Người kia ra tay với Viên Ngữ thì còn nghe được, dù sao chắc chắn người kia đã trực tiếp liên lạc với Viên Ngữ, chắc chắn Viên Ngữ biết một số tình huống của người kia.
Nhưng người bệnh nhân ngày hôm qua vốn không biết rõ tình hình, vậy mà người kia vẫn ra tay độc ác với bệnh nhân kia như vậy.
Bọn họ tuyệt đối không tin sáng nay bệnh nhân kia đột nhiên bị xuất huyết não là phát bệnh trong tình huống bình thường, chắc chắn người đứng sau kia đã làm cái gì rồi.
“Người chúng ta vừa tra ra trong video kia…” Đôi mắt lạnh lẽo của Đường Lăng nheo lại, thật ra bệnh nhân kia cũng không biết nhiều, vậy mà vẫn xảy ra chuyện.
Như vậy e rằng người mang điện thoại di động cho bệnh nhân kia sẽ còn nguy hiểm hơn.
Người kia rất cẩn thận, mọi việc đều sắp xếp không chê vào đâu được, người xuất hiện trong video giám sát chắc chắn không phải là người đứng sau vạch ra kế hoạch này.
Người kia cẩn thận như vậy, chắc chắn sẽ không tự đến, càng không thể để mình bại lộ trong camera giám sát.
“Rất rõ ràng, người đứng đằng sau kia đã sắp xếp tất cả từ sớm, vì vậy chúng ta cũng không cần lo lắng bị anh ta biết được, bây giờ chúng ta phải cố hết sức tìm người trong video giám sát, hi vọng…” Dương Tầm Chiêu nói được một nửa thì dừng lại, tuy nhiên dù anh chưa nói hết lời, nhưng mọi người đều hiểu ý của anh.
Hi vọng còn kịp!
“Được rồi, anh lập tức sắp xếp.” Bây giờ Đường Lăng cũng có ý này, vì vậy không chậm trễ chút nào, lấy điện thoại di động ra gọi.
Chỉ là, điện thoại di động của Đường Lăng còn chưa thông, chuông điện thoại di động của Dương Tầm Chiêu đã vang lên.
“Là điện thoại của Tào Du.” Khi Dương Tầm Chiêu nhìn thấy tên trên màn hình, ánh mắt trở nên nặng nề, bây giờ Tào Du gọi điện thoại đến, rất có thể là nói về người xuất hiện trong video giám sát kia.
Dưới tình huống bình thường, trong thời gian ngắn như vậy chắc chắn chưa tìm được người, cho nên…
Sau khi Đường Lăng và Hàn Nhã Thanh nghe thấy lời nói của Dương Tầm Chiêu, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
Dương Tầm Chiêu nhanh chóng ấn nút nhận cuộc gọi, cũng lập tức ấn mở loa ngoài.
“Anh ba, tìm được người trong video giám sát rồi, nhưng mà người đã chết.” Điện thoại vừa thông, giọng nói của cậu năm Tào lập tức truyền đến.
Mặc dù ba người sớm đã nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng sau khi nghe thấy lời nói của cậu năm Tào thì vẫn rất sợ hãi, chết rồi? Vậy mà chết rồi?
Đây chính là một mạng người đấy, hơn nữa nhìn trong video giám sát, người kia cũng chỉ chừng ba mươi tuổi, còn trẻ như vậy, lại cứ thế mà chết đi.
Từ trong video giám sát thì thấy người kia rất khỏe mạnh, anh ta còn trẻ như vậy, cũng không thể đột nhiên bị xuất huyết não được.
“Chết như thế nào?” Lúc này ánh mắt Dương Tầm Chiêu đặc biệt lạnh lẽo, giọng nói cũng lạnh xuống mấy phần.
“Nhảy lầu, người nhà anh ta nói đột nhiên sáng nay anh ta phát điên, nhảy từ trên tầng hai mươi xuống, tử vong tại chỗ, đã báo cảnh sát, cũng đã xác định được thân phận người chết, Ngô Tân, ba mốt tuổi, là một người không có việc làm.” Cậu năm Tào là Cục trưởng cục cảnh sát, tất nhiên hiệu suất làm việc vô cùng cao.
“Điều tra xem hôm qua anh ta liên lạc với ai.” Dương Tầm Chiêu âm thầm thở dài một hơi, người đã chết, bây giờ chỉ có thể dùng những cách khác để điều tra.
“Hôm qua có hai người gọi điện thoại cho Ngô Tân, em đã liên lạc với hai người kia, đều là người bình thường thường xuyên đánh bài với Ngô Tân, hôm qua gọi điện thoại cho Ngô Tân là muốn gọi Ngô Tân đi đánh bài, theo như bọn họ nói, Ngô Tân vốn đã đồng ý, nhưng sau đó lại nói là có việc, không thể đến được, em đều đã điều tra hai người kia, đều là người cả ngày chơi bời lêu lổng, cũng không có vấn đề gì.” Không thể không nói, hiệu suất làm việc của cậu năm Tào rất cao, chuyện Dương Tầm Chiêu bảo anh ta điều tra, chuyện Dương Tầm Chiêu không bảo anh ta điều tra, anh ta đều đi điều tra cả.
“Vợ của Ngô Tân nói, Ngô Tân nhận được điện thoại của bạn đánh bài thì lập tức ra ngoài, nhưng Ngô Tân lại không đi đánh bài, rất rõ ràng là Ngô Tân nhất thời thay đổi dự định, chắc chắn sau khi Ngô Tân ra ngoài đã xảy ra chuyện, hẳn là lại có người liên lạc với Ngô Tân, nhưng phòng Thông Tấn lại không tra ra bất kỳ manh mối gì trong lịch sử trò chuyện và lịch sử nhắn tin.” Rõ ràng cậu năm Tào đã điều ra vô cùng kỹ càng, có thể điều tra cái gì thì đều đã điều tra.
“Nhưng em tra ra được, đầu tiên Ngô Tân ngồi xe taxi đến đường Tân Viên, sau đó xuống xe, tiếp đó anh ta đi đến ngõ nhỏ vắng vẻ ở bên cạnh, nửa tiếng sau mới đi ra ngoài, sau đó lại ngồi xe taxi đến Bệnh viện số một, vì vậy, chắc chắn trong nửa tiếng này Ngô Tân đã gặp người nào đó, chắc chắn Ngô Tân lấy được chiếc điện thoại di động kia vào lúc đó, nhưng mà đường nhỏ kia rất hẹp, không có camera giám sát, vì vậy không tra ra được Ngô Tân gặp ai, em xem tất cả camera giám sát xung quanh lúc đó, không phát hiện bất kỳ người nào khả nghi.” Cậu năm Tào nói xong lời cuối cùng thì khẽ thở dài một hơi: “Anh ba, xem ra người đứng đằng sau kia rất lợi hại.”
“Ừ, tôi biết rồi.” Điểm này Dương Tầm Chiêu đã hiểu rõ từ lâu: “Cậu gửi video giám sát ở đường Tân Viên qua đây, tôi xem một chút.”
“Được, em lập tức gửi cho anh.” Cậu năm Tào cũng không nói thêm gì, lập tức gửi video giám sát qua.
Sau khi Dương Tầm Chiêu cúp điện thoại, mở video cậu năm Tào gửi đến ra, ba người cùng nhau xem lại tất cả video một lượt, lần này thật sự không có bất kỳ phát hiện gì, ngay cả Hàn Nhã Thanh cũng không nhìn ra chút bất thường nào.
“Tất cả những gì chúng ta tra được đến đây đều bị cắt đứt hết, người kia giải quyết hết tất cả những người có liên quan đến ngày hôm qua.” Đường Lăng ngồi thẳng dậy, lưng tựa vào ghế, giơ tay lên day trán, mấy tiếng xem video, đầu cũng sắp nổ tung rồi, nhưng cuối cùng vẫn là phí công vô ích.
“Bây giờ cũng chỉ có thể chờ Viên Ngữ.” Từ trước đến giờ Đường Lăng làm việc chu toàn, đây là lần đầu tiên bị động như vậy.
“Tình huống bên phía Viên Ngữ cũng không lạc quan lắm.” Hàn Nhã Thanh nghĩ đến những chuyện người đằng sau kia làm, cũng không ôm hi vọng quá lớn với Viên Ngữ.
“Nhưng bây giờ có Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam có khả năng rất lớn ở phương diện này, trong thời gian ngắn như vậy Trác Thanh đã dẫn Trác Hiểu Lam đến, bây giờ đích thân Trác Hiểu Lam phẫu thuật cho Viên Ngữ, chắc hẳn có thể cứu được Viên Ngữ.” Đường Lăng cũng không phải lạc quan mù quáng, mà là tin tưởng vào khả năng của Trác Hiểu Lam, khả năng của Trác Hiểu Lam hoàn toàn có thể khiến tất cả mọi người tin phục.
Cho dù người kia tính toán kỹ càng, chắc chắn cũng không ngờ được trong thời gian ngắn như vậy, Trác Hiểu Lam đã có thể đến làm phẫu thuật cho Viên Ngữ.
“Hơn nữa, lúc trước Chủ nhiệm đã nói, cũng may liều lượng thuốc mà Viên Ngữ bị tiêm vào không quá lớn, không đến mức khiến tim đột nhiên ngừng đập, vì vậy cơ hội cứu được vẫn rất lớn, tôi nghĩ mặc dù Viên Ngữ bị người kia ép tự sát, nhưng cuối cùng suy nghĩ muốn sống mạnh mẽ vẫn khiến cô ta giảm liều lượng thuốc.” Đường Lăng vẫn cảm thấy, có Trác Hiểu Lam thì khả năng Viên Ngữ tỉnh lại sẽ rất lớn.