Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1193: Chương 1193: Cậu ba dương khí thế mạnh mẽ gây chấn động! (2)




"Tầm Chiêu nhà chúng ta giỏi như vậy, có cô gái nào không muốn gả cho nó chứ, thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ đồng ý, giấy đăng ký kết hôn đã ký, chúng ta không cần lo lắng bên Quỷ Vực Chi Thành hủy hôn vì nguyên nhân khác, cho dù chuyện này đã được quyết định, tôi cảm thấy chúng ta có thể chuẩn bị việc kết hôn cho Tầm Chiêu, nhanh chóng tổ chức hôn lễ thì chuyện này càng chắc chắn." Bà cụ Dương càng nóng vội hơn ông cụ Dương, bà ta sợ xảy ra chuyện gì cho nên muốn nhanh chóng tổ chức hôn lễ.

"Đúng, đúng, bà nói rất đúng, hiện tại bà có thể chuẩn bị chuyện hôn lễ, đối phương là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, hôn lễ này không thể sơ sài, nhất định phải long trọng, phải chấn động." Ông cụ Dương liên tục gật đầu, vô cùng hài lòng với đề nghị của bà cụ Dương.

"Sau khi tổ chức hôn lễ thì chuyện này thành công, đến lúc đó Tầm Chiêu có thể chấp nhận chuyện Quỷ Vực Chi Thành, với năng lực của Tầm Chiêu thì không bao lâu đã có thể nắm được thế lực của Quỷ Vực Chi Thành ở trong tay." Mục đích của ông cụ Dương không phải cưới người về mà muốn nắm được toàn bộ Quỷ Vực Chi Thành vào tay mình.

"Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chỉ có một đứa con gái, đến lúc đó mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ thuộc về công chúa này, công chúa này rất đơn giản, tính cách lại mềm yếu, đến lúc đó sẽ nghe lời chúng ta." Bà cụ Dương và ông cụ Dương giống nhau, chỉ nghĩ đến lợi ích.

"Ừ, bà am hiểu chuyện này nhất, đến lúc đó bà nói nhiều với cô ta một chút, mọi chuyện có thể được giải quyết." Ông cụ Dương nhìn bà cụ Dương, cười đến không nhìn thấy mắt.

"Được, tôi biết rồi." Bà cụ Dương không hề khiêm tốn cười nói, bà ta vô cùng kiêu ngạo vì am hiểu chuyện này.

"Đúng rồi, nếu chuyện này đã chắc chắn, chúng ta có cần nói với Tầm Chiêu hay không." Ông cụ Dương mới nhớ tới phải nói cho Dương Tầm Chiêu, chuyện này đã chắc chắn, Dương Tầm Chiêu phản đối cũng vô dụng, cho nên ông cụ Dương mới có thể nói cho Dương Tầm Chiêu.

"Chúng ta tổ chức họp báo công bố chuyện kết hôn này với bên ngoài, Tầm Chiêu chắc chắn nhìn thấy được, nhưng Tầm Chiêu không nói gì, điện thoại cũng không gọi tới, không hề hỏi chúng ta, có lẽ Tầm Chiêu rất hài lòng với chuyện kết hôn, nếu không thì nó đã sớm về nhà phản đối rồi." Con ngươi của bà cụ Dương hơi lóe lên, bà ta nghĩ Dương Tầm Chiêu không nói gì là hài lòng với chuyện kết hôn này.

Nhưng bà cụ Dương lại không biết Dương Tầm Chiêu đã sớm nguội lạnh với bọn họ, không muốn nói nhiều với bọn họ.

"Đúng, bà nói rất đúng, chúng ta quyết định chuyện kết hôn tốt như vậy cho nó nên nó chắc chắn sẽ đồng ý." Ông cụ Dương nghe bà cụ Dương nói thì liên tục gật đầu: "Đối phương là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nó cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành thì chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ Quỷ Vực Chi Thành, nó là một người đàn ông, đàn ông luôn có dã tâm, cho nên nó chắc chắn hài lòng với chuyện kết hôn này, lúc trước chúng ta lo lắng như vậy là việc dư thừa."

"Tôi cũng lo lắng nó và Hàn Nhã Thanh dây dưa không rõ, dù sao bọn họ còn có một đứa con gái." Bà cụ Dương nhíu mày lại: "Ông cho người đi tìm bọn họ nhưng vì sao không có tin tức? Cũng không thể để Hàn Nhã Thanh phá hỏng chuyện tốt nhà chúng ta."

"Yên tâm đi, nhất định sẽ tìm được bọn họ, lúc trước người của tôi xảy ra chút chuyện nên tôi lại cho người khác đi tìm, chắc là sẽ nhanh chóng có tin tức." Ông cụ Dương còn đang suy nghĩ chuyện của Quỷ Vực Chi Thành nên trong giọng nói còn mang theo sự vui mừng, chuyện nhỏ khác không ảnh hưởng đến ông.

"Vẫn phải cẩn thận, Hàn Nhã Thanh rất gian xảo, nham hiểm, sợ là cô ta không biết xấu hổ quấn lấy Tầm Chiêu nhà chúng ta, phá hư chuyện kết hôn với Tầm Chiêu, vất vả lắm thành chủ Quỷ Vực Chi Thành mới đồng ý chuyện kết hôn này, bên chúng ta không thể xảy ra chuyện gì được." Bà cụ Dương vẫn có chút lo lắng, bà cụ Dương lo lắng Hàn Nhã Thanh phá hư chuyện này.

"Ừm, tôi lại thêm người đi tìm." Ông cụ Dương nghe bà cụ Dương nói như vậy thì trên mặt cũng thêm nghiêm túc.

"Sau khi chúng ta tìm được Hàn Nhã Thanh thì bán cô ta vào núi sâu, không thể để cô ta trở về, tôi không cho phép cô ta tới phá hoại chuyện kết hôn của Tầm Chiêu." Bà cụ Dương nói, trên mặt hiện lên sự tàn nhẫn, vì Tầm Chiêu, bà ta phải làm như vậy, ai bảo Hàn Nhã Thanh không biết xấu hổ quấn lấy Tầm Chiêu.

"Được, nghe theo bà, yên tâm đi, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu." Ông cụ Dương đồng ý với bà cụ Dương, phụ nữ luôn suy nghĩ chu đáo chuyện này.

"Tóm lại không thể để chuyện kết hôn này xảy ra vấn đề gì." Bà cụ Dương lại không nhịn được nói một câu: "Tất cả là vì Tầm Chiêu nhà chúng ta, Tầm Chiêu nhất định sẽ hiểu tấm lòng của chúng ta."

"Ừ, bà nói rất đúng, đến lúc đó nó nhất định sẽ biết ơn chúng ta." Ông cụ Dương cũng liên tục gật đầu, trên mặt lại hiện lên ý cười.

Mà lúc này bên ngoài tòa nhà Dương Thị có không ít người, trong đó có mấy phóng viên chạy tới.

Các công ty truyền thông nghe nói cậu ba Dương muốn tổ chức họp báo thì dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, mấy người ở gần đó cũng đã chạy đến trước.

"Không biết cậu ba Dương có tin tức quan trọng gì công bố, không ngờ còn tổ chức họp báo, bình thường cậu ba Dương không nhận phỏng vấn." Một phóng viên chạy tới đầu tiên đứng ở bên ngoài chờ thì lập tức nóng nảy, không nhịn được nói chuyện với mấy phóng viên khác, cũng muốn thăm dò một chút.

"Không biết, lần này thư ký Lưu tự mình gọi điện thoại, nhưng thư ký Lưu cũng không nói chuyện gì, hơn nữa thư ký Lưu còn cố ý nhấn mạnh chờ ở dưới lầu." Một phóng viên khác cũng mờ mịt, không hiểu rõ tình huống thế nào.

"Chuyện này là thế nào? Vì sao phải ở dưới lầu? Chẳng lẽ cậu ba Dương muốn tổ chức họp báo ở dưới lầu sao?" Một phóng viên không nhịn được nói ra thắc mắc của mình.

"Không thể nào? Cậu ba Dương có thân phận gì chứ, sao anh ta có thể tổ chức họp báo ở đây được?" Có người lập tức phản bác.

"Tôi cũng thấy không thể nào, nếu thật sự ở dưới lầu công ty thì cũng chắc chắn đã có sắp xếp, nhưng mọi người xem ở dưới lầu không có gì, ngay cả ghế ngồi cũng không có."

"Vậy vì sao thư ký Lưu lại cố ý nhấn mạnh ở dưới lầu công ty Dương Thị?". ngôn tình hoàn

"Có lẽ nói chúng ta chờ dưới lầu, sau đó đổi chỗ khác?" Mọi người bàn tnas, cũng không nhịn được suy đoán.

"Tổ chức họp báo ở đâu không quan trọng, quan trọng là cậu ba Dương muốn công bố chuyện quan trọng gì? Đây mới là điều quan trọng nhất cũng là điều mọi người muốn biết nhất."

"Đúng, đúng đây mới là điều quan trọng, mọi người có nhận được tin tức gì không?"

"Không có, thư ký Lưu cũng không có gì, hiện tại chỉ có thể chờ cậu ba Dương ra mặt công bố."

"Mọi người nói xem có liên quan đến chuyện kết hôn hay không? Lúc trước ông cụ Dương vừa tổ chức họp báo công bố tin tức cậu ba Dương và công chúa Quỷ Vực Chi Thành đính hôn, hiện tại cậu ba Dương tổ chức họp báo, không lẽ có liên quan đến chuyện kết hôn sao?"

"Lời anh nói cũng rất có khả năng, dù sao chuyện đính hôn với công chúa Quỷ Vực Chi Thành là chuyện lớn."

"Nhưng ông cụ Dương vừa tuyên bố tin tức cậu ba Dương và Quỷ Vực Chi Thành đính hôn, hiện tại cậu ba Dương muốn nói gì, chẳng lẽ muốn nói chuyện kết hôn?"

"Trước đó không lâu cậu ba Dương vừa tổ chức họp báo, anh ta nói cả đời này chỉ cưới Hàn Nhã Thanh, cho nên tôi cảm thấy ông cụ Dương công bố chuyện kết hôn nhưng chưa chắc cậu ba Dương đã đồng ý, nói không chừng cậu ba Dương muốn giải thích, muốn tự nói mình không đồng ý." Lần này một nữ phóng viên nói, cô ta cũng tham gia vào buổi tổ chức họp báo của cậu ba Dương, lúc ấy cô ta còn rất cảm động vì tình cảm sâu đậm của cậu ba Dương.

"Cô có ngốc hay không?" Mọi người nghe phóng viên kia nói thì rối rít nhìn cô ta với ánh mắt kỳ lạ.

"Ý của cô là cậu ba Dương sẽ hủy hôn sao? Cô đừng kể chuyện cười được không? Ông cụ Dương vừa công bố chuyện đính hôn của cậu ba Dương và công chúa Quỷ Vực Chi Thành, cô đã nghe đến Quỷ Vực Chi Thành không? Cô có biết Quỷ Vực Chi Thành mạnh thế nào không? Hủy hôn? Tôi thấy đầu óc của cô không bình thường."

"Nhưng lần trước cậu ba Dương tổ chức họp báo đã nói chỉ cưới Hàn Nhã Thanh." Nữ phóng viên là người có tính cách lạc quan: "Lúc đó cậu ba Dương đã nói như vậy nên không thể nào thay đổi nhanh như thế đúng không?"

"Có mấy lời, cô nghe là được nhưng đừng nghĩ là thật." Một phóng viên khác nhìn nữ phóng viên thì không nhịn được lắc đầu, cô ta quá ngây thơ rồi, làm một phóng viên lại ngây thơ như thế sao?

Có bao nhiêu người nói thì nhất định sẽ làm được? Huống chi chuyện kết hôn nhà giàu này chứ?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.