Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1284: Chương 1284: Thân phận của công chúa (1)




“Dạ... vâng.” Quản gia Trọng đồng ý lia lịa: “Thành chủ, sau khi điều tra ra thì sao?”

Thành chủ đã lâu không để ý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, trước đây thành chủ càng không để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này, bây giờ thành chủ bảo ông ta đi thăm dò Đường Bách Khiêm, sau khi thăm dò được rồi thì làm gì tiếp?

Nếu Đường Bách Khiêm này thật sự tự đăng kí kết hôn khi cô cả nhà họ Đường không biết chuyện, giờ còn hại cô cả nhà họ Đường thế này thì Đường Bách Khiêm đúng là không thể tha được, thành chủ có bảo ông ta giết luôn Đường Bách Khiêm không.

Nhưng có khi Đường Bách Khiêm lại là ba của con của cô Đường, nên chuyện này hơi phiền phức.

“Cứ điều tra trước rồi nói sau.” Trương Minh Hoàng liếc quản gia Trọng, bây giờ quản gia Trọng gặp chuyện thì càng lúc càng mất bình tĩnh, hơn nữa càng lúc càng nói nhiều, ông ta nhớ trước đây quản gia Trọng chưa bao giờ hỏi lung tung thế này trước mặt ông ta.

“Dạ, vậy tôi cho người đi điều tra ngay.” Quản gia Trọng thấy được ánh mắt của thành chủ nhà mình nên vẫn hơi tự giác, vì thế không hỏi thêm nữa.

Nhưng lúc này, Lương đột nhiên đến.

“Sao ông đến sớm thế? Xảy ra chuyện gì sao?” Thấy Lương, quản gia Trọng rõ ràng hơi ngạc nhiên, vì thành chủ không thích bị người khác làm phiền nên nếu không được thành chủ triệu kiến, người bình thường sẽ không đến gặp thành chủ.

Lương làm rất tốt phần này, thành chủ đến thành phố A lâu thế mà Lương chỉ đến gặp thành chủ một lần, là lần trước đến vì chuyện của cô Đường.

Giờ Lương lại đến thẳng khi không được thành chủ triệu kiến, chắc chắn là có chuyện lớn gì rồi.

“Có một việc thật.” Lương nhìn quản gia Trọng, sắc mặt hơi nghiêm trọng.

“Xảy ra chuyện thật ư? Chuyện gì xảy ra thế?” Quản gia Trọng thấy phản ứng này của Lương thì sững ra, khiến Lương có phản ứng này, chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì thật rồi?

“Tôi gặp thành chủ rồi nói với thành chủ.” Lương không nói nhiều với quản gia Trọng mà là muốn gặp thành chủ.

“Được, thành chủ ở phòng khách, ông vào với tôi.” Quản gia Trọng cũng không hỏi nhiều nữa, trực tiếp đưa Lương vào phòng khách.

“Thành chủ, có chuyện này khả năng tôi đã sai, xin thành chủ trách phạt.” Lương vừa đi vào phòng khách thì đi thẳng đến trước mặt Trương Minh Hoàng và trực tiếp quỳ xuống.

Quản gia Trọng thấy Lương làm thế thì rất hoảng sợ, tuy quy tắc của Quỷ Vực Chi Thành rất nghiêm ngặt nhưng bình thường, những người vẫn luôn theo bên cạnh thành chủ như bọn họ sẽ không hành lễ kiểu này, rốt cuộc Lương gây ra chuyện gì vậy?

“Chuyện gì?” Trương Minh Hoàng cũng sửng sốt, mắt nhìn Lương.

“Thành chủ, lần trước tôi nói với ngài, có khả năng cô cả nhà họ Đường là con gái của thành chủ, là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, chuyện đó chắc tôi đã sai.” Lương đến xin được trị tội nên lúc này cúi thấp đầu, giọng nói cũng rất nặng nề.

“Gì? Ông nói gì? Ông nói ông sai rồi? Cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của chúng ta sao?” Trương Minh Hoàng còn chưa lên tiếng thì quản gia Trọng đã không nhịn được mà nói.

Sao lại thế? Sao lại thế này chứ?

Bây giờ ông ta đã chắc cú cô cả nhà họ Đường chính là công chúa của họ, lúc này Lương lại chạy đến nói ông ta nghĩ lầm rồi?

Ông ta không chấp nhận nổi, thật sự không chấp nhận nổi.

Ngay cả ông cả cũng không chấp nhận nổi chuyện này, vậy thì thành chủ thật sự không chấp nhận nổi.

Quản gia Trọng rõ ràng sự để ý của thành chủ cho cô cả nhà họ Đường, thành chủ vừa nghe thấy chuyện của cô cả nhà họ Đường đã rất để ý. Thành chủ vẽ tranh của phu nhân mà giờ đã thành vẽ cô cả nhà họ Đường rồi, trong lòng thành chủ chắc đã nhận cô cả nhà họ Đường rồi.

Quản gia Trọng cảm thấy, nếu chuyện này mà lầm thật, nếu cô cả nhà họ Đường không phải là con gái của thành chủ, sợ rằng thành chủ không chịu nổi sự đả kích này.

Trương Minh Hoàng đang cầm chén trà, sau khi nghe Lương nói thì tay của Trương Minh Hoàng run run, một ít nước trà văng lên tay ông ta, trà nóng nên da của Trương Minh Hoàng lập tức đỏ lên.

“Thành chủ.” Quản gia Trọng thấy thì càng sợ hãi hơn, ông ta đi theo thành chủ nhiều năm như thế, nhưng trước giờ chưa từng thấy thành chủ mất khống chế như thế này.

“Tôi không sao.” Trương Minh Hoàng ngăn quản gia Trọng định chùi tay cho ông ta, đôi mắt ông ta nhìn thẳng Lương: “Lương, ông nói đi, chuyện là sao?”

Giọng nói của Trương Minh Hoàng cũng không có gì khác thường nhiều, cũng không thấy mấy cảm xúc trên mặt, nhưng rốt cuộc vẫn bị bại lộ mộ ít bởi dấu vết càng ngày càng đỏ trên tay của ông ta.

“Lúc trước tôi điều tra được cô cả nhà họ Đường có khả năng là con gái của thành chủ, nhưng bây giờ tôi lại điều tra ra một chuyện khác, cô cả nhà họ Đường chính là Hàn Nhã Thanh, cô cả nhà họ Hàn. Tám năm nước Hàn Nhã Thanh được nhà họ Hàn nhận lại, lúc Hàn Nhã Thanh về lại nhà họ Hàn đã xét nghiệm huyết thống với ông cụ Hàn.” Lương cũng nhìn thấy bàn tay bị nóng đỏ của thành chủ, Lương cũng không khỏi hoảng sợ.

Ông ta biết thành chủ rất thích cô cả nhà họ Đường, nhưng ông ta phải nói ra chuyện này, ông ta đã phạm lỗi sai rồi, ông ta không thể lừa thành chủ.

“Cô cả nhà họ Hàn? Hàn Nhã Thanh?” Ánh mắt của Trương Minh Hoàng lóe lên, lúc này giọng nói của ông ta hơi trầm.

“Dạ, Hàn Nhã Thanh là con của Hàn Trung Phương, năm đó mẹ của Hàn Nhã Thanh, mẹ của Hàn Nhã Thanh tên là Đường Thấm Nhi, thật ra lúc này Hàn Nhã Thanh về lại nhà họ Đường là dùng tên của mẹ cô ấy. Năm đó Đường Thấm Nhi và Hàn Trung Phương về nhà họ Hàn nhưng bà cụ Hàn không đồng ý cho Đường Thấm Nhi gả vào, Hàn Trung Phương lại là người si tình nên vì Đường Thấm Nhi mà rời khỏi nhà họ Hàn, hình như lúc đó Đường Thấm Nhi đã có thai.” Lương tỉ mỉ nói chuyện vừa tra được cho Trương Minh Hoàng, dù thành chủ muốn nghe hay không thì đây cũng là thật.

Khi Lương nói Đường Thấm Nhi đã mang thai thì dừng lại.

Dường như bàn tay bị nóng đỏ của Trương Minh Hoàng nhanh chóng siết lại.

Quản gia Trọng thì lại cảm thấy trong lòng trở nên rất nặng nề.

“Nhưng sau đó Hàn Trung Phương bị tai nạn giao thông rồi qua đời, sau đó Đường Thấm Nhi một mình sinh ra Hàn Nhã Thanh ở bệnh viện, một mình nuôi Hàn Nhã Thanh. Đến tận tám năm trước Đường Thấm Nhi biết mình bị bệnh nặng không thể chăm sóc con gái mình nữa nên bà ấy đã tìm đến ông cụ Hàn. Sau đó ông cụ Hàn và Hàn Nhã Thanh xét nghiệm quan hệ huyết thống, Hàn Nhã Thanh về lại nhà họ Hàn.” Lương nói ra những gì cần nói, nói rất cặn kẽ, ai cũng nghe hiểu.

Giờ đây cô cả nhà họ Đường chính là Hàn Nhã Thanh, mà Hàn Nhã Thanh là con của Hàn Trung Phương, khi Hàn Nhã Thanh về lại nhà họ Hàn thì đã xét nghiệm quan hệ huyết thống với ông cụ Hàn, thế nên chuyện này sẽ không sai, Hàn Nhã Thanh chính là con cháu nhà họ Hàn!!

Giờ đây cô cả nhà họ Đường chính là Hàn Nhã Thanh, mà Hàn Nhã Thanh là con của Hàn Trung Phương, khi Hàn Nhã Thanh về lại nhà họ Hàn thì đã xét nghiệm quan hệ huyết thống với ông cụ Hàn, thế nên chuyện này sẽ không sai, Hàn Nhã Thanh chính là con cháu nhà họ Hàn!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.