Đương nhiên là ngoại trừ bà chủ, dù sao thì tình huống lúc đó đặc biệt, lần đầu tiên thành chủ gặp mặt với phu nhân thì đã có tiếp xúc da thịt với bà chủ. Ngoại trừ bà chủ, bốn mươi năm nay, đừng nói là thành chủ vừa gặp ai đã thích, ngay cả người mà ngày nào cũng ở cùng với thành chủ, từ xưa đến nay thành chủ cũng không thèm nhìn nhiều.
Bình thường, những người kia muốn đến gần thành chủ, muốn lấy lòng ông ta, mặc kệ là phụ nữ hay đàn ông, mấy người bọn họ đều vô cùng xuất sắc, cũng vô cùng ưu tú, nhưng mà không có một người nào được thành chủ đối xử đặc biệt, thậm chí còn không có người nào để thành chủ nhìn nhiều thêm một chút.
Nhưng mà thành chủ chính là như vậy, hết lần này đến lần khác lại thích đứa bé kia ngay từ lần gặp đầu tiên.
Lại thêm lúc trước thành chủ đối xử với cô cả nhà họ Đường hết sức đặc biệt và quý trọng, lúc này quản gia Trọng có thể nghĩ đến cũng chỉ có thể là máu mủ tình thâm.
Ban đầu, khi mà chuyện còn chưa được xác định rõ ràng thì quản gia Trọng nghỉ là đừng nói cho thành chủ biết trước, nhưng mà lúc nãy quản gia Trọng nhìn thấy sự yêu thích của thành chủ mình đối với cô bé đó.
Quản gia Trọng nhìn thấy rõ lúc nãy thành chủ nhà ông ta vẫn luôn nở nụ cười cười vui vẻ như vậy, đã nhiều năm rồi ông ta không nhìn thấy thành chủ cười vui như thế.
Quản gia Trọng biết chỉ cần đứa bé kia có thể thường xuyên bầu bạn với thành chủ, chắc chắn là thành chủ cũng sẽ vui vẻ giống như ngày hôm nay, dù cho đứa bé đó không có quan hệ với thành chủ, cũng không ảnh hưởng đến kết quả này.
Nhưng mà nếu như đứa bé đó có quan hệ với thành chủ thì sao đây, nếu như đứa bé đó là người thân của thành chủ thì sao đây?
Nếu là như vậy thì đó chính là kết quả tốt nhất, nếu như thật sự là như thế, chắc có lẽ là thành chủ vui vẻ đến phát điên, sau này rốt cuộc ông ta cũng không cần phải lo lắng thành chủ đau lòng khổ sở.
“Kết quả xét nghiệm ADN...” Con ngươi của Trương Minh Hoàng lóe lên, ông ta thật sự thích đứa nhỏ lúc nãy, mặc dù chưa từng gặp mặt Đường Thấm Nhi nhưng mà khi nhìn thấy ảnh chụp của Đường Thấm Nhi thì ông ta đã cảm thấy rất thuận mắt.
Thật ra thì trong lòng của ông ta vẫn luôn hy vọng Đường Thấm Nhi là con gái của ông ta, hoặc là phải nói trong lòng của ông ta vẫn luôn chỉ chấp nhận một kết quả này.
Nếu như lúc này lại xuất hiện thêm một người nào đó, thông qua tất cả các chứng cứ để chứng minh đó là con gái của ông ta, chưa hẳn là ông ta sẽ chấp nhận chuyện đó.
Nhưng mà kết quả xét nghiệm ADN lại rõ ràng đặt ở đó, ông ta không thể không tin.
“Chưa chắc là kết quả xét nghiệm ADN đó không có chỗ sai lầm.” Đương nhiên quản gia Trọng hiểu được suy nghĩ của thành chủ, ông ta biết cũng là bởi vì trong lòng của thành chủ quá để ý cho nên mới không dám tùy tiện tin tưởng một lần nữa.
Thật ra thì ông ta cũng có suy nghĩ giống như thành chủ, nhưng mà hiện tại quản gia Trọng cảm thấy có thể thử một lần nữa.
“Thành chủ, thật ra thì Thành thiếu chủ cũng không tin tưởng kết quả xét nghiệm ADN, Thành thiếu chủ đã chuẩn bị tiếp tục làm xét nghiệm của người và cô cả nhà họ Đường một lần nữa, đương nhiên muốn có được đồ của cô cả nhà họ Đường một lần nữa chắc chắn không thể dễ dàng như vậy.” Cho đến bây giờ, quản gia Trọng cũng không hề lừa gạt chuyện này, dù sao thì sớm muộn gì thành chủ cũng sẽ biết thôi.
“Thành... thằng bé lại đang đi điều tra?” Trương Minh Hoàng kinh ngạc, hình như là ông ta không ngờ tới điểm này, sau đó Trương Minh Hoàng lại nhịn không được mà bật cười: “Từ trước đến nay Thành đều là một người có tính tình cố chấp, hơn nữa, Thành hiểu tâm tư của tôi nhất.”
Sao Trương Minh Hoàng lại không hiểu dụng ý của Mặc Thành cơ chứ, đứa bé đó là do ông ta tự mình nuôi lớn.
Mặc Thành không muốn từ bỏ, không muốn để cho ông ta thất vọng, cho dù chỉ có một phần nghìn cơ hội thì Mặc Thành cũng sẽ không hề do dự mà đi thử một lần.
“Kết quả xét nghiệm là do Lương đã làm, lúc đó có rất nhiều người đều có mặt, chắc chắn không có vấn đề gì, nếu như có vấn đề thì chắc chắn là xuất hiện ở vật mẫu. Mặc dù năng lực của cậu Hàn và Tiểu Cửu siêu phàm, nhưng mà chưa chắc là không xuất hiện sai lầm, bây giờ tôi suy nghĩ lại tôi cảm thấy khả năng vật mẫu xảy ra vấn đề rất lớn.” Hiện tại tâm trạng của quản gia Trọng đã thay đổi, phương hướng suy nghĩ cũng thay đổi, sau đó cũng có phát hiện về phương diện khác.
Trương Minh Hoàng không nói gì, chỉ chuyển mắt nhìn về phía ông ta.
“Thành chủ, người nói xem có phải là cô cả nhà họ Đường rất thông minh không? Không, có phải là cô cả nhà họ Đường đặc biệt thông minh.” Quản gia Trọng không trực tiếp tiếp tục lời nói lúc nãy mà là đột nhiên lại hỏi Trương Minh Hoàng một vấn đề.
“Đúng vậy, đúng là cô bé rất thông minh.” Mặc dù Trương Minh Hoàng chưa từng gặp Đường Thấm Nhi, nhưng mà thông qua chuyện đó, Trương Minh Hoàng cũng đã biết rõ điểm này.
“Thành chủ, người cảm thấy cô cả nhà họ Đường thông minh hay là Tiểu Cửu và cậu Hàn thông minh?” Quản gia Trọng nói xong thì dừng lại một chút, sau đó lại nói một lần nữa: “Tôi nói một cách khác, người cảm thấy Tiểu Cửu với cậu Hàn cộng lại có phải là đối thủ của cô cả nhà họ Đường không?”
“Không phải.” Trương Minh Hoàng không hề do dự chút nào, trả lời nhanh chóng lại trực tiếp.
Ông ta biết năng lực của Tiểu Cửu và Hàn, đúng là năng lực rất ưu tú, nhưng mà nếu như bàn về đầu óc, nếu như đấu trí với nhau thì hai người Tiểu Cửu và Hàn có hợp sức lại cũng không đấu lại một mình Đường Thấm Nhi.
Đường Thấm Nhi học tâm lý học, am hiểu nhất chính là đấu tâm lý, cho nên luận về kế sách, luận về chiến lược, sợ là không có mấy người có thể thắng Đường Thấm Nhi.
“Cho nên tôi đang suy nghĩ có khi nào từ lúc bắt đầu cô cả nhà họ Đường đã đặt một cái lồng cho Tiểu Cửu với cậu Hàn, mà Tiểu Cửu và cậu Hàn lại mắc bẫy của cô cả nhà họ Đường?” Hiện tại, quản gia Trọng càng ngày càng cảm thấy loại khả năng này rất lớn, sau khi phát hiện như thế này, trong giọng nói của quản gia Trọng nhiều thêm mấy phần kích động.
“Ý của ông là Đường Thấm Nhi cố ý để Tiểu Cửu và Hàn có được tóc của con bé, Đường Thấm Nhi để Tiểu Cửu và Hàn tin tưởng tóc kia là của con bé, nhưng mà thật ra tóc đó không phải là tóc của con bé.” Con ngươi của Trương Minh Hoàng lóe lên, đương nhiên ông ta hiểu ý tứ của quản gia Trọng.
Mà suy nghĩ cẩn thận lại, cũng không phải là không có vấn đề.
“Đúng vậy, tôi nghĩ như thế đó, lúc ấy kế hoạch mà Thành thiếu chủ sắp xếp cho Tiểu Cửu và Hàn đã bị thất bại, đã bị cô cả nhà họ Đường nhìn thấu, hơn nữa Hàn còn nói là bọn họ vừa mới ra trận thì đã bị cô cả nhà họ Đường vạch trần, kế hoạch còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc, nếu như cô cả nhà họ Đường đã có thể vạch trần kế hoạch của bọn họ sớm như thế, như vậy thì dựa vào tính tình của cô cả nhà họ Đường, chắc chắn là cô ấy sẽ đề phòng, sao có thể tự mình giao tóc của mình vào trong tay của Tiểu Cửu được chứ?
Cho dù Tiểu Cửu nói lúc đó đi ném giúp cho cô ấy, nhưng mà dựa vào tính cẩn thận của cô cả nhà họ Đường thì căn bản không có khả năng bởi vì lý do như vậy mà giao tóc của mình cho Tiểu Cửu.”
“Hơn nữa từ lúc bắt đầu cô cả nhà họ Đường đã có thể nhìn thấu kế hoạch của bọn họ, như vậy dựa vào sự thông minh của cô cả nhà họ Đường, sợ là đã đoán được Tiểu Cửu và Hàn muốn tóc của cô ấy. Hơn nữa, có lẽ cô cả nhà họ Đường đã đoán được từ rất sớm, cho nên tất cả những chuyện xảy ra ở bệnh viện có thể là do cô cả nhà họ Đường đã cố ý sắp xếp.” Đối với chuyện này, quản gia Trọng đều biết rất rõ ràng, cho nên bây giờ cũng hiểu rất dễ.
“Bé gái ở ngoài cửa bệnh viện vốn dĩ đã rất kỳ quái, lúc đó Tiểu Cửu với Hàn đã cho rằng là do Thành thiếu chủ sắp xếp, nhưng mà Thành thiếu chủ cũng không lên kế hoạch một màn như thế, vậy thì có khi nào thật ra bé gái đó là do cô cả nhà họ Đường đã sắp xếp.”