Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 257: Chương 257: Rõ ràng là lưu manh nhất




Tô Nhược Hân nhìn về phía Hạ Thiên Tường, bỗng nhiên phì cười.

Ha ha ha, đây mới là người đàn ông mà cô có cảm giác chứ.

Lại đẹp trai như vậy.

Sau đó, cô cúi đầu gửi một tin nhắn cho Hạ Thiên Tường.

Hộ khó rời giường: “Em đoán, nếu ông ta không phải là ba anh, bất kể ông ta và người phụ nữ kia có kêu thế nào, màn hình lớn đều sẽ không tắt, ít nhất phải phát mười phút, ha ha ha.”

Tường lưu manh: “Tiểu Hân thông minh.”

Sau đó, hiện trường hoàn toàn hỗn loạn.

Hỗn loạn chỉ xảy ra trên sân khấu thôi.

Dưới sân khấu tuyệt đối vẫn trật tự.

Bởi vì, người điều khiển chương trình đã cầm lấy mic, lớn tiếng tuyên bố: “Mọi người không cần rối loạn, tiết mục quan trọng nhất của buổi tối nay sắp diễn ra.”

Vì vậy, Hạ Sâm kéo Anna đang khóc như hoa lê trong mưa xuống khỏi sân khấu.

Không thể không nói, Hạ Sâm đúng là vô cùng ga lăng, tuyệt đối có thể xem là máy bay chiến đấu trong đám người ga lăng.

Cho dù bị Anna cắm sừng ngay tại hiện trường nhưng ông ta vẫn có thể bình tĩnh, ôm Anna đi xuống khỏi sân khấu, sau đó không nhanh không chậm đi về phía vị trí của bọn họ trước đó, bình tĩnh ngồi xuống.

Nhưng sau khi trải qua chuyện ầm ĩ như vậy, Anna đã không còn khả năng trở thành người nhà họ Hạ nữa.

Bất luận là bây giờ hay tương lai, đều không thể.

Cho dù Hạ Sâm có không cần thể diện, cũng không thể lấy lại danh dự cho một người phụ nữ đã lăng nhăng với người đàn ông khác.

Tô Nhược Hân nhìn về phía người con trai và con gái của Anna, thấy cô bé kia hơi đáng thương.

Thân là con gái của một người mẹ như Anna chính là nỗi bi ai của cô ta.

Chỉ hy vọng sau này cô ta đừng học theo thói quen tranh làm tình nhân như mẹ của cô ta, mà cố gắng làm một người phụ nữ tốt.

Tô Nhược Hân liếc mắt về phía trên người cậu bé kia, đang muốn gửi một bí mật lớn động trời cho Hạ Thiên Tường, đột nhiên lại nghe được người chủ trì trên sân khấu đọc đến tên của mình.

“Tiếp theo xin mời Cận Hồng Huy, Tăng Hiểu Khê và cả cô Tô Nhược Hân lên sân khấu.”

Ngay sau đó là những tiếng vỗ tay.

Những người lúc trước đã tận mắt chứng kiến Lương Viễn chống lưng cho Tô Nhược Hân càng vỗ tay lớn tiếng hơn, cũng rất chỉnh tề.

Bọn họ sợ Lương Viễn phát hiện bọn họ không nghiêm túc, ngày mai công ty của nhà mình sẽ dễ dàng đổi chủ, trở thành công ty con của tập đoàn Phượng Lộc.

Tô Nhược Hân bối rối cũng bị ép phải cất điện thoại đi.

Cô căn bản chưa kịp nói bí mật lớn động trời mà cô biết cho Hạ Thiên Tường, đã bị Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê dẫn tới trên sân khấu.

Sau đó, cô choáng váng suốt cả quá trình tiếp theo.

Cô mới biết, đám cưới kiểu khác của Anna và Hạ Sâm mà cô vốn tưởng tuyệt đối không phải là khâu quan trọng của bữa tiệc tối này.

Theo Hạ Thiên Tường nói, mục đích để mở bữa tiệc tối này chỉ có một, chính là để cô chính thức trở thành con gái nuôi của Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê trong cảnh tượng được mọi người chú ý.

Đúng vậy, bắt đầu từ tối nay, khi cô được Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê dẫn lên sân khấu, cô đã hoàn toàn trở thành con gái nhà họ Cận.

Hơn nữa, cũng bắt đầu từ giây phút đó, cô chính thức bước vào và xuất hiện trong giới thượng lưu của thành phố T.

Khi bị người điều khiển chương trình bảo gọi ba nuôi mẹ nuôi, Tô Nhược Hân mới chợt bừng tỉnh, hiểu rõ những gì Hạ Thiên Tường đã làm.

Anh chỉ muốn cho cô một bối cảnh gia đình mẹ đẻ mạnh mẽ.

Lần này không giống với lần trước cô gọi Tăng Hiểu Khê là mẹ nuôi khi ra khỏi đồn cảnh sát.

Khi đó, cô và người nhà họ Cận chỉ là xác nhận quan hệ.

Hơn nữa, tuyệt đối là Hạ Thiên Tường cố ý. Chuyện cô nhận ba nuôi mẹ nuôi lần đó chắc chắn đã bị Hạ Thiên Tường phong tỏa trên mạng.

Đúng vậy, tất cả tin tức liên quan tới cô trước ngày hôm nay đều là thần bí, không có bất kỳ tin tức nào truyền đi.

Nhưng bắt đầu từ sáng sớm mai sẽ khác.

Không cần Hạ Thiên Tường nói với cô, cô cũng biết các báo giải trí lớn nhỏ trong thành phố T chỉ cần có thể đăng báo, tuyệt đối sẽ đầy tin tức cô trở thành con gái nhà họ Cận.

Tô Nhược Hân cảm thấy những người phụ nữ vốn nhìn cô với vẻ vô cùng hâm mộ, lúc này lại càng hâm mộ và ghen tỵ hơn.

Lúc trước có Lương Viễn, sau có nhà họ Cận, cô thật ra mới sống ra dáng vẻ công chúa.

Còn nở mày nở mặt hơn cả Anna công chúa nước D kia.

Cô cũng đột nhiên hiểu rõ, Hạ Thiên Tường đang trải đường để anh cưới cô.

Cô là con gái nhà họ Cận, lấy anh chính là môn đăng hộ đối, không có bất kỳ vấn đề gì.

Không thể không nói, Hạ Thiên Tường đã vì cô làm hết những gì có thể làm rồi.

Anh còn làm tới mức cô không thể tìm ra bất kỳ sai sót nhỏ nào, vô cùng cẩn thận tỉ mỉ.

Cô nghe được từng tiếng chúc mừng, sau đó chính là những người lớn tuổi tặng phong lì xì cho cô.

Đương nhiên những phong lì xì này đều là nể mặt nhà họ Cận, nể mặt Lương Viễn, cô hiểu.

Có điều, cô vẫn cảm ơn Hạ Thiên Tường, cảm ơn Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê đã cho cô một buổi tối tuyệt vời như vậy.

Nếu nói trước đây cô còn là cô con gái không công khai của nhà họ Cận, vậy bắt đầu từ tối nay, cô là con gái nhà họ Cận thật sự rồi.

So với nhà họ Tô thậm chí không có cơ hội tham dự bữa tiệc tối có quy mô như vậy, nhà họ Cận mới thật sự là nhà mẹ đẻ của cô sau này.

Tô Nhược Hân thu phong lì xì tới mềm tay, thậm chí còn chẳng có cơ hội để từ chối.

Mãi đến khi bữa tiệc tối kết thúc, cô vẫn cảm giác như đang nằm mơ vậy.

Khách khứa lần lượt rời đi.

Bà cụ Hạ gọi Tô Nhược Hân tới: “Cô bé, cháu ngồi bên cạnh bà nội ăn cơm tiếp đi, sẽ không bị ai quấy rầy đâu.”

Mọi người giải tán mới tốt, cô mới có thể cố gắng hưởng thụ các món ăn ngon đầy trên bàn này.

Cận Hồng Huy và Tăng Hiểu Khê cũng tới tham gia.

Còn có Cận Liễm vẫn luôn im lặng suốt cả buổi tối.

Tô Nhược Hân thật ra cảm thấy không quen với Cận Liễm yên tĩnh như vậy.

Nhưng cô quá bận rộn, cô không có thời gian đoán xem tại sao Cận Liễm yên tĩnh như vậy.

Sau khi ngồi xuống bên cạnh bà cụ, Tô Nhược Hân càng bội phục Hạ Sâm hơn.

Giày vò suốt một tối như thế, ông ta còn có thể đồng ý cho Anna tiếp tục ngồi lại bàn tiệc.

Không chỉ ở lại bàn tiệc, ông ta còn có thể trấn an Anna im lặng, không khóc không làm loạn.

Không thể không nói, đây đúng là một người đàn ông giống như thần.

Dù sao, Tô Nhược Hân phục rồi.

Rất phục đấy.

“Tiểu Hân, sau này cháu chính là con gái nhà họ Cận, lúc chọn bạn trai phải thận trọng đấy, tuyệt đối không thể để những gã đàn ông miệng lưỡi trơn tru lừa. Nếu cháu muốn tìm, phải tìm người đẹp trai, chững chạc như Thiên Tường nhà bà mới thích hợp với cháu.”

Tô Nhược Hân nhìn Hạ Thiên Tường, anh chững chạc sao?

Bây giờ, người đàn ông này nói tới nói lui, muốn thả thính nhiều bao nhiêu cũng có.

Những lời thả thính đó của anh dường như chẳng liên quan gì tới chững chạc cả.

Giả vờ, anh chỉ đang giả vờ.

Rõ ràng là lưu manh nhất, còn muốn giả dạng làm quý ông phong độ ga lăng.

Anh không thấy mệt, cô còn ngại mệt đấy.

“Mẹ, chúng ta đi thôi. Con muốn về nhà.” Bên kia, con trai Anna đại khái đã tận mắt nhìn thấy tất cả chuyện xảy ra ở trên người Anna, cho dù còn bối rối không hiểu, tuy vẫn cảm nhận được những ánh mắt khác thường nhìn về phía ba mẹ con bọn họ.

Đứa trẻ không ở đây được nữa.

Lại muốn rời đi.

“Hạ Sâm, chúng ta đi thôi.” Chắc Anna nghe được bà cụ ám chỉ về quan hệ của Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường, cũng không ngồi yên nữa, kéo ông ta muốn cùng rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.