Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1510: Chương 1510: Đây gọi là thuận thế leo lên (2)




Ông Viên không ngờ lại là chuyện này, không ngờ sẽ có chuyện tốt như vậy!!

Ông Viên thấy rõ phần trước có chút quan trọng, ông ta nhanh chóng nhìn qua phần sau, dù sao hiện tại Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành vẫn đang chờ bên cạnh, hơn nữa hợp đồng quan trọng như vậy cũng không thể tùy tiện ký như thế, chắc chắn vẫn phải đi theo trình tự cần thiết, có người chuyên phụ trách những việc này, bọn họ hiểu rõ hơn ông ta trong phương diện này, chuyện khác có thể từ từ nghiên cứu.

Ông Viên vẫn không muốn để Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chờ đợi mình.

"Ông Viên không cần phải gấp gáp, hợp đồng có thể từ từ xem, nếu ông có ý kiến gì thì cứ nói ra, chúng ta lại bàn bạc." Quản gia Trọng nhìn ông Viên đọc nhanh như gió thì rất quan tâm nhắc nhở một câu.

"Hả? À, được." Ông Viên sửng sốt, không nghĩ tới quản gia Trọng lại nói như vậy, chẳng lẽ quản gia Trọng không lo lắng Thành chủ không kiên nhẫn sao?

Ông Viên đã sớm phát hiện Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn im lặng ngồi ở đó, không hề động đậy cũng vẫn không nói gì, có vẻ rất nhàm chán.

Quản gia không cần quan tâm cảm xúc của Thành chủ sao?

Nếu quản gia nói như vậy, ông Viên lập tức giảm tốc độ, không vội vàng như lúc nãy, phần sau là vấn đề chi tiết, phần trước không có vấn đề thì phần sau càng không có vấn đề.

Hơn nữa hợp đồng này vô cùng có lợi cho ông ta.

Ông Viên xem cẩn thận, ông ta xem xong hợp đồng cũng hơn nửa tiếng, mặc dù ông Viên xem hợp đồng, nhưng vẫn luôn chú ý đến Thành chủ.

Ông Viên phát hiện Thành chủ vẫn luôn ngồi ở đó, không làm gì cả, ông Viên cảm giác tư thế của Thành chủ không hề thay đổi.

Trong lúc đó Bà Viên pha trà mang vào đặt ở trước mặt Thành chủ, Thành chủ cũng không có đụng vào.

Ông Viên đã sớm nghe nói tính cách của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành lạnh nhạt, nhưng không ngờ lại lạnh nhạt như vậy.

Từ lúc Thành chủ đi vào thì không nói một câu nào, cũng chỉ có quản gia Trọng nói với ông ta, ông Viên không nhịn được thầm suy nghĩ rốt cuộc vì sao Thành chủ đến đây?

Chuyện này chỉ cần quản gia Trọng giải quyết, vì sao người có thân phận như Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành lại cứ đi theo đến đây chứ?

Dáng vẻ của Thành chủ thật sự không giống như có việc đến tìm ông ta?

Chẳng lẽ Thành chủ rất rảnh rỗi, cố ý đi theo quản gia để giết thời gian?

Nhưng buổi sáng quản gia Trọng nói Thành chủ đến thăm hỏi ông ta?

Ông Viên không nghĩ ra được chuyện này. Lúc này dáng vẻ của Thành chủ như người khác đừng đến gần, ông Viên cũng không dám quấy rầy.

"Ông Viên, hợp đồng không có vấn đề gì chứ? Ông Viên có ý kiến gì không?" Quản gia Trọng nhìn thấy ông Viên đã xem hợp đồng xong, chỉ mất hơn nửa tiếng, có hơi nhanh, nếu ông ta sớm biết thì đã viết thêm nội dung.

Dù sao Thành chủ muốn ở lại đến bữa tiệc tối nay.

"Không, không có vấn đề gì, hợp đồng rất tốt, rất có lợi cho chúng tôi." Ông Viên nghe quản gia Trọng nhắc tới hợp đồng, cuối cùng cũng dời lực chú ý chuyển từ trên người Trương Minh Hoàng đi.

Hợp đồng không có gì để nói, tốt đến nỗi làm cho ông ta không dám tin.

"Không có vấn đề gì thì tốt, chúng ta bàn bạc một số vấn đề chi tiết, nếu không còn vấn đề gì thì có thể ký hợp đồng." Quản gia Trọng vẫn nở nụ cười thân thiết, lời nói cũng nhẹ nhàng.

Nhưng ông Viên lại khiếp sợ, hợp đồng lớn và quan trọng như vậy cứ tùy tiện ký như thế sao?

Vậy thì quá nhanh rồi?

Cho dù thế nào thì cũng phải theo trình tự cần thiết chứ?

Hợp đồng này hoàn toàn có lợi cho bọn họ, cho nên ông Viên thật sự không hiểu vì sao quản gia Trọng lại vội vàng như thế.

Trong lòng ông Viên khó hiểu, không nhịn được mang theo sự cẩn thận, dù sao hiện tại ông ta đang ở vị trí này nên tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm.

Tuy rằng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là ân nhân cứu mạng của ông ta, tuy rằng ông ta tin tưởng con người Quỷ Vực Chi Thành, nhưng chuyện này thật sự không đúng lắm, ông Viên cảm thấy phải hỏi rõ ràng.

"Theo như tôi biết thì Quỷ Vực Chi Thành hoàn toàn có thể sản xuất, với năng lực của các ông thì có thể tự mình sản xuất, vì sao lại tìm chúng tôi hợp tác?"

Ông Viên dừng một chút, suy nghĩ rồi lại tiếp tục nói: "Tôi biết các ông vừa nghiên cứu ra loại thuốc này, có tiền cũng mua không được, tôi cũng biết rất nhiều nước đang muốn nói chuyện hợp tác với các ông, nhưng các ông lại không đồng ý, vì sao lại tìm chúng tôi hợp tác vậy?"

Không phải ông Viên đa nghi, mà chuyện này ngày càng kỳ lạ, kỳ lạ đến mức làm cho ông ta hoàn toàn không thể hiểu được.

"Vợ của Thành chủ chúng tôi là người nước Z, Thành chủ và vợ mình quen biết ở nước A." Quản gia Trọng đã sớm nghĩ tới điều này, dù sao hôm nay chuyện này quá mức đột ngột với bọn họ, ai cũng sẽ nghi ngờ, ông Viên nhẫn nhịn đến lúc này mới hỏi, quản gia Trọng cảm thấy không dễ dàng.

Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì Thành chủ là ân nhân cứu mạng của Ông Viên.

Quản gia Trọng không nói nhiều, nhưng ý trong lời nói rất rõ ràng.

Lúc Quản gia Trọng nói lời này thì nhìn Thành chủ một cái, quản gia Trọng chỉ có thể tới lý do duy nhất này để ông Viên không nghĩ nhiều.

Bởi vì quản gia Trọng dùng bất cứ lý do nào khác thì càng làm cho người ta khó tin.

"Đã tìm được vợ Thành chủ rồi sao? Tôi đã sớm nghe nói mấy năm nay Thành chủ vẫn luôn tìm vợ mình, cũng tìm hơn hai mươi năm rồi, hiện tại cuối cùng đã tìm được rồi, thật sự muốn chúc mừng..." Ông Viên ngẩn người, sau đó trên mặt đầy vui mừng, xem ra ông Viên thật lòng vui mừng cho Thành chủ.

Quản gia Trọng nghe ông Viên nói xong thì không nhịn được đổ mồ hôi lạnh, vốn chưa tìm được bà chủ, không phải ông Viên nói này đã đâm vào trái tim Thành chủ sao?

"Ông Viên, chúng ta nói tiếp chuyện hợp đồng." Quản gia Trọng cắt ngang lời ông Viên nói, quản gia Trọng cũng không dám nói thêm chuyện của bà chủ.

"À, à, được." Ông Viên là người thông minh, cũng ý thức được mình nói sai, ông ta biết được vẫn chưa tìm thấy vợ của Thành chủ.

Ông Viên có chút xấu hổ, cũng không nhịn được nhìn về phía Trương Minh Hoàng, nhưng ông Viên phát hiện Trương Minh Hoàng không có bất cứ phản ứng nào, vẫn ngồi ở đó không nhúc nhích.

Ông Viên cảm thấy không hiểu được con người Trương Minh Hoàng, thật là quá kỳ lạ.

Vừa rồi trong lòng ông Viên khó hiểu, vốn muốn hỏi một số vấn đề, ông Viên cảm thấy có thể hỏi thăm một chút tin tức, nhưng bởi vì vừa rồi ông ta nói sai nên nhất thời cũng không dám hỏi nhiều.

Huống chi quản gia Trọng vừa đưa ra lý do hợp lý, dù sao ông ta cũng đã sớm nghe nói Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành tìm vợ mình hơn hai mươi năm, tìm hơn hai mươi năm cũng đủ chứng tỏ tình cảm sâu đậm của Thành chủ với vợ mình.

Nếu người như Trương Minh Hoàng làm mọi chuyện vì người mình yêu thì cũng không kỳ lạ.

Ông Viên vừa xem qua hợp đồng, rõ ràng không có vấn đề gì, hơn nữa rất có lợi cho bọn họ, ông Viên cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nếu người Quỷ Vực Chi Thành thật sự vội vàng ký hợp đồng, ông Viên chắc chắn cũng sẽ không từ chối.

Ông Viên không hiểu vì sao người Quỷ Vực Chi Thành lại vội vàng như thế?

Quản gia Trọng thật sự muốn nhanh chóng ký hợp đồng, bởi vì quản gia Trọng cảm thấy nếu đã ký hợp đồng thì bọn họ là bên hợp tác, muốn ở lại đến bữa tiệc tối nay thì càng tiện hơn.

Bọn họ là bên hợp tác, ông Viên cũng không thể đuổi bọn họ đi đúng không?

"Quản gia Trọng, tôi không hiểu chuyện hợp tác lắm, hay là tôi tìm người chuyên phụ trách chuyện này đến, sau đó chúng ta lại bàn bạc một chút." Ông Viên nghĩ đến những điều kiện rất có lợi trong hợp đồng, nói thật ông Viên cũng rất sợ có chuyện, nếu ông ta làm mất cơ hội tốt như vậy thì ông Viên không thể tha thứ cho bản thân.

Nhưng ông Viên muốn đảm bảo nên muốn gọi người chuyên phụ trách đến, ít nhất cũng phải trải qua trình tự quan trọng nhất, hơn nữa người chuyên phụ trách sẽ hiểu rõ hơn ông ta, nếu ông ta bỏ sót điều gì hoặc là không phát hiện ra vấn đề thì người chuyên phụ trách có thể sửa chữa.

Ông Viên đề nghị cũng hợp tình hợp lý, nhưng ông Viên vẫn lo lắng Quỷ Vực Chi Thành không đồng ý, dù sao nếu gọi người đến đây thì chắc chắn phải chờ.

Ông Viên lo lắng Thành chủ không đồng ý!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.