Đường Lăng còn từng nhắc nhở cô chuyện có khả năng mang thai, lúc đó cô nói với Đường Lăng cô đã uống thuốc tránh thai rồi, lúc đó anh nhìn như tin tưởng, nhưng nếu cô mang thai bị Đường Lăng phát hiện...
“Em không thoải mái thì anh kêu bác sĩ tới khám cho em ngay, khám rồi thì sẽ không trễ nãi bữa tiệc ngày mai.” Đại vương tử không nghĩ quá nhiều, có bệnh thì trị, Lâm Bối còn trẻ, cũng không thể nào đột nhiên mắc bệnh nặng, anh ta và Lâm Bối nói điện thoại lâu như vậy, mặc dù giọng Lâm Bối có chút yếu ớt, nhưng không nghe ra bất thường gì, cũng không nghe thấy cô rên rỉ đau đớn, rõ ràng vấn đề không quá lớn.
“Anh cả, không cần đâu, em không cần khám bác sĩ.” Lâm Bối trước đó không dễ dàng gì chuyển đề tài, không nghĩ tới lại tự chuyển trở về, lúc này, cô hận không thể trực tiếp làm mình hôn mê, sao cô lại ngốc như vậy, sao lại ngốc như vậy chứ?!
Chẳng lẽ mang thai khiến người ta trở nên ngốc nghếch sao?!
“Bệnh sao có thể không khám, đừng phí lời, anh liên lạc với bác sĩ ngay, kêu bác sĩ tới.” Đại vương tử vốn không nghe Lâm Bối, đương nhiên đại vương tử cũng thật sự quan tâm sức khỏe Lâm Bối, dù không có bệnh nặng gì thì kiểm tra một chút cũng tốt.
Đại vương tử ngẫm nghĩ, lại bổ sung: “Anh kêu bác sĩ làm kiểm tra sức khỏe kỹ càng cho em, bình thường em không đi bệnh viện khám, cũng không có bác sĩ tư nhân, mặc dù em còn trẻ, nhưng cũng nên làm kiểm tra sức khỏe định kỳ.”
Câu này của đại vương tử trực tiếp khiến Lâm Bối chảy mồ hôi lạnh đầy người, còn phải kiểm tra toàn thân?
Điên rồi sao?
Nếu để bác sĩ kiếm tra toàn thân cho cô, há chẳng phải bại lộ hết sao?
Lâm Bối biết tuyệt đối không thể để chuyện như vậy xảy ra.
“Anh cả, em thật sự không sao, thực ra em chỉ là muốn lười biếng thôi, anh cả vừa nói vốn là muốn ra nước ngoài sao? Vậy anh cả muốn đến nước nào?” Lâm Bối lại chuyển đề tài lần nữa, đương nhiên lúc này cô nhắc tới chuyện này trong lòng cũng là có tính toán khác.
“Phụ vương kêu anh đi nước L, em cũng biết nước họ trước mặt một kiểu đằng sau một kiểu, anh khinh thường nhất là như vậy, cho nên anh vốn cũng không muốn đi, vừa khéo lạnh nhạt họ trước.” Đại vương tử thật sự rất tin tưởng Lâm Bối, ngay cả suy nghĩ trong lòng cũng không chút che giấu cô.
Trong lòng Lâm Bối khẽ xao động: “Anh cả, không bằng để em giúp anh đi đi, đối phó với đám người bọn họ, em có cách.”
Lâm Bối không muốn ngày mai đi với Đường Lăng, hơn nữa cô cần phải tránh xa Đường Lăng, vừa khéo ra nước ngoài, cô muốn phá thai hẳn cũng tiện hơn một chút.
Đây xem như nhất cử lưỡng tiện.
“Em đi thay anh?” Đại vương tử sững sốt, có lẽ là đang nghiêm túc suy nghĩ khả năng này, nhất thời không nói chuyện nữa.
Lâm Bối cũng không khuyên nữa, cô biết nếu mình biểu hiện quá tích cực ngược lại sẽ khiến người khác hoài nghi, cho nên không bằng để tự đại vương tử quyết định.
Lâm Bối tin đại vương tử sẽ đồng ý.
“Em đi thay anh cũng không phải không được.” Quả nhiên, không đợi bao lâu, đại vương tử liền thở phào một hơi: “Lần này là họ mời chúng ta, phụ vương cũng là thái độ hữu hảo không tiện từ chối, thực ra phụ vương cũng hiểu hành động của họ, cho nên phụ vương cũng không quá xem trọng chuyến xuất hành này, cho nên em đi thay anh cũng được.”
“Anh thực sự không muốn nhìn thấy mặt họ.” Đại vương tử tính tình thẳng thắn, ở trước mặt Lâm Bối càng là có gì nói nấy.
“Vậy vừa khéo em đi thay anh cả, anh cả yên tâm, em biết nên làm thế nào, em đảm bảo nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ.” Lâm Bối thầm thở phào một hơi, xem ra kế hoạch lần này rất thuận lợi, chỉ cần rời khỏi nước R, thoát khỏi ánh mắt của những người đó, cô làm việc đương nhiên sẽ thuận tiện hơn nhiều.
“Em làm việc anh đương nhiên yên tâm.” Đại vương tử trực tiếp cười nói: “Được, vậy anh nói với phụ vương một tiếng, lần này để em đi.”
Đại vương tử rõ ràng rất hài lòng với đề nghị lần này của Lâm Bối.
“Nhưng mà, sức khỏe em thật sự không vấn đề chứ?” Đại vương tử lại nhớ tới tình trạng sức khỏe của Lâm Bối, rốt cuộc vẫn không yên tâm: “Anh vẫn là kêu bác sĩ tư nhân đến khám giúp em đi.”
“Anh cả, không cần đâu, em thật sự không sao, thực ra sức khỏe em rất tốt, bây giờ em nhích người đi nước L ngay cũng không thành vấn đề, anh cả bây giờ có thể đi hỏi ý phụ vương một chút, chỉ cần phụ vương đồng ý, em lập tức có thể xuất phát.” Lâm Bối vốn muốn xuất ngoại, bây giờ biết Đường Lăng sắp tới, cô càng vội rời đi.
“Được, em đã nói vậy thì anh không lo lắng nữa, anh đi hỏi ý phụ hoàng ngay, em đợi tin tức của tôi.” Đại vương tử nghe thấy Lâm Bối lại nhấn mạnh không sao thì liền tin tưởng, anh ta cũng biết mấy năm nay Lâm Bối luôn theo cạnh mình, chuyện gì cũng lo lắng cho anh ta, quả thực rất mệt, cứ xem như mấy ngày nay Lâm Bối nghỉ phép đi.
Chỉ là lần này Lâm Bối chủ động đề cử bản thân đi nước L như vậy vẫn là có chút kỳ quái, trước nay đều là anh ta đi đâu Lâm Bối liền theo tới đó.
Nhưng mà, đại vương tử thật sự không muốn đi nước L, không muốn nhìn thấy mặt đám người đó, đề nghị của Lâm Bối rất hợp ý anh ta, anh ta liền không nghĩ nhiều nữa.
Lâm Bối cúp điện thoại xong thì dùng sức hít vào một hơi, cô không nghĩ tới chuyện lại khéo tới vậy, không nghĩ tới phụ vương lại vừa khéo kêu đại vương tử đi nước L, mà đại vương tử lại vừa khéo không muốn đi, nước L vừa là một nước nhỏ, vừa luôn ba phải, cho nên phụ vương cũng không quá xem trọng.
Tất cả những điều này hợp lại vừa khéo thành toàn cho cô, không nghĩ tới kế hoạch lần này thuận lợi như vậy.
Bây giờ chỉ hi vọng đại vương tử nhanh chóng nói với phụ vương, hi vọng phụ vương lập tức đồng ý, vậy thì cô có thể lập tức ra tay, có thể rời đi trước khi Đường Lăng tới.
Lâm Bối không nghỉ ngơi nữa, cô đã quyết định muốn đi nước L rồi, thì phải chuẩn bị trước một chút.
Mấy ngày nay phản ứng nôn nghén của cô quá dữ dội, cô sợ bị mẹ phát hiện, cho nên cô luôn ở trong căn hộ nhỏ của mình, hôm nay vì mẹ gọi điện thoại cho cô, cô mới tới.
Lâm Bối mở cửa phòng liền nhìn thấy mẹ đang đứng ở cửa, không biết là vừa khéo định vào hay định rời đi.
“Bối Nhi, con sao vậy, mẹ không yên lòng con, vừa muốn đến thăm con.” Trên mặt mẹ Lâm có chút không tự nhiên, nhưng giải thích của bà vẫn xem như hợp lý.
“Con không sao, con sắp xuất ngoại, quay về thu dọn hành lý một chút.” Lâm Bối không để ý đến bất thường của mẹ, cô chỉ nhàn nhạt đáp một câu.
“Sắp xuất ngoại? Là cùng đại vương tử sao? Vậy con nhất định phải biểu hiện thật tốt, tuyệt đối không được khiến đại vương tử thất vọng, con phải hiểu rõ tương lai Đại vương tử chính là...” Mẹ Lâm nghe thấy Lâm Bối sắp xuất ngoại, con ngươi sáng lên, liên tục căn dặn.
“Mẹ, con biết làm thế nào.” Lâm Bối cắt ngang lời lầm bầm của mẹ, bình thường mỗi lần mẹ dặn những chuyện này, cô đều kiên nhẫn lắng nghe.
Cũng không biết thế nào, lúc này cô nghe thấy lời dặn dò công thức của mẹ lại bắt đầu phiền chán, quả nhiên là vì mang thai rồi, cho nên cảm xúc cũng không ổn định rồi sao?
“Được, được, mẹ biết con là đứa bé thông minh, mẹ cũng biết mấy năm nay con luôn làm rất tốt, bây giờ con đã có được sự tin tưởng của đại vương tử rồi, sau này chỉ cần cẩn thận thận trọng, thì sẽ không có vấn đề.” Mẹ Lâm nói lời tán dương lại vẫn là dặn dò Lâm Bối nên làm thế nào.
“Bối Nhi, mẹ chỉ có con, chỉ có thể dựa vào con.” Mẹ Lâm cuối cùng lại trịnh trọng nói ra câu không biết đã nói bao nhiêu lần.
Trước đây mặc dù mẹ đã nói câu này rất nhiều lần, nhưng Lâm Bối luôn đau lòng cho bà, muốn bảo vệ bà, muốn vì bà mà tranh thủ cuộc sống tốt hơn.
Cô cũng luôn cho rằng đó đều là việc cô nên làm.
Nhưng bây giờ cô nghe thấy câu này của mẹ lại có chút hoảng loạn, con là gì? Mẹ là gì?
Nếu con của cô không bị phá, được sinh ra, cô sẽ đối đãi với con mình thế nào?
Cô nghĩ, nếu cô thật sự sinh ra đứa bé, cô nhất định sẽ không để con mình vất vả như mình.
Đúng, vất vả.
Mặc dù mấy năm nay cô luôn không nói ra, nhưng cô thật sự rất vất vả, không chỉ phải vất vả làm tốt mọi việc, phải lấy lòng mọi người, còn phải luôn ngụy tạo bản thân, không thể để người khác phát hiện cô là con gái.
Mỗi ngày cô đều đối mặt với hai tầng áp lực, mặc dù mấy năm nay cô quả thực làm không tệ, nhưng cô thật sự rất vất vả.
Mà sự vất vả của cô lại có ai biết?
Mẹ cô biết sao?
Có lẽ là biết đi?
Nhưng tất cả những chuyện này đều là ý của mẹ, là mẹ kêu cô giả trang nam trang quay về vương thất.
Cô không biết ban đầu mẹ đưa ra quyết định này có từng nghĩ tương lai bị người khác phát hiện thì sẽ có hậu quả gì không?