Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1385: Chương 1385: Có một loại tình thoại gọi là tình thoại của cậu chủ đường (1)




Lâm Bối nghe được lời của anh, rõ ràng thân thể cô đã ứng đờ, bởi vì khẩn trương, bởi vì hoảng hốt, đôi đũa trong tay buông lỏng, bánh bao vừa mới gắp lên trực tiếp rơi xuống…

Cứ như vậy trực tiếp rơi xuống đất!!

Mấy ngày nay quả thật là cô không thể ăn cơm ngon, nhưng không phải là bởi vì hoàng thất hết lương thực, mà là bởi vì chuyện cô mang thai, chuyện cô mang thai tuyệt đối không thể bị Đường Lăng biết.

Cho nên Lâm Bối nghe được lời của Đường Lăng, trong lòng không nhịn được mà khẩn trương, cô lo lắng Đường Lăng sẽ phát hiện...

“Sao vậy?” Vốn dĩ Đường Lăng vẫn chỉ suy đoán ở trong lòng, thấy được phản ứng của cô, đôi mắt của anh híp lại: “Là ai bắt nạt em? Nói cho anh.”

Lời lúc trước của anh và phản ứng sau đó của Lâm Bối, khiến Đường Lăng cho là cô thật sự bị người khác bắt nạt, bắt nạt đến mức không có cơm ăn? Khiến người đói thành như vậy?

Tuyệt đối không thể tha thứ!!

Chuyện trước kia anh không quản được, nhưng từ hiện tại trở đi, chuyện của cô đều do anh quản lý.

“Hả?” Lâm Bối nhìn anh, có chút ngơ ngác, ai bắt nạt cô? Nếu là xét đến cùng, kỳ thật kẻ cầm đầu chính là anh, nếu không phải bởi vì anh, cô cũng sẽ không mang thai, không mang thai liền sẽ không có những phản ứng nôn nghén kia, liền sẽ không ăn không ngon, cô cũng sẽ không đói thành như vậy.

Đương nhiên, Lâm Bối khẳng định không thể nói ra điều này, chuyện này cô giấu diếm cũng không kịp, làm sao có thể nói cho anh biết!!

“Đại vương tử mặc kệ sao? Hay là đến cả đại vương tử cũng bắt nạt em?” Đường Lăng nhìn phản ứng của cô, rõ ràng bên trong đôi mắt có nhiều hơn mấy phần nguy hiểm, rõ ràng giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.

“Không có, không có người bắt nạt tôi, đại vương tử càng không bắt nạt tôi.” Lâm Bối lấy lại tinh thần, sau khi kịp phản ứng thì liên tục giải thích, hiểu lầm kia thật sự có chút lớn, trong hoàng thất dù cô không được sủng ái, cũng không có khả năng bị đói bụng.

Coi như thời điểm cô vừa trở về hoàng thất, hoàng thất cũng sẽ không để cô thiếu ăn.

Người này nghĩ cái gì vậy?“Mặc kệ có chuyện gì, đều không cần giấu diếm tôi.” Thân thể của Đường Lăng hơi nghiêng về phía trước, tới gần cô một chút, đôi mắt cứ như vậy nhìn cô thẳng tắp, giờ phút này thần sắc của anh rất chân thành, thậm chí có thể nói là nghiêm túc.

“Không có, tôi không có giấu diếm anh.” Đối diện với ánh mắt như vậy của anh, Lâm Bối rất hoảng hốt, có một nháy mắt như vậy, cô đã cảm thấy mình sắp không giấu nổi nữa, ở dưới ánh mắt như vậy của anh, theo bản năng cô muốn thẳng thắn.

Nhưng nghĩ đến hậu quả của sự việc, nghĩ đến mẹ của cô, cô biết chuyện cô mang thai tuyệt đối không thể để anh biết.

“Thật sự không có?” Đường Lăng há lại dễ lừa như vậy, nhìn xem dáng vẻ này của cô, anh căn bản cũng không tin tưởng cô, anh biết cô vẫn luôn dấu diếm chuyện gì đó: “Giải thích tình huống hôm nay một chút.”

Đầu tiên là kháng cự ăn cơm, sau đó giống như đã đói bụng thật nhiều ngày, ăn vừa nhanh vừa vội, hơn nữa còn ăn nhiều như vậy, nói với anh là trong chuyện này không có vấn đề gì?

Anh không tin.

“Chỉ là mấy ngày nay tôi có chút không thoải mái…” Lâm Bối bị anh nhìn chăm chú, cảm giác da đầu đều có chút tê dại, vốn dĩ cô không muốn trả lời vấn đề này, nhưng vẫn trả lời theo bản năng.

Lời vừa ra khỏi miệng, Lâm Bối liền hối hận, cô nói không thoải mái, nếu Đường Lăng truy hỏi, cô phải trả lời làm sao?

Nhỡ đâu bị Đường Lăng phát hiện ra thì làm sao bây giờ?

“Không thoải mái? Sao vậy? Không thoải mái chỗ nào?” Chỉ là phản ứng của Đường Lăng còn lớn hơn so với cô tưởng tượng, bên trong giọng nói của Đường Lăng mang theo sự lo lắng rõ ràng, còn mang theo vài phần sốt ruột: “Đi bệnh viện kiểm tra chưa?”

Đường Lăng hơi ngừng lại, anh biết tình cảnh của cô bây giờ, dù xem như bị bệnh cũng không có khả năng đi bệnh viện kiểm tra, dù sao cô là nữ giả nam, nếu để cho người khác phát hiện sẽ rất phiền phức.

“Một lát nữa tôi dẫn em đi kiểm tra.” Đường Lăng biết thân phận của cô bây giờ không thể trực tiếp đi bệnh viện, nhưng ở đây có bệnh viện của Dương Tầm Chiêu, anh có thể trực tiếp mang cô tới kiểm tra, đến lúc đó liên hệ với anh, không có vấn đề gì.

“Tôi không muốn, không đi bệnh viện.” Lâm Bối kinh hãi kém chút nữa đã nhảy dựng lên, đi bệnh viện?

Nếu như đi bệnh viện chắn chắn sẽ bị lộ tẩy hoài toàn, không dối gạt được gì cả, cô tuyệt đối không thể đi bệnh viện.

Lâm Bối ý thức được phản ứng của chính mình có hơi quá, liên tục giải thích nói: “Tôi như vậy không thể đi bệnh viện, sợ bị người khác phát hiện ra tôi là nữ.”

“Tôi sẽ sắp xếp, yên tâm, không có việc gì.” Đường Lăng có thể lý giải cho sự lo lắng của cô, cho nên cũng không có hoài nghi quá nhiều.

“Không cần, thật sự không cần, chỉ là tôi có hơi cảm mạo, bởi vì cảm mạo, cho nên không muốn ăn, mấy ngày nay đều không ăn cơm ngon, bữa sáng anh gọi đến quá thơm, mới nhịn không được ăn nhiều hơn một chút, tôi thật sự không sao, anh nhìn xem, tôi ăn nhiều như vậy, thực sự rất khoẻ.” Lâm Bối chắc chắn không có khả năng đi kiểm tra với anh, dù sao hiện tại cô không chỉ muốn giấu chuyện cô là con gái, còn có chuyện cô mang thai.

Đường Lăng nhìn cô, trong lúc nhất thời không nói gì.

“Tôi thật sự không có việc gì, anh nhìn, bây giờ không phải tôi rất khoẻ sao? Không phát sốt, cũng không chảy nước mũi, không ho khan, càng không đau đầu, hiện tại tôi ăn sáng xong, toàn thân đều có sức lực.” Lâm Bối vì để anh tin tưởng, còn đứng lên xoay vài vòng: “Tôi thật sự không có việc gì cả, không cần đi kiểm tra.”

Khóe môi của Đường Lăng hơi mím lại, anh biết bởi vì chuyện nữ giả nam, bình thường cô sợ hãi chuyện đi bệnh viện kiểm tra thân thể, nhưng Đường Lăng có cảm giác, nguyên nhân hiện tại cô kháng cự dường như không phải chỉ bởi vì chuyện này.

Dường như cô còn đang giấu diếm chuyện gì khác!!

Lâm Bối vốn đã hoảng hốt, bị anh nhìn như thế, cảm giác trái tim đều sắp nhảy ra ngoài, cô biết Đường Lăng lợi hại, cô thật sợ bị Đường Lăng nhìn ra cái gì, cô biết không thể tiếp tục đề tài này nữa.

“Lần này anh tới không phải là vì giải quyết vấn đề Quỷ Vực Chi Thành sao? Hiện tại Quỷ Vực Chi Thành đều bắt nạt đến cửa của anh, anh cũng không nóng nảy sao? Anh còn không tranh thủ thời gian đi xử lý đi.” Lâm Bối dời chủ đề, kỳ thật đây cũng là nghi hoặc chân chính ở trong lòng cô, lần này rõ ràng Đường Lăng tới chính là vì giải quyết chuyện Quỷ Vực Chi Thành, chuyện kia rõ ràng đã lửa sém lông mày, anh còn không nóng nảy sao?

Đã sắp mười giờ rồi, anh cứ như vậy lãng phí thời gian ở chỗ này với cô?

Đường Lăng biết cô đang cố ý nói sang chuyện khác, xem ra cô thật sự không muốn đi kiểm tra, nhìn hiện tại dáng vẻ của cô quả thật không giống như có chuyện gì, vừa nãy Đường Lăng cũng đã nói sẽ không bắt buộc cô làm chuyện gì, cho nên Đường Lăng cũng không tiếp tục kiên trì nữa.

Ngược lại là nghe lời của cô, đầu lông mày của Đường Lăng hơi giương lên, thân thể của anh lần nữa nghiêng về phía cô, cong môi lên, trên mặt mang theo ý cười, sau đó chậm rãi nói từng chữ từng chữ: “Những cái kia đều không quan trọng bằng em, không có cái gì quan trọng bằng em!”

Mục đích lần này anh tới quả thật là giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng theo đuổi vợ so với chuyện của Quỷ Vực Chi Thành thì quan trọng hơn.

Lâm Bối vốn còn đang thầm mừng rỡ vì chính mình đã dời đi chủ đề, còn đang âm thầm khen ngợi sự cơ trí của mình ở trong lòng, không nghĩ tới lại đột nhiên nghe được một câu nói như vậy của Đường Lăng.

Trong lúc nhất thời, Lâm Bối hoàn toàn kinh sợ, lập tức trợn tròn mắt, cứ như vậy kinh ngạc nhìn Đường Lăng.

Lúc này trên mặt của Đường Lăng mang ý cười, lời kia cứ như vậy thốt ra, cảm giác giống như có chút qua loa, nhưng trong lòng Lâm Bối lại trực tiếp rung động, cô nghe ra Đường Lăng không phải là thuận miệng dỗ dành con gái, dỗ ngon dỗ ngọt, mặc dù anh đang cười, mặc dù anh không chững chạc đàng hoàng nghiêm túc.

Nhưng chẳng biết tại sao, cô liền cảm giác đó là lời thật lòng, không có gì còn thật lòng hơn lời này.

Lúc này trong lòng Lâm Bối ngũ vị hỗn hợp, thời điểm còn rất nhỏ, cô chỉ có mẹ, không có cha, khi đó mỗi ngày mẹ cô đều rất thương tâm, thường xuyên vụng trộm rơi lệ, kỳ thật khi đó mẹ cô không đặc biệt để bụng đến cô.

Về sau, mẹ cô để cô nữ giả nam trang trở về hoàng thất, lúc ấy người trong hoàng thất căn bản cũng không chân chính thừa nhận cô, bọn họ đều xem thường cô, bao gồm người cha kia của cô, bọn họ đều bắt nạt cô, đều chán ghét cô.

Khi đó cô sống rất gian nan, mà lời mẹ nói với cô nhiều nhất, chính là bảo cô phải cẩn thận, không thể để bại lộ thân phận, không thể bị người phát hiện cô là con gái.

Bắt đầu từ lúc đó, mỗi ngày cô đều sống trong nơm nớp lo sợ, mỗi ngày lo lắng, cô sợ hãi, cô hoảng sợ, nhưng cô không dám nói, cô cũng không thể nói với ai, đến cả mẹ, cô cũng không thể nói.

Mẹ cô dần dần có được cuộc sống mong ước, đối với cô lại càng ít quan tâm.

Cô như là một cây lục bình, không có rễ, không biết trở lại, cả ngày cứ như vậy bồng bềnh trôi, không có người chân chính quan tâm cô, càng không có ai chân chính coi trọng cô.

Đến cả đại vương tử, cũng là bởi vì cô có giá trị lợi dụng, bằng không đại vương tử cũng sẽ giống như người khác, coi như không thấy cô.

Cô sống hai mươi mấy năm, cho tới bây giờ chưa từng có ai nói với cô, cô quan trọng đến mức nào, cô không thể thiếu cỡ nào!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.