Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1234: Chương 1234: Để lại một tay




Một căn phòng thí nghiệm, đặc biệt là nơi dùng để thử nghiệm vũ khí hạt nhân, nếu không ngừng vận chuyển nguồn năng lượng từ bên ngoài vào, tất nhiên sẽ khiến người khác hoài nghi, nhưng nếu sử dụng năng lượng nhiệt, hầu như lấy hoài không cạn, lại có thể lặng yên không một tiếng động!

Solon cũng không khỏi khâm phục Dương Thần vậy mà lại có thể nghĩ tới những thứ này.

Dương Thần cũng không muốn cùng Solon phỏng đoán quá nhiều, một cái lắc mình liền rơi xuống phía dưới một vùng bỏ hoang phía ngoại thành.

Tuy rằng khu Bavaria của nước Đức trên thế giới là khu vực kinh tế phát triển mạnh mẽ, công nghiệp phát đạt, nhưng cũng có không ít địa phương lộ ra chút hoang vu, đặc biệt là những khu vực khai thác hết quặng mỏ.

Dương Thần sau khi hạ xuống, lập tức tản ra thần thức, cẩn thận mà xem xét trên mặt đất cùng dưới mặt đất.

Không đầy một lát, trong đầu Dương Thần một mảnh mừng như điên!

Quả nhiên tại một vị trí khoảng 1 km về phía trước, có một cái kết cấu dễ nhận thấy có chút khác biệt với các khu vực dưới mỏ than khác, không có gì bất ngờ xảy ra, chính là mục tiêu mình cần tìm!



Mà 10 phút trước đó, dưới mặt đất trong căn cứ thí nghiệm.

Đứng ở trong vòng bảo hộ trước phòng phóng xạ, Jane ánh mắt bình tĩnh mà nhìn vào bên trong phòng thực nghiệm, máy móc đang chuẩn xác tiến hành lắp ráp thành quả cuối cùng.

Máy móc toàn bộ đã được tự động hoá như cánh tay con người, trước đó đã chế tạo hoàn thành hai vật thể màu xám bạc, cao cỡ nửa người lớn hình giọt nước.

Jerry vẻ mặt vẻ kích động, trong mắt tràn đầy tham lam nhìn thành quả đã được tạo ra, giống như điên cuồng mà si ngốc cười ngâydại.

-FURY. . . Rốt cục ra đời rồi, cô giáo, trong nội tâm cô nhất định cũng rất kích động đúng không. Đây là kiệt tác phá vỡ văn minh của cả nhân loại! Cho dù là thần minh, cũng không có khả năng có được lực lượng cuồn cuộn vĩ đại như thế, không phải sao.

Jane sắc mặt hờ hững,

- Đến lúc này tôi vẫn không nghĩ là mình sẽ chế tạo ra nó, nó chỉ là trong tưởng tượng của tôi, nếu như cậu còn muốn tôi là thầy của cậu, nghe tôi khuyên một tiếng, nhất định không được sử dụng nó.

-Ha ha!

Jerry cười lớn một tiếng, sau đó ngón tay ấn xuống một nút trên bảng điều khiển.

Hai quả FURY đã được hoàn thành, lập tức bị máy móc từ bên trong lấy đi, chuyển vào một thông đạo khác.

-Yên tâm đi cô giáo, nếu như cái tên Ác Ma kia ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ, tôi đương nhiên không cần sử dụng “Nữ Thần báo thù" của chúng ta, chẳng qua trước đó, chúng ta phải sản xuất đủ để phá hủy thế giới, chúng ta xuất vốn chính là để chờ lúc này. Chờ sau khi hoàn thành, chúng ta mới có thể cùng toàn bộ thế giới đàm phán về tiền vốn.

Jerry nhếch miệng cười nói.

Jane sâu kín thở dài,

-Tuy rằng tôi không biết cậu đến cùng nghe lệnh của ai, rốt cuộc là tổ chức gì, nhưng uy lực của FURY không phải con người có thể khống chế được, các người sẽ phải hối hận.

-Cô giáo, à không, có lẽ tôi nên gọi cô là Jane tiểu thư, tôi mới phải là người khuyên cô, đừng làm bộ làm tịch nữa.

Jerry quỷ dị cười nói:

-Cô biết không, trong mắt tôi, kỳ thật cô và tôi là cùng một loại người!

Chúng ta đều là những người nghiên cứu khoa học bằng tất cả tâm huyết, linh hồn của chúng ta có một điểm chung, chính là đam mê nghiên cứu! Cực hạn của con người, thăm dò nguồn gốc của vũ trụ, chính là bản chất sinh tồn của chúng ta!

Cô nếu như không mong muốn chế tạo ra Fury, để phá vỡ cực hạn vũ khí hạt nhân của nhân loại, thì tại sao nhiều năm như vậy, còn đem khái niệm FURY mô tả ra ngoài, hơn nữa còn một mực bảo vệ! ?

Cô nghiên cứu y học, chuyên về giải phẫu, không phải là phương pháp trực tiếp nhất để bắt người thí nghiệm sao? Tất cả những con người ngu xuẩn đó, ở trong mắt tôi và cô, kỳ thực đều là vật thí nghiệm, bọn họ chẳng qua chỉ giống như con chuột bạch bị nhốt trong lồng, không có gì khác nhau!

Cho dù không phải dùng FURY để hủy diệt thế giới! Tôi nghĩ trong nội tâm của cô, cũng sẽ rất chờ mong FURY có thể xuất hiện hiệu quả chứ?

Jane ngẩng đầu lên, trong mắt đã mang một ít hơi nước.

-Tôi thật sự không nghĩ tới, cậu lại mang sứ mạng của mình để đối xử với tôi như vậy.

Tôi học y, lúc ban đầu cũng chỉ là vì trợ giúp cho người đàn ông tôi yêu khỏi phải chịu sự thống khổ. Tôi thiết kế FURY, chỉ là muốn dùng nguyên lý của nó, để lợi dụng tăng cường năng lượng hạt nhân, nhưng bởi vì quốc gia lại lợi dụng nó để chế tạo vũ khí mà tôi phải vứt bỏ nó.

Cậu nói đúng, nghiên cứu khoa học đã đi vào sâu trong ruột thịt của tôi, nhưng đây không phải là tất cả, trên cái thế giới này có rất nhiều thứ đáng giá để chúng ta căm phẫn, nhưng cậu không nên trở thành nô lệ của thù hận và căm phẫn.

-Ít nói với tôi những lời vô nghĩa này đi! Jane, cô quá thanh cao rồi, ở trong lĩnh vực nghiên cứu, cô là cô giáo của tôi, nhưng ở chỗ này, cô chỉ là tù nhân của tôi! Tôi mới là chủ nhân của cô!

Jerry bỗng nhiên nhe răng cười, bước lên trước vài bước, từng bước đến gần thân thể của Jane.

Định ôm lấy eo của Jane!

Tuy rằng mặc áo dài, theo đó nhiều ngày không nghỉ ngơi, thân thể suy yếu, nhưng bản năng của Jane vẫn nhanh chóng né tránh.

-Jerry! Cậu muốn làm cái gì?

-Làm cái gì?

Jerry xót xa cười tà nói.

-Thật vất vả mới có thể thả lỏng, có thể báo cáo kết quả công tác rồi, một cực phẩm mỹ nhân như cô mà tôi không hưởng dụng, chẳng lẽ còn lãng phí tặng cho người khác sao?.

-Cậu... Tôi là cô giáo của cậu đó!

Jane khó có thể tin nhìn tên học sinh của mình.

-Cứt chó! Cô giáo gì chứ! Cô so với ta còn nhỏ hơn ba tuổi, nếu không phải vì kỹ thuật trên tay cô, tôi còn phải bái cô làm thầy sao? Tỉnh lại đi, ở đây không có cô giáo và học sinh, chỉ có một người đàn ông, và một thiếu nữ sắp trở thành phụ nữ!

Jerry mặt mày hớn hở từng bước tới gần.

Jane dù sao cũng học tập qua không ít võ để tự vệ, tiến lên một bước, đang muốn động thủ đem Jerry ném xuống đất, nhưng là ngay tức khắc không dám nhúc nhích.

Jerry từ trong túi áo bỗng nhiên móc ra một cây súng lục màu bạc, chĩa về trán của Jane, lắc lắc nói.

-Xin lỗi, tôi biết cô rất dũng mãnh, cho nên sớm chuẩn bị súng rồi. Nói thật cho cô biết, bên ngoài phòng thí nghiệm còn có hơn mười người bảo vệ thực lực cũng không yếu hơn so với cô, cô trốn không thoát đâu.

Jane xiết chặt nắm tay, cắn môi dưới, trong mắt vừa bi phẫn vừa đau thương không gì sánh được.

-Còn lo lắng cái gì, nhanh cởi quần áo, tôi còn đang rất vội, phải giao thành quả cho tổ chức nữa.

Jerry tham lam nhìn từ trên xuống dưới vóc người uyển chuyển của Jane.

-Tôi để được một lần với cô, thế nhưng phải đợi ba năm rồi, ngày hôm nay rốt cục cũng có thể thưởng thức cô, cô nên biết điều để cho tôi hưởng thụ.

-Cậu có gan thì một phát bắn chết tôi đi.

Jane ánh mắt lạnh đi, rét buốt nói

Jerry cười nhạo.

-Nếu như cô muốn chết, được thôi, nhưng nếu như cô không phối hợp với tôi, tôi đây có thể sẽ ở thánh Maria cô nhi viện bên kia, bố trí người đặt các loại bom. Nga, được rồi, còn có một số trường học mà cô đã đầu tư, tôi cũng sẽ 'Chiếu cố' một chút.

-Đê tiện.

-Nhanh, cởi đi!

Jerry mắt trở nên dữ tợn.

Jane hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên vẻ đoạn tuyệt, bỗng nhiên từ trong túi áo móc ra một ít bông, nhanh chóng cho vào trong miệng.

Sau khi hút một ít thứ gì đó trong bông, Jane mới đem chỗ bông đó phun ra.

-Cô làm cái gì vậy?

Jerry thất thanh kêu sợ hãi.

Jane khinh thường cười khẽ.

-Không phát hiện sao, tôi cho dù chết, cũng sẽ không cho tên tiểu nhân đê tiện như cậu chạm vào người tôi, nếu như cậu thích bị dính độc tố trong thi thể của tôi, tôi đây cũng tùy cậu.

Nói xong, sắc mặt của Jane nhanh chóng trở nên khó nhìn, môi cũng dần dần trắng bệch, hô hấp dồn dập, yếu ớt mà ngã trên mặt đất.

Jerry mở to đôi mắt tràn ngập tơ máu, không thể tin được, thì thào tự nói:

-Tại sao có thể như vậy... Trên người của cô như thế nào lại có độc.

Trong giây lát, Jerry nhớ lại hôm qua, Jane có nói cần tự tay tiến hành kiểm tra một ít nguyên tố hóa học.

Lúc đó chính mình xem còn không hiểu chuyện gì, có chút hoài nghi, Jane đang điều chế thuốc hóa học làm gì, lúc này nghĩ lại, cũng chính khi đó, Jane mới có thể dưới sự giám thị của chính mình, đã đem độc tố điều phối ra!

Cô ấy không ngờ đã sớm dự đoán đến chính mình có thể sẽ đối với nàng cảm thấy hứng thú, cho nên mới một mình điều chế như vậy!

Jerry càng nghĩ càng giận, chính mình không ngờ vẫn bị lừa gạt, xông lên phía trước, không chút lưu tình nào một cước đá vào bụng người phụ nữ đã vô lực ngã trên đất!

-Hự.

Jane kêu thảm, thân thể bị đá cho lăn vài vòng, đau đớn khiến thân thể Jane co quắp lại, trên mặt đầy mồ hôi, mái tóc màu hổ phách ướt đẫm, cực kì thảm hại.

Nhìn người phụ nữ đang sắp chết, Jerry tự nhiên cũng không còn có hứng thú nữa, trong lòng cũng không khỏi thương tiếc và ân hận, sớm biết rằng như vậy thì không nên vội vã, len lén bỏ thuốc Jane, sẽ dễ dàng hơn nhiều!

-Được, không nghĩ tới tính tình của cô lại mạnh mẽ như vậy, tôi nhìn lầm cô rồi.

Jerry cười lạnh một tiếng.

-Thi thể của cô, ta sẽ không có hứng thú, thế nhưng, dã thú bên trong rừng Hessen, không biết chừng lại đối với cô cảm thấy hứng thú đó.

Sợ rằng ai cũng sẽ không nghĩ đến, một người phụ nữ đứng trên đỉnh kim tự tháp của thế giới như cô, lại chết ở trước mắt tôi, lại còn bị ném cho dã thú ăn thịt nữa chứ!

Jerry cũng không muốn nhìn nữa, đem súng lục bỏ vào trong túi áo, hừ lạnh một tiếng, định xoay người rời khỏi phòng thí nghiệm.

Nhưng vừa muốn cất bước, chỉ nghe "Oanh" một tiếng vang thật lớn, cửa phòng thí nghiệm được làm từ thép hợp kim, bỗng nhiên bị phía bên ngoài làm cho nổ tung rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.