Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1093: Chương 1093: Núi cao còn có núi cao hơn (1)




Sở Bách Hà là người hóng hớt nhất trong ba người, cô ấy mở điện thoại ra, khi nhìn thấy tin tức trang đầu thì sững sờ.

Trên mạng, một số công ty truyền thông lớn đăng cùng một tin tức, hơn nữa còn đều là ở trang nhất.

Tiêu đề các tin đều rất bắt mắt.

#Tổng giám đốc gia tộc Tư Đồ sắp kết hôn!#

#Tổng giám đốc Tư Đồ sẽ kết hôn với người yêu thanh mai trúc mã#

#Tổng giám đốc Tư Đồ đích thân đặt nhẫn cưới cho vợ!#

“Có chuyện gì vậy?” Bùi Vũ Ninh nghe thấy tiếng hét của Sở Bách Hà thì giật mình, may mà bây giờ khách cũng đã vê hết, bữa tiệc đã kết thúc.

Bùi Vũ Ninh thấy Sở Bách Hà mở to hai mắt nhìn chằm chằm điện thoại thì cũng hơi tò mò, chuyện gì khiến Sở Bách Hà có

phản ứng lớn đến vậy?

Bùi Vũ Ninh lại gần, sau khi nhìn thấy tin tức thì cũng hoàn toàn sửng sốt: “Không, không phải chứ?”

Bùi Vũ Ninh ngỡ ngàng, đồng thời cũng thầm chia buồn cho Tư Đồ Không, cô cảm thấy Tư Đồ Không quá xui xẻo.

Sau cuộc đấu tranh vừa rồi, Hàn Nhã Thanh khó khăn lắm mới quyết định tạm thời không nói cho bạn bè biết chuyện này,

nhưng không ngờ nhanh như vậy đã xảy ra chuyện, cô chỉ có thể nói rằng Tư Đồ Không quá đen.

“Thanh Thanh, em xem đi.” Sở dĩ Sở Bách Hà quan tâm chuyện này như vậy cũng là vì Hàn Nhã Thanh, vì thế cô ấy lập tức đưa điện thoại tới trước mặt Hàn Nhã Thanh.

Hàn Nhã Thanh trước nay luôn bình tĩnh, lúc này nhìn thấy tin tức trên điện thoại của Sở Bách Hà, sắc mặt cô cũng thay đổi rõ ràng.

“Đây, đây chắc chắn không phải ý của Tư Đồ, lúc trước trong bữa tiệc chính Tư Đồ Không còn ngăn không cho bác Tư Đồ nói linh tinh mà.” Dù sao Bùi Vũ Ninh cũng là bạn thân của Tư Đồ Không, cô ấy vô thức giải thích thay cho Tư Đồ Không.

Đương nhiên, điều Bùi Vũ Ninh nói cũng là sự thật.

“Vũ Ninh nói đúng, đây chắc chắn không phải ý của Tư Đồ Không ” Sở Bách Hà gật đầu, khi ấy cô cũng ở đó, nhìn thấy rất rõ: “Chắc chắn là do bà Tư Đồ làm.”

“Đúng, đúng, chắc chắn là như vậy, Tư Đồ Không cũng vô tội.” Bùi Vũ Ninh cũng gật đầu liên tục.

“Ở đây có ảnh của cô Mục, bức này chụp được trong bữa tiệc hôm nay, cho nên bà Tư Đồ đã tung tin trong buổi tiệc của nhà họ Nguy. Tư Đồ Không vẫn luôn đề phòng bà Tư Đồ, bà ta tung tin lúc nào vậy nhỉ?” Sở Bách Hà nhìn thấy tấm ảnh được đăng lên thì hơi ngạc nhiên: “Bà Tư Đồ này cũng giỏi đấy.”

“Hiển nhiên bà Tư Đồ đã lên kế hoạch hoàn hảo, tranh đấu trong giới nhà giàu bao nhiêu năm, chắc chắn bà ta rất am hiểu

chuyện này.” Hàn Nhã Thanh nhếch môi nở nụ cười lạnh lùng, trước kia Tư Đồ Không vẫn luôn đề phòng bà Tư Đồ nói lung tung, không ngờ đến cuối cùng vẫn không phòng được.

“Thanh Thanh, em nói bà Tư Đồ đã lên kế hoạch hoàn hảo, vậy em nói xem sao bà ta lại phải tung tin này trong bữa tiệc của nhà họ Nguy, vì sao bà ta không tự mở cuộc họp báo? Chẳng phải như vậy sẽ tốt hơn sao?” Sở Bách Hà hiển nhiên không biết nhiều về những cuộc đấu đá qua lại này, nên cô nghĩ mãi không ra.

“Bà Tư Đồ kiêng nể Tư Đồ Không, cũng phải kiêng dè công ty của gia tộc Tư Đồ và tình hình nhà họ Mục. Nếu bà ta tự mở cuộc họp báo thành một thông báo chính thức thì rất nhiều chuyện sẽ không thể xoay xở, không có đường lui.” Mặc dù Hàn Nhã Thanh không hiểu chuyện kinh doanh, nhưng cô vẫn hiểu những chuyện này.

“Nếu như em nói, Tư Đồ Không không thừa nhận thì bà Tư Đồ cũng không làm được gì cậu ấy, chẳng phải bà ta đang làm việc vô ích ư?” Sở Bách Hà nghe ra ý Hàn Nhã Thanh, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hiểu.

Mắt Hàn Nhã Thanh trầm xuống, cô cười khẩy: “Cho nên bà Tư Đồ làm vậy là để cho tiểu Ảnh xem, bà ta muốn cho tiểu Ảnh tự biết khó mà lui.”

Đương nhiên Hàn Nhã Thanh biết ý đồ bà Tư Đồ làm vậy.

“Vậy tiểu Ảnh sẽ biết khó mà lui sao?” Mắt Sở Bách Hà nhanh chóng loé lên, vừ nãy các cô còn nói tạm thời giấy tiểu Ảnh, nhưng không ngờ bà Tư Đồ lại làm chuyện này.

“Sẽ...” Hàn Nhã Thanh hơi cụp mắt xuống, giọng cô khi trả lời câu này thấp đến mức đủ để hiểu tâm trạng rất tệ của cô lúc này.

Cô hiểu Liễu Ảnh, trong trường hợp này, dù Liễu Ảnh có tình cảm với Tư Đồ Không cũng sẽ rút lui, Liễu Ảnh không thể biết rõ anh ấy sắp kết hôn mà vẫn ở lại bên anh ấy.

Hiển nhiên bà Tư Đồ cũng hiểu điều này, hoặc Tư Đồ còn muốn làm nhiều hơn thế...

“Vậy phải làm sao? Thanh Thanh, em có định làm gì không?” Tính Sở Bách Hà hay sốt ruột, cô lại càng không ưa kiểu bắt nạt người khác thế này.

“Chuyện này chỉ có Tư Đồ Không có thể xử lý, hy vọng anh ấy sẽ xử lý tốt...” Không làm tiểu Ảnh tổn thương, Hàn Nhã Thanh âm thầm bổ sung một câu trong lòng.

Xảy ra chuyện này, Hàn Nhã Thanh rất lo lắng, nếu như có thể, cô rất muốn trút giận cho Liễu Ảnh, nhưng sau đó thì sao?

Hàn Nhã Thanh tự nhủ bản thân phải bình tĩnh, xảy ra chuyện này điều quan trọng nhất là phải xem biểu hiện của Tư Đồ Không.

Cho nên cô vẫn quyết định yên lặng quan sát trước, không được vội vàng can thiệp, đôi khi trong chuyện tình cảm, người ngoài mà xen vào thật sự không biết có gây ra rắc rối gì cho người trong cuộc hay không?

Hơn nữa làm lớn chuyện cũng không có lợi cho tiểu Ảnh.

“Tư Đồ sẽ xử lý ổn thoả thôi, tớ nhìn ra được Tư Đồ khá quan tâm tiểu Ảnh mà cậu nói.” Bùi Vũ Ninh hiểu ý Hàn Nhã Thanh, bây giờ cô cũng chỉ có thể hy vọng Tư Đồ Không có thể giải quyết tốt mọi việc.

Nếu Tư Đồ Không xử lý không tốt, làm tổn thương tới tiểu Ảnh, đến lúc đó anh ấy không chỉ sẽ mất đi tiểu Ảnh mà mình thích, sợ rằng Hàn Nhã Thanh cũng sẽ không bỏ qua cho anh ấy.

“Trên báo nói Tư Đồ Không đã đi tìm bậc thầy Liên để đặt nhẫn cưới, mọi người nói xem cậu ấy đặt nhẫn cưới cho ai?” Sở Bách Hà thấy trong tin tức nói đến nhân cưới, đương nhiên Sở Bách Hà không tin chiếc nhẫn này Tư Đồ Không đặt cho cô Mục.

“Cuối cùng vẫn phải xem Tư Đồ Không xử lý thế nào thôi.” Hàn Nhã Thanh không trực tiếp trả lời câu hỏi của Sở Bách Hà, theo cô thấy tất cả những chuyện khác đều không quan trọng, quan trọng nhất là Tư Đồ Không xử lý chuyện này thế nào, kết quả mới là quan trọng nhất.

“Đúng, mấu chốt vấn đề vẫn là Tư Đồ Không, đây là điều mà một người đàn ông nên làm.” Bùi Vũ Ninh biết ý Hàn Nhã Thanh, cô cũng đồng ý với ý của Hàn Nhã Thanh.

Chuyện này chỉ có thể để Tư Đồ Không tự giải quyết thôi!!

Cùng lúc này, Tư Đồ Không đã đến thành phố A...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.