Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 897: Chương 897: Ông chúa thật giả (2)




Hiện tại xem ra chuyện của Nhạc Hồng Linh hình như là cũng không có âm mưu khác, nhưng mà thời gian thật sự quá trùng hợp, lần này cô vừa mới đến nước M thì Đường Vân Thành lại bị phái đi đến Hải Thành, cho dù cô có chạy về với tốc độ nhanh nhất thì ít nhất cũng phải chênh lệch một ngày.

Trong khoảng thời gian một ngày có thể xảy ra rất nhiều chuyện.

Mặc dù là Hàn Nhã Thanh không biểu hiện trên mặt nhưng mà trong lòng của cô đang rất gấp gáp, cô cảm giác một vài chuyện gần đây dường như không phải là nhằm vào nhà họ Đường, là đang nhằm vào cô.

Nếu là như vậy chắc chắn là những người đó sẽ không cho cô có cơ hội để hít thở, cho nên xác suất Đường Vân Thành xảy ra chuyện trong khoảng thời gian đó rất là cao.

Cô dẫn theo hai bé con trở lại nhà họ Đường, những người ở nhà họ Đường đối xử với cô cùng với hai bé cưng đều thật lòng thật ý, không hề có chút tư lợi

Nếu thật sự là bởi vì chuyện của cô mà làm liên lụy đến Đường Vân Thành, liên lụy đến nhà họ Đường, vậy thì Hàn Nhã Thanh không dám nghĩ đến hậu quả đó.

“Đừng lo lắng quá, nhà họ Cố mà muốn đối phó với Đường Vân Thành cũng không đơn giản như vậy.” Tuy là không nói gì thêm, nhưng mà Dương Tầm Chiêu vẫn hiểu được nỗi lo của cô.

Nhưng mà Dương Tầm Chiêu lại không lo lắng giống như cô, Đường Vân Thành có thể đi đến vị trí ngày hôm nay là dựa vào bản lĩnh thực sự, ở nhà họ Cố không có người nào là đối thủ của Đường Vân Thành.

Nếu không thì những năm này Đường Vân Thành cũng không có khả năng thăng chức nhanh như vậy.

“Em không lo lắng về nhà họ Cố, em lo lắng là người của Quỷ Vực Chi Thành.” Hàn Nhã Thanh nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, biểu cảm của cô đông cứng mấy phần, bây giờ cô đang ở trước mặt của Dương Tầm Chiêu, cô đã hình thành thói quen không cần phải che giấu nữa.

Trong lòng của cô suy nghĩ cái gì thì cô trực tiếp nói cho Dương Tầm Chiêu nghe.

“Người của Quỷ Vực Chi Thành à? Em nói là người của Quỷ Vực Chi Thành để mắt đến nhà họ Đường?” Đương nhiên là Dương Tầm Chiêu cũng đã biết chuyện lần trước của Đường Lăng là do người của Quỷ Vực Chi Thành gây ra, nhưng mà người của Quỷ Vực Chi Thành hiển nhiên không có lý do gì để đối phó với Đường Vân Thành, trừ phi là bọn họ để mắt đến nhà họ Đường.

“Em nghi ngờ là bọn họ không phải để mắt đến nhà họ Đường, mà là để mắt đến em.” Hàn Nhã Thanh âm thầm thở ra một hơi, cô cũng không hi vọng là kết quả như vậy, nhưng mà cô có một loại dự cảm, mà loại dự cảm đó càng ngày càng trở nên mãnh liệt.

“Để mắt tới em? Tại sao vậy?” Sắc mặt của Dương Tầm Chiêu thay đổi, anh hiểu quá rõ thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, tầm nhìn phóng đến toàn cầu, không có người nào muốn trở thành kẻ thù với Quỷ Vực Chi Thành, cho dù là anh thì cũng không có năng lực chống lại Quỷ Vực Chi Thành.

Hai mươi lăm năm trước, Trương Minh Hoàng, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành đã khuyếch trương thế lực của Quỷ Vực Chi Thành mạnh đến nỗi không có một người thường nào có thể tưởng tượng ra được.

Nhìn mà phát khiếp? Nghe tin đã sợ mất mật? Những lời này căn bản không thể hình dung ra được Trương Minh Hoàng và Quỷ Vực Chi Thành.

Nhưng mà Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn có quy định vô cùng nghiêm ngặt, cho dù những năm gần đây Trương Minh Hoàng không quan tâm đến chuyện trong thành nhưng mà quy định ở trong thành vẫn không có khả năng loạn lạc hoàn toàn.

Tại sao bọn họ lại muốn đối phó với Hàn Nhã Thanh?

“Em cũng không biết là tại sao nữa, nhưng mà em có loại dự cảm như thế này.” Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh nhìn về phía trước, không biết là nghĩ đến cái gì đó: “Dự cảm này của em chắc là không sai đâu.”

Dương Tầm Chiêu nhìn cô, khóe môi giật giật, cuối cùng cũng không nói ra cái gì nữa, anh hiểu rất rõ năng lực của cô, mặc dù cô nói là dự cảm chỉ sợ là cô đã chắc tám chín phần mười rồi.

“Muốn điều tra ra nguyên nhân thì cũng chỉ có một cách, đó chính là xâm nhập vào nội bộ Quỷ Vực Chi Thành, nhưng mà lần trước em đã nhờ Mộ Dung Tri liên lạc với người của Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A, bọn họ lại không hề đáp lời lại.” Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh chìm xuống: “Đây vốn dĩ là một chuyện rất kỳ quái.”

Những năm gần đây Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn nhận đủ loại nhiệm vụ, không có lý do gì cô tìm đến cửa mà đối phương lại không chịu nhận.

“Vấn đề chắc là xuất hiện ở thành phố A, chắc chắn là người ở phân bộ A đang giở trò quỷ.” Dương Tầm Chiêu là một người khôn khéo đến cỡ nào, anh lập tức đoán được nguồn gốc của vấn đề.

“Đúng vậy, vấn đề xuất hiện ở thành phố A. Nhưng mà em lo lắng là chuyện này càng lớn hơn thì nó sẽ không chỉ dừng ở thành phố A.” Sắc mặt của Hàn Nhã Thanh lại càng đông cứng hơn nữa, một phân bộ Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A, Dương Tầm Chiêu và nhà họ Đường cũng sẽ không sợ, nhưng mà cô lo lắng là chuyện này càng làm lớn hơn thì các thế lực của Quỷ Vực Chi Thành ở những nơi khác cũng sẽ nhúng tay vào, dù sao thì bọn họ là một cá thể hoàn chỉnh.

Chỉ cần là người của phân bộ ở thành phố A làm việc thỏa đáng, vậy thì sẽ có thể lợi dụng các thế lực khác của Quỷ Vực Chi Thành.

Mà từ chuyện của Đường Lăng đã có thể nhìn ra được người đứng phía sau là một người có đầu óc.

Kế hoạch của người ở phía sau rất chu đáo, chặt chẽ, hơn nữa ra tay chuẩn xác lại ác độc, không thể không phòng bị.

Mà Quỷ Vực Chi Thành thì lại quá mức cường đại.

“Cậu em đang ở Hải Thành, nếu như người của Quỷ Vực Chi Thành nhúng tay vào thì cậu sẽ khó có thể phòng bị được.” Hàn Nhã Thanh thở ra một hơi, thành phố A là địa bàn của Dương Tầm Chiêu và nhà họ Đường, lần trước Đường Lăng ở thành phố A mà lại xảy ra một chuyện nghiêm trọng như vậy.

Huống hồ chi hiện tại một mình Đường Vân Thành lại tứ cố vô thân ở Hải Thành.

“Đường Vân Thành có thể ngồi lên vị trí ngày hôm nay, vậy thì năng lực cũng phi phàm, rất xuất sắc, sẽ không trúng kế đơn giản như vậy đâu.” Hiện tại Dương Tầm Chiêu cũng chỉ có thể hi vọng Đường Vân Thành có khả năng trụ lại, ít nhất là trụ lại qua ngày hôm nay, đợi đến ba giờ sáng anh và Hàn Nhã Thanh đã có thể đến Hải Thành.

“Chỉ mong là vậy.” Hàn Nhã Thanh không nói gì thêm nữa, nhưng mà cô không lạc quan như vậy, nếu là đối phương ngoài ánh sáng thì Đường Vân Thành không sợ, nếu như đối phương dùng chiêu xấu bình thường thì Đường Vân Thành cũng có thể phòng bị.

Bây giờ điều mà cô đang lo lắng nhất đó chính là đối phương dùng mưu kế âm hiểm, đánh vào nhược điểm của Đường Vân Thành.

Nhược điểm của Đường Vân Thành là cái gì? Đường Vân Thành dựa vào chính mình phấn đấu có được ngày hôm nay, đương nhiên sẽ không để cho người ta tùy tiện tìm ra được nhược điểm của mình.

Nhưng mà Đường Vân Thành chính trực, chính nghĩa, suy nghĩ cho dân.

Đây đều là ưu điểm của Đường Vân Thành, nhưng mà lại có thể trở thành lý do để kẻ thù công kích Đường Vân Thành…

Hiện tại Hàn Nhã Thanh cũng chỉ có thể hi vọng người đứng phía sau không có âm mưu thâm sâu như vậy, hi vọng là do cô đã suy nghĩ nhiều rồi.

Giờ phút này, phân bộ Quỷ Vực Chi Thành ở Hải Thành.

“Trịnh Hùng, nghe nói là lần trước kế hoạch đối phó với Đường Lăng đã thất bại thảm hại.” Một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi đang ngồi trong một góc hơi tối, ánh mắt đang nhìn về phía Trịnh Hùng, một ánh mắt trông có vẻ như là lạnh nhạt nhưng mà có một loại sắc bén dường như có thể xuyên thấu lòng người.

Đối với Bùi Doanh đang đứng ở bên cạnh Trịnh Hùng, người đàn ông cũng không thèm nhìn một cái nào.

“Thành thiếu chủ, lần trước là do sai lầm của chúng tôi, nhưng mà nhà họ Đường và Dương Tầm Chiêu căn bản cũng không đặt Quỷ Vực Chi Thành của chúng ta vào trong mắt, bọn họ…” Trịnh Hùng biết là chuyện này không thể lừa gạt được, lúc đầu cũng muốn lợi dụng thành thiếu chủ để đối phó với Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.

“Thế nào? Cậu đã ra tay với bọn họ, bọn họ còn phải ngoan ngoãn đứng đấy mặc cho cậu xâm lược không đánh lại à?” Thành thiếu chủ đã quản lý Quỷ Vực Chi Thành nhiều năm như vậy, quản lý Quỷ Vực Chi Thành có thể coi như là không tệ, ít nhất là thế lực của Quỷ Vực Chi Thành chưa từng giảm sút.

Người như thế này đương nhiên là có năng lực, sao có thể để mấy câu của Trịnh Hùng châm ngòi được?

“Thành thiếu chủ, hiện tại Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu chính là kẻ thù của chúng ta, nếu như bọn họ ra tay với phân bộ Thành phố A chỉ sợ chúng ta không ngăn cản nổi.” Trịnh Hùng rất rõ thế lực của nhà họ Đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.