói.

Hôm nay anh ta chính là muốn tạo mối quan hệ tốt với Đường Lăng, mặc dù lần trước lúc anh ta ở nước Z cũng xem như từng giúp đỡ anh, nhưng đó dù sao cũng là nhìn mặt mũi Dương Tầm Chiêu.

Hơn nữa, chuyện lần này không tầm thường, đại vương tử vô cùng xem trọng!! Lâm Bối nghe nói phải uống rượu, sắc mặt khẽ thay đổi, cô bây giờ mang thai, căn bản không thể uống rượu, dù cô không định muốn đứa bé này, bây giờ uống rượu đối với thân thể cũng không tốt.

Nhưng đại vương tử đã mở miệng, lại là trường hợp thế này, cô biết mình nhất định không thể tránh khỏi.

Lâm Bối thầm thở ra một hơi, trong lòng thầm tính toán có thể uống bao nhiêu? “Tôi gần đây cai rượu, không uống đâu.”

Đường Lăng thấy Lâm Bối khẽ thay đổi sắc mặt, đương nhiên dù không nhìn thấy bất thường của cô, anh cũng không muốn để cô uống rượu, uống rượu vốn là thương thân, huống chi cô là một cô gái.

“Cai rượu?”

Đại vương tử kinh ngạc nhìn anh, anh ta nhớ lần trước lúc anh ta đi nước Z, Đường Lăng còn cùng anh ta uống rượu, hơn nữa lúc đó anh còn uống không ít, tửu lượng rất tốt.

“Anh cũng biết lần trước xảy ra chuyện, cho nên từ đó về sau, tôi liền cai rượu.”

Lời này của Đường Lăng rõ ràng là có ý chỉ, lời nói vẫn là tự nhiên, khiến người ta nghe không ra điều gì bất thường.

Đại vương tử sững sốt một chút, nhớ tới chuyện ở khách sạn lần trước, tối hôm đó Đường Lăng quả thực đã uống rất nhiều rượu, nếu không uống nhiều như vậy, có lẽ thật sự sẽ không xảy ra chuyện như thế.

Chuyện lúc đó xém chút đã hủy Đường Lăng, nếu không phải sau đó Lâm Bối giúp anh tỉnh táo, có lẽ Đường Lăng bây giờ chính là ở trong tù rồi.

Nếu Đường Lăng vì chuyện đó mà cai rượu thì cũng là có khả năng! Càng huống chi bây giờ là ở nước R, đại vương tử nghĩ Đường Lăng có lẽ là sợ lại xảy ra chuyện gì.

Chỉ là tiệc rượu không lên rượu, bầu không khí nhất định là không được!! Cũng không thể kêu họ cứ nhạt nhòa ăn thức ăn như vậy, hơn nữa không uống rượu, thì bầu không khí có chút không high nổi, có chút lời cũng không tiện nói!! “Vậy chúng ta cũng không thể cứ ngồi nhàm chán như vậy, nếu không, đổi chỗ khác đi, đi hát đi, mời vài người bồi.”

Một người đàn ông theo đại vương tử cùng tới nhìn ra anh ta khó xử, vội giúp đưa ra chủ ý.

Lâm Bối ngước mắt nhìn người đàn ông đó một cái, mặc dù trên mặt không có quá nhiều cảm xúc, nhưng chỗ sâu con ngươi cô lại nhanh chóng che giấu vài phần chán ghét.

Mặc dù người đó không nói rõ, nhưng Lâm Bối lại rất rõ ràng tìm vài người bồi mà ông ta nói là có ý gì.

Mấy đại nhân này thích nhất chính là đi những trường hợp như vậy!! Cô cũng từng theo đại vương tử đi một lần, cảnh tượng nhìn thấy một lần liền không muốn nhìn lần thứ hai, cho nên sau đó biết là đi đến nơi như vậy, cô đều sẽ tìm lý do đẩy đi.

Đường Lăng luôn chú ý tới Lâm Bối, người khác có lẽ không chú ý tới sự chán ghét trong con ngươi cô, nhưng anh lại phát hiện.

“Nơi mà vị đại nhân này nói, tôi không quen lắm, cứ yên lặng ăn cơm đi.”

Không đợi đại vương tử lên tiếng, Đường Lăng đã trực tiếp cự tuyệt.

Nói thật lòng, nếu không phải vì ở địa bàn của nước R, anh thật sự không muốn tham gia bữa tiệc này.

Vị đại nhân đề nghị nghe thấy lời của Đường Lăng thì trên mặt thêm vài phần ngượng ngùng, trong lòng cùng có chút thẹn quá hóa giận.

“Anh Đường, nghe nói lần này anh tới nước R là để xử lý tranh chấp với Quỷ Vực Chi Thành.”

Vị đại nhân kia nhìn sang Đường Lăng, nói một câu nghe như không để tâm, lại rõ ràng có thâm ý khác.

Đại vương tử mặc dù đã giao phó ăn cơm trước, trước không nhắc chính sự, nếu uống rượu rồi bầu không khí tốt hơn thì có thể nhắc một chút, những chuyện khác đương nhiên phải chọn trường hợp chính thức nói.

Nhưng Đường Lăng bây giờ rượu cũng không uống, hơn nữa còn không cho mặt mũi như vậy, vị đại nhân này rõ ràng không nhịn nỗi.

Đại vương tử khẽ cau mày, không quá tán thành nhìn vị đại nhân kia một cái.

“Ừ.”

Sắc mặt Đường Lăng không thay đổi, chỉ khẽ đáp một tiếng.

“Vậy anh Đường biết Quỷ Vực Chi Thành ở nước R có tình huống gì sao? Anh Đường biết Karoo đó là người thế nào sao?”

Vị đại nhân kia thấy đại vương tử không tán thành, nhưng lời của ông ta cũng đã nói ra, nhất định không thể lại thu về.

“Không biết đại nhân có chỉ giáo gì sao?”

Đường Lăng ngước mắt, nhìn ông ta một cái, trong lời nói không nghe ra quá nhiều cảm xúc.

“Chỉ giáo thì không dám, nhưng tôi vẫn là muốn tốt bụng nhắc nhở anh Đường một chút, Karoo đó là nhân vật hung ác, ở nước R không ai dám chọc vào, thế lực của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R càng là vô cùng lớn mạnh, ở đây không ai dám chọc vào Karoo, cũng không ai là đối thủ của họ.”

Vị đại nhân này nói cũng là sự thật, ngay cả hoàng thất cũng không dám chọc vào Karoo, ngay cả quốc vương cũng hết lần này đến lần khác khuất phục trước anh ta.

“Cho nên?”

Khóe môi Đường Lăng khẽ nhếch, dường như mỉm cười, nhìn không có chút cảm xúc nào, nhưng Lâm Bối ngồi cạnh anh lại nhìn ra trào phúng.

Trào phúng? Không biết là trào phúng vị đại nhân này? Hay là trào phúng Karoo? Thực ra bất kể là trào phúng ai thì sự trào phúng trên mặt anh lúc này cũng chứng minh anh không quá để Karoo vào trong mắt.

Lâm Bối biết Đường Lăng đi gặp Karoo rồi, hơn nữa anh bây giờ bình an vô sự ngồi ở đây, anh quả thực có tư cách trào phúng.

Lâm Bối không biết Đường Lăng đi gặp Karoo đã xảy ra chuyện gì, cô không dám hỏi nhiều, cô luôn muốn rũ sạch tất cả quan hệ với anh, cho nên đương nhiên không thể hỏi nhiều!! Nhưng trong lòng cô vẫn là vô cùng tò mò! “Cho nên, chuyện lần này của anh Đường sợ là không dễ giải quyết, tôi nghe nói Quỷ Vực Chi Thành công kích vài lần, các anh không làm gì cả, nhưng với sự hung ác của Karoo, với sự lớn mạnh của Quỷ Vực Chi Thành, các anh làm vậy cũng là chính xác sáng suốt, với lực lượng của các anh mà đối chọi trực tiếp với họ chắc chắn sẽ không chiếm được chỗ tốt gì.”

Vị đại nhân kia không nghe ra sự trào phúng của Đường Lăng, còn đang thao thao bất tuyệt.

Vị đại nhân này cảm thấy mình nói cũng là sự thật, nhưng rất rõ ràng ông ta không quá biết nói chuyện, lời nói trước đó ông ta đã nói không quá thích hợp, ông ta nói ở nước R không ai dám chọc vào người của Quỷ Vực Chi Thành, không ai này đương nhiên cũng bao gồm hoàng thất, đây chính là một loại sỉ nhục đối với hoàng thất.

Nhưng vị đại nhân này dường như không ý thức tới điểm này.

Mà lời nói lúc này của ông ta cũng là một loại sỉ nhục đối với Đường Lăng.

Nhưng nhìn ông ta nói thẳng như vậy, rõ ràng cũng không ý thức được.

Sắc mặt Đường Lăng không thay đổi, chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn người đó một cái.

Người này chẳng lẽ không có não?! “Đô đại nhân, có những lời đừng nói linh tinh.”

Vị đại nhân kia không tự biết, sắc mặt đại vương tử lại thay đổi, trực tiếp lên tiếng mắng một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.