Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1532: Chương 1532: Muốn tìm đường chết nhưng lại ngoài ý muốn (1)




Đầu tiên phải xác định rốt cuộc cô cả nhà họ Đường có phải là công chúa Quỷ Vực Chi Thành hay không, có thể xác định cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó...

Đến lúc đó, nếu như có người nào bắt nạt cô cả nhà họ Đường, bọn họ đã có thể trút giận thay cho cô cả nhà họ Đường.

“Thành chủ, nếu không thì chúng ta đi về trước đi, chúng ta cũng không thể đứng mãi ở đây.” Quản gia Trọng ý thức được bọn họ vẫn còn đang đứng trong sân sau của Viên phủ, cái này thật sự không thích hợp lắm, nếu như có người nào đột nhiên đến đây phát hiện ra bọn họ, chỉ sợ là sẽ tạo nên hiểu lầm không cần thiết.

Dù sao thì không phải tất cả mọi người đều giống như bé cưng Vũ Kỳ.

Trương Minh Hoàng nhìn về phía phòng khách một chút, ở bên trong không ngừng có tiếng cười truyền ra, ông ta có thể nghe thấy tiếng cười của bé Vũ Kỳ vài lần. Tiếng cười giòn tan của cô bé đặc biệt có sức lôi cuốn, nghe thấy tiếng cười của cô bé, tâm trạng có thể trở nên tốt hơn.

Trương Minh Hoàng cũng biết là mình không thể ở chỗ này, chuyện đầu tiên mà ông ta cần làm là làm rõ ràng một vấn đề.

Trương Minh Hoàng đưa điện thoại của mình cho quản gia Trọng, quản gia Trọng giật mình, sau đó lập tức hiểu ý tứ của thành chủ nhà mình, thành chủ đang kêu ông ta tạo tài khoản, sau đó kết bạn với bé Vũ Kỳ.

Quản gia Trọng nhanh chóng nhận lấy điện thoại tạo tài khoản cho thành chủ, sau đó lại tìm nick của bé Vũ Kỳ, dùng tài khoản vừa mới được tạo của thành chủ nhà mình để kết bạn với bé Vũ Kỳ.

Ban đầu, quản gia Trọng cho rằng bé Vũ Kỳ có thể sẽ không đáp lại nhanh chóng, dù sao thì bé Vũ Kỳ vẫn là một đứa nhỏ mới có năm tuổi, con nít ham chơi, cũng không thể luôn trông chừng điện thoại.

Ở trong Viên phủ có nhiều đồ chơi mới lạ như thế, rất dễ dàng hấp dẫn lực chú ý của con nít.

Nhưng mà quản gia Trọng vừa mới gửi yêu cầu kết bạn không bao lâu, bọn họ vừa mới ra khỏi Viên phủ, còn chưa lên xe thì bé Vũ Kỳ đã chấp nhận lời mời kết bạn của thành chủ.

“Thành chủ, kết bạn rồi, bây giờ người đã là bạn tốt của bé Vũ Kỳ.” Quản gia Trọng đưa điện thoại tới trước mặt của thành chủ nhà mình, tâm trạng có chút kích động, Đường Vũ Kỳ là con của cô cả nhà họ Đường, vậy thì có thể là công chúa nhỏ của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ.

Trương Minh Hoàng vừa nhận điện thoại, Đường Vũ Kỳ liền gửi tin nhắn tới, Đường Vũ Kỳ gửi tới một khuôn mặt tươi cười, sau đó lại gửi tới một câu.

“Chú xinh đẹp ơi, là chú ạ?”

Lúc này, quản gia Trọng vẫn còn đang nhìn chằm chằm, nhìn thấy tin nhắn của bé Vũ Kỳ gửi tới, khóe môi nhịn không được mà kéo ra một lần nữa, chú xinh đẹp hả?

Cách xưng hô chú này, chỉ sợ là không thích hợp.

Nếu như cô cả nhà họ Đường thật sự là công chúa Quỷ Vực Chi Thành bọn họ, vậy thì đứa nhỏ này phải gọi thành chủ là ông ngoại, đây chính là ông ngoại đó, cho nên xưng hô không thể sai được.

Quản gia Trọng vừa định nhắc nhở thành chủ nhà mình về vấn đề xưng hô, quản gia Trọng còn chưa mở miệng thì đã nhìn thấy thành chủ mình gửi lại một tin nhắn "đúng vậy".

Quản gia Trọng giật mình, bình thường thành chủ nhà mình đều không có fb, hơn nữa bình thường thành chủ cũng không gửi tin nhắn, sao mà thao tác của thành chủ lại nhanh như vậy, ông ta cũng chưa có nhắc nhở kia mà.

Hơn nữa, hiện tại thành chủ biết rõ bé Vũ Kỳ là con của cô cả nhà họ Đường, vậy thì thành chủ cũng biết bé Vũ Kỳ có thể là cháu ngoại của mình.

Vậy mà thành chủ lại còn để bé Vũ Kỳ gọi mình là chú, không chịu uốn nắn một chút hả?

Rốt cuộc là thành chủ suy nghĩ như thế nào vậy?

“Cháu chào chú.” Tin nhắn của Đường Vũ Kỳ lại được gửi tới ngay lập tức, cách màn hình điện thoại cũng có thể cảm nhận được sự vui vẻ của cô bé.

“Chú ơi, chú nhớ là đừng có buồn nữa nha, thỉnh thoảng cháu có thể đi chơi với chú.” Đường Vũ Kỳ thật sự rất thích chú xinh đẹp này, cũng rất muốn thân thiết với chú ấy.

“Được.” Trương Minh Hoàng hơi ngẩn ra, sau đó khẽ cười một tiếng, ông ta nói một chữ được ra khỏi miệng, sau đó lại nhớ đến lúc này bé Vũ Kỳ không có ở đây, không thể nghe được, cho nên Trương Minh Hoàng lại đánh một chữ được rồi gửi qua.

“Thành chủ, bé Vũ Kỳ nói là muốn đi tìm người, nếu không thì hẹn thời gian đi, xem xem có thể...” Quản gia Trọng vẫn còn muốn có thể thông qua Vũ Kỳ để làm xét nghiệm ADN, quản gia Trọng còn đang suy nghĩ phải làm như thế nào mới có thể gặp lại bé Vũ Kỳ, không ngờ tới là vừa mới kết bạn xong, bé Vũ Kỳ đã đưa ra yêu cầu muốn gặp thành chủ.

Trương Minh Hoàng không trả lời quản gia Trọng, nhưng mà tin nhắn của Đường Vũ Kỳ lại được gửi tới: “Chú ơi, ngày mai cháu đi tìm chú chơi nha.”

Cho nên chuyện này không cần Trương Minh Hoàng phải trả lời, Đường Vũ Kỳ đã trả lời thay cho ông ta.

“Tốt quá, bé Vũ Kỳ bảo là ngày mai sẽ đến, thật sự tốt quá.” Quản gia Trọng nhìn thấy tin nhắn của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ gửi tới thì cười đến nỗi hai mắt híp lại, bé Vũ Kỳ đúng là khéo hiểu lòng người.

“Nhưng mà dưới tình huống hiện tại, người nhà họ Đường có thể cho con bé đi ra ngoài à? Hơn nữa con bé còn nhỏ như thế, chắc chắn là nhà họ Đường không thể để cô bé đi một mình ra ngoài được.” Chỉ là quản gia Trọng vừa mới nghĩ đến một vấn đề thực tế, nụ cười trên mặt lại cứng đờ.

“Chú ơi, cháu đã nói với bà cố của cháu rồi, ngày mai cháu sẽ đi tìm chú.” Mà đúng lúc này, tin nhắn của Đường Vũ Kỳ lại được gửi đến, giải quyết nỗi ưu sầu của quản gia Trọng.

“Bà cụ Đường đã đồng ý để một mình cô bé đi ra ngoài?” Quản gia Trọng liền giật mình, người nhà họ Đường đều cẩn thận như thế, vào thời điểm này lại để một cô bé nhỏ như vậy đi ra ngoài một mình?

“Thành chủ, người hỏi một chút thử xem, hỏi xem tình huống như thế nào? Ý của bé Vũ Kỳ có phải là ngày mai bà cụ Đường sẽ đến cùng với cô bé không?” Quản gia Trọng cảm thấy cần phải làm rõ vấn đề này, dù sao thì một đứa nhỏ năm tuổi đột nhiên lại đi gặp một người xa lạ, chắc chắn là bà cụ Đường sẽ sinh lòng cảnh giác.

Đến lúc đó, nếu như bà cụ Đường biết thân phận của thành chủ, liên quan đến những chuyện trước kia của nhà họ Đường và Quỷ Vực Chi Thành, chỉ sợ là bà cụ Đường sẽ nghi ngờ bọn họ có mục đích khác, cho dù là bọn họ có muốn giải thích thì cũng khó mà giải thích rõ ràng.

Dù sao thì những chuyện trước kia nhà họ Đường gặp phải đúng là có liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành, hai chuyện lần trước đều muốn hủy hoại Đường Lăng và Đường Vân Thành, hiện tại bọn họ lại nói với nhà họ Đường là Quỷ Vực Chi Thành không có địch ý với nhà họ Đường, ai mà tin tưởng cơ chứ?

Trương Minh Hoàng suy nghĩ, sau đó cầm điện thoại bắt đầu đánh chữ, trước kia Trương Minh Hoàng chưa từng gửi tin nhắn cho nên rất ít khi dùng điện thoại đánh chữ, nhưng mà giờ phút này tốc độ đánh chữ lại không hề chậm, so với người bình thường dùng như quản gia Trọng còn nhanh hơn nhiều.

Hai mắt của quản gia Trọng trợn ngược, đúng là người lợi hại thì làm chuyện gì cũng lợi hại, dựa vào tốc độ đánh chữ của thành chủ, ai mà có thể tin là đây là lần đầu tiên thành chủ mới chơi Facebook, lần đầu tiên dùng điện thoại gửi tin nhắn.

“Bà cố của cháu đã đồng ý để cháu ra ngoài rồi hả? Để cháu ra ngoài một mình?” Trương Minh Hoàng soạn tin nhắn rất nhanh, sau đó gửi qua cho bé Vũ Kỳ.

“Đương nhiên là bà cố của cháu không đồng ý để một mình cháu đi ra ngoài rồi.” Tốc độ đánh chữ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ hiển nhiên cũng không chậm, không qua bao lâu đã gửi tin nhắn trở về.

“Tôi đã nói rồi mà, sao bà cụ Đường lại có thể để một mình bé Vũ Kỳ đi ra ngoài được.” Cảm xúc mừng rỡ lúc nãy của quản gia Trọng đã biến mất hoàn toàn, ông ta phát hiện hồi lúc nãy ông ta vui mừng có chút sớm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.