"Anh Đường, tôi nói thật lòng, tôi nói cho anh biết hiện tại tình hình của anh rất nguy hiểm, Karoo thật sự có thể giết chết anh bất cứ lúc nào, người Quỷ Vực Chi Thành cũng có thể tiêu diệt tất cả thế lực của các anh ở nước R bất cứ lúc nào."
Đường Lăng cười nhạt không nói, anh không có gì để nói với người như vậy, cũng lười nói nhiều.
Đương nhiên anh còn đang đợi Dụ Đạt đưa ra một câu trả lời thuyết phục về chuyện của anh và Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại kết quả vẫn chưa có, anh cũng không muốn nói nhiều.
"Đại vương tử, tôi thấy có lẽ chúng ta cần hủy bỏ bữa cơm này." Đường Lăng không để ý đến đại nhân kia, anh nhìn về phía Đại vương tử, trong tình hình này chắc chắn không ăn nổi nữa.
Nếu không phải bởi vì Lâm Bối ở chỗ này, Đường Lăng đã sớm đứng dậy đi rồi!!
"Anh Đường, tôi rất xin lỗi, tôi thật lòng mời anh Đường, không nghĩ tới..."
Đại vương tử cảm thấy rất xấu hổ, anh ta thật sự không ngờ chuyện này lại biến thành như vậy, nhưng người kia là người ở bên cạnh Quốc vương, hơn nữa Quốc vương vô cùng coi trọng người kia, anh ta cũng không thể làm gì người kia.
"Anh Đường, hay là chúng ta hẹn ngày khác." Đại vương tử là người thông minh, biết hiện tại cố giữ Đường Lăng lại cũng không thích hợp, không bằng hẹn ngày khác.
Đường Lăng không trả lời Đại vương tử, mà đưa mắt về nhìn phía Lâm Bối.
Đại vương tử thấy Đường Lăng nhìn về phía Lâm Bối, nhanh chóng nói thêm một câu: "Đúng rồi, vừa rồi anh Đường nhắc đến Lâm Bối, đến lúc đó để Lâm Bối đi anh Đường trò chuyện thêm một chút."
Đường Lăng không thích người hoàng thất nhưng anh rất chào đón Lâm Bối.
Tuy rằng lúc trước anh uy hiếp Lâm Bối, nói Lâm Bối ở bên cạnh mình mọi lúc mọi nơi, nhưng anh hiểu rõ Lâm Bối, anh biết Lâm Bối sẽ không đồng ý.
Trước đó anh làm cho cô khóc nên Đường Lăng cũng không dám ép cô quá đáng, hiện tại Đại vương tử cho anh một cơ hội như vậy, anh phải dùng thật tốt.
"Được, tôi vừa đến đây nên không quá quen thuộc, mấy ngày tiếp theo sẽ phải làm phiền Tiểu vương tử đưa tôi đi dạo, làm quen tình hình ở đây, không biết ý của Tiểu vương tử thế nào?" Mặc dù Đường Lăng có vẻ đang hỏi Lâm Bối, nhưng rõ ràng anh nói cho Đại vương tử nghe.
"Đương nhiên là có thể, không có vấn đề gì." Quả nhiên Đại vương tử không đợi Lâm Bối mở miệng đã đồng ý, anh ta lo lắng Đường Lăng sẽ không đồng ý, hiện tại Đường Lăng muốn Lâm Bối đi chung, vậy sau này sẽ có rất nhiều cơ hội!!
Lâm Bối thầm thở dài, cô biết Đường Lăng cố ý, nhưng Đại vương tử đã đồng ý rồi, cô không thể phản bác lại Đại vương tử ở trước mặt nhiều người như vậy.
"Anh Đường còn dám đi dạo khắp nơi, lá gan của anh Đường đúng là lớn, chỉ sợ anh Đường vừa ra khỏi cửa thì mạng nhỏ cũng không còn, anh Đường đắc tội với Karoo, sắp chết đến nơi còn không biết, đúng là ngu ngốc." Đại nhân kia không nhịn được mở miệng châm chọc.
Đôi mắt của Lâm Bối hơi trầm xuống, hôm nay đại nhân này uống lộn thuốc à?
Ông ta cho rằng Đường Lăng là thương nhân bình thường cầu xin bọn họ làm việc, để bọn họ bắt nạt, để bọn họ xâu xé sao?
Lâm Bối cảm thấy người này đang tìm đường chết.
"Đô đại nhân, ông nên nói ít lại mấy câu đi." Lâm Bối thật lòng muốn nhắc nhở Đô đại nhân.
"Ở đây có chỗ cho cậu nói chuyện nào? Hơn nữa tôi nói sự thật, anh Đường này đắc tội với Karoo, Karoo là ai? Quỷ Vực Chi Thành là thế lực gì? Sợ là anh Đường không sống nổi đến ngày mai." Đô đại nhân không nể mặt Đại vương tử nên càng không nể mặt Lâm Bối.
Con ngươi Đường Lăng trầm xuống, Đô đại nhân nói anh thế nào cũng không sao, nhưng anh ta dám nói Lâm Bối?!
Người phụ nữ của anh có thể dễ dàng cho người ta bắt nạt sao?!
Đường Lăng ngước mắt nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi lạnh lẽo, mang theo sát ý.
Đô đại nhân nhìn vào mắt Đường Lăng thì cả người bản năng run rẩy, trong lòng đột nhiên có chút lạnh run, có chút sợ hãi, nhưng ông ta nghĩ ở đây là nước R, ông ta là tâm phúc của Quốc vương, cho nên ông ta lập tức có tự tin: "Anh nhìn cái gì, tôi nói câu nào cũng là thật, không phải dọa anh, Karoo có thể giết chết anh bất cứ lúc nào, Quỷ Vực Chi Thành sẽ tiêu diệt mấy người thành từng mảnh nhỏ bất cứ lúc nào."
Đôi mắt Đường Lăng càng lạnh hơn, khóe môi anh khẽ nhúc nhích định nói chuyện.
Nhưng đúng lúc này có tiếng gõ cửa, một người đi vào.
"Đại vương tử, bên ngoài có người muốn gặp." Đại vương tử ngây người, có chút bất ngờ, lúc này ai sẽ đến đây gặp anh ta?
"Nói là người của Quỷ Vực Chi Thành đến gặp anh Đường." Trong giọng nói của người kia mang theo sự sợ hãi, lúc nói chuyện còn cẩn thận nhìn Đường Lăng một cái.
"Người Quỷ Vực Chi Thành? Bọn họ muốn gặp anh Đường?" Đại vương tử khiếp sợ trong lòng, người Quỷ Vực Chi Thành tìm đến cửa nhanh như vậy sao?
Hơn nữa có rất nhiều người biết chuyện anh ta mở tiệc đãi Đường Lăng, người Quỷ Vực Chi Thành không thể không biết, nhưng người Quỷ Vực Chi Thành lại chọn thời điểm này đến tìm Đường Lăng, rõ ràng không kiêng dè hoàng thất của bọn họ.
"Ồ, tôi nói không sai chứ? Người Quỷ Vực Chi Thành tới thật là nhanh." Đô đại nhân nghe thấy người Quỷ Vực Chi Thành đến thì cũng hoảng sợ, nhưng sau đó ông ta nghĩ người đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành là anh Đường này, không phải là mình, Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn tìm anh Đường tính sổ.
"Lần này anh chết chắc rồi." Đô đại nhân nhìn về phía Đường Lăng, trên mặt đầy vui sướng khi người gặp họa.
Lúc Đô đại nhân nói lời này thì nhanh chóng đứng dậy, kéo dài khoảng cách với Đường Lăng, sợ lát nữa người Quỷ Vực Chi Thành tới tìm Đường Lăng tính sổ, ông ta lại nằm không cũng trúng đạn.
Đại vương tử không vui nhìn Đô đại nhân một cái, nhưng với tình hình hiện tại thì anh ta cũng không quan tâm chuyện đó, hiện tại quan trọng nhất là làm cách nào đuổi người Quỷ Vực Chi Thành đi.
"Có biết người nào của Quỷ Vực Chi Thành đến không?" Đại vương tử coi như còn bình tĩnh, không hoảng loạn, cũng không định trốn tránh.
"Người tới nói mình là Dụ Đạt." Người đi vào báo tin nhanh chóng nói một câu.
"Dụ Đạt? Không phải là người đứng thứ hai của Quỷ Vực Chi Thành sao? Địa vị của anh ta ở Quỷ Vực Chi Thành chỉ đứng sau Karoo, hơn nữa Karoo rất tin tưởng anh ta, Dụ Đạt tự mình đến đây, xem ra Quỷ Vực Chi Thành thật sự ra tay." Trên mặt Đô đại nhân mang theo vẻ kinh ngạc, ông ta lại nhìn phía Đường Lăng, mang theo sự đồng cảm: "Anh Đường, xem ra lần này anh không chỉ chết chắc, sợ là đến lúc đó xương cốt cũng không còn."
Vẻ mặt Đường Lăng không thay đổi, không để ý đến ông ta, nói thật Đường Lăng cũng không nghĩ tới Dụ Đạt tìm mình nhanh như vậy, hơn nữa anh ta còn đích thân đến đây.
Nhưng nếu Dụ Đạt tìm anh nhanh như thế thì rõ ràng đã nghĩ kỹ, có lẽ sẽ đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục.
"Anh Đường, tôi cho người đưa anh rời đi trước, tôi sẽ nghĩ cách chặn người Quỷ Vực Chi Thành." Lúc này vẻ mặt của Đại vương tử coi thường cái chết, anh ta cũng sợ người Quỷ Vực Chi Thành, cũng sợ Karoo, nhưng anh ta không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện gì ở đây.
Đường Lăng có chút bất ngờ, không nhịn được nhìn Đại vương tử một cái, Đại vương tử thiếu một chút tài năng và sự quyết đoán, nhưng ngược lại rất có nghĩa khí!!
"Cảm ơn ý tốt của Đại vương tử, nhưng không cần đâu, anh cứ cho bọn họ vào đi, tôi ở đây chờ bọn họ." Đường Lăng đương nhiên biết vì sao Dụ Đạt đến đây, cho nên anh không sợ, đương nhiên cho dù anh không giết chết Karoo, cho dù bây giờ Karoo tìm đến cửa thì anh cũng sẽ không sợ.
Càng không bỏ chạy, Đường Lăng sẽ không làm chuyện như thế, huống chi hiện tại người phụ nữ của anh còn ở đây.
"Anh Đường, lúc này không phải là lúc làm theo cảm tính, Quỷ Vực Chi Thành thật sự... Khụ, thật sự rất đáng sợ, hay là anh cứ tránh đi trước." Đại vương tử sợ xảy ra chuyện lớn, cho nên anh ta không thể để Đường Lăng ở lại chỗ này.
"Đại vương tử, anh làm người tốt gì chứ, nếu hiện tại anh thả anh Đường chạy đi, đến lúc đó người Quỷ Vực Chi Thành tìm chúng ta gây phiền phức thì sao? Anh không muốn sống nữa nhưng chúng tôi vẫn muốn sống, anh đừng hại chúng ta nữa." Đô đại nhân không đồng ý với cách làm của Đại vương tử, Karoo là người không nói lý, nếu anh ta biết bọn họ thả anh Đường đi thì đến lúc đó sẽ trút giận lên người bọn họ.
Tuy rằng ông ta không phải là người thả anh Đường đi, nhưng hiện tại ông ta ở đây, với tính cách của Karoo thì rất có thể sẽ giết chết tất cả.
"Anh Đường, mời anh đi trước, hôm nay tôi mời anh Đường đến đây nên tôi không thể để anh xảy ra chuyện." Đại vương tử không quan tâm đến ông Đô, trên mặt càng thêm kiên định.
"Đại vương tử, anh không thể thả anh ta đi, tôi không đồng ý, tuyệt đối không thể để anh ta đi." Đô đại nhân đứng lên, ngăn cản Đại vương tử: "Nếu hôm nay anh thả anh ta đi thì chúng ta sẽ phải chết."
"Được rồi, vậy cho bọn họ vào đây đi." Đường Lăng cong khóe môi, trên mặt mang theo ý cười, anh cũng không ngại xem trò hay đâu.