Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 281: Chương 281: Khách




Điện thoại bất ngờ của Lý Tinh Tinh có vẻ khiến tâm trạng của Lâm Nhược Khê tốt hơn rất nhiều, sau khi nói vài chuyện, hình như là đồng ý chuyện gì đó rồi mỉm cười ngắt điện thoại.

Dương Thần có chút không ngờ, tại sao quan hệ của Lý Tinh Tinh và Lâm Nhược Khê lại tốt lên nhanh như thế, hay bởi vì hai người đều thích đến thăm cô nhi viện nên trở thành hai người bạn tốt cùng chung lý tưởng.

Tuy nói rằng vì quan hệ của mình và hai vợ chồng ông Lý mà hạn chế không đi lại quan hệ với Lý Tinh Tinh nhưng tình bạn của hai người phụ nữ thì tốt nhất là mình cũng không nên hỏi nhiều.

- Tiểu thư vui vẻ thế, là người bạn nào vậy?

Vú Vương hi vọng Lâm Nhược Khê có thể nhanh chóng thoát khỏi nỗi u sầu, cười hỏi.

Lâm Nhược Khê gật đầu:

- Vâng, là cô giáo mà lần trước cháu đã nói với vú, cô ấy bảo mai đến nhà mình có được không, cũng đúng vào cuối tuần nên cháu đã đồng ý rồi.

Vú Vương dường như nhớ ra điều gì, cười hơi kỳ lạ nhìn Dương Thần bảo:

- Đó là chuyện tốt, mai tôi sẽ đi chợ mua chút đồ ăn.

Dương Thần không hiểu vì sao vú Vương lại nhìn mình như thế, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ đang do dự xem mai có nên ra ngoài tránh mặt Lý Tinh Tinh hay không.

Nhưng lại nghĩ, tránh thì cũng không phải, đây chính là lúc để nói rõ vấn đề với Lý Tinh Tinh, thôi thì cứ như lần trước, trở nên xa lạ, cô ấy tới thì sẽ càng thẳng thắn.

Lái xe đưa mọi người quay trở về Long Cảnh Uyển, vú Vương liền bận rộn với việc trong bếp, Lâm Nhược Khê dường như cũng đã mệt mỏi đến kiệt sức, yên lặng đi lên lầu, nhưng cô không đi luôn vào phòng ngủ của mình như mọi ngày mà đi sang phòng làm việc.

Dương Thần đang nghĩ ngợi ngồi xuống xem vô tuyến và đợi bưa trưa, không nghĩ là điện thoại đang rung lên.

Dương Thần nhìn dãy số, là số của đội trưởng đội Hải Ưng ở Trung Hải – Molins Klaus.

- Minh Vương Các Hạ, có một tiểu thư chủ động tìm tới chỗ chúng tôi nói muốn gặp ngài.

Giọng của Molins Klaus có chút nhẫn nại, có vẻ như gặp phải điều phiền toái gì đó.

Dương Thần ngẩn người, có người muốn gặp mình, mà lại không đến đây, lại tìm đội Hải Ưng bí mật ở Trung Hải, đây chính là một trong những cách thể hiện uy lực.

- Cô ta tên gì?

Dương Thần nhíu mày hỏi.

- Tiểu thư này không chịu nói tên, bảo ngài đến nhận mặt.

Molins Klaus than thở trong điện thoại có vài phần bất mãn.

Dương Thần cúp điện thoại, ngồi trên sô – pha đoán xem là ai.

Nhìn đồng hồ còn ba tiếng nữa mới đến giờ bữa trưa, cũng chưa vội, hắn vào bếp nói với vú Vương vào tiếng rồi lại chạy ra phía cửa.

Lái xe về hướng ẩn náu của Hải Ưng Dương Thần thấy Molins Klaus đã đợi sẵn ở cửa.

Mặc dù là mùa đông nhưng Molins Klaus mặc áo màu trắng ngắn tay đứng ở trước cửa có vẻ cũng không có gì là lạnh.

- Anh không thấy mặc thế này kỳ quái sao?

Dương Thần nói.

Molins Klaus cười để lộ những nếp nhăn:

- Minh Vương Các Hạ, mùa đông ở Hoa Hạ không lạnh.

Là bộ đội đặc chủng hằng năm đóng quân ở Bắc Băng Dương thì nếu không phải lạnh dưới âm 20 độ thì cũng không có vấn đề gì.

- Tôi biết không lạnh, anh không lạnh tôi cũng không lạnh, nhưng làm người bình thường thì phải có những cảm xúc bình thường, anh ăn mặc như thế này mà dân người ta nhìn thấy thì họ lại tưởng anh bị bệnh thần kinh.

Dương Thần nói.

Molins Klaus nháy mắt cười gật đầu, nhưng hình như không có vẻ gì hối lỗi.

Theo Molins Klaus đi trước dẫn đường, Dương Thần đến phòng họp ở tầng cao nhất trong khu nhà, đại sảnh to như vậy chỉ có một bóng dáng xinh đẹp đang ngồi chờ, một mình ngồi uống cà phê.

Dương Thần ra lệnh cho Molins Klaus rút lui, không cần vào Molins Klaus cũng biết họ có chuyện cần bàn bạc nên biết điều cáo lui.

Dương Thần mở cửa đi vào phòng họp, xác nhận được là ai rồi, miệng nở một nụ cười kỳ quái:

- Trưởng lão Lilith, sao còn chưa về Châu Âu?

Người đến chính là Lilith, người phụ nữ vừa mới từ biệt đêm hôm qua, về việc tại sao cô ta tìm được chỗ này chắc hẳn có tình báo bí mật, mạng lưới này đã mở rộng suốt mười mấy thế kỷ, mở ra trên khắp toàn cầu.

Lúc này Lilith mặc chiếc áo lông cừu màu vàng nhạt với chiếc quần bò ôm sát, mái tóc vàng rối tung sau gáy, khuôn mặt xinh đẹp không trang điểm, làn da trời sinh nhẵn mịn được ánh mặt trời chiếu rọi càng làm rung động lòng người.

Đối với Huyết tộc, nếu ánh mặt trời có thể chiếu đến thì cũng chỉ có tác dụng hạn chế một chút ít sức mạnh mà thôi.

Lilith không trực tiếp trả lời câu hỏi của Dương Thần, vẫn ngồi tựa lưng vào ghế da cạnh cửa sổ thưởng thức những tia nắng mặt trời chan hòa ấm áp.

- Đã lâu không thoải mái phơi nắng như hôm nay, Minh Vương Các Hạ, ở Châu Âu tôi chẳng dám phơi nắng lộ liễu như thế này, những người theo giáo ở Rome rất ghét việc này, ghét hơn cả việc đi theo đuôi.

Lilith oán trách nói.

Dương Thần cũng không ngờ Lilith đã biết thân phận của mình, cô ấy vốn thông minh, chắc hẳn đêm qua đã nghĩ ra mình là ai, đem ghế đến ngồi cạnh cô, những đường cong đầy đặn với bộ ngực tròn đầy hấp dẫn.

Dương Thần vừa ngắm nhìn vừa nói:

- Người bình thường có lẽ cho rằng, người Huyết tộc sợ mặt trời, sợ tỏi, nhưng Huyết tộc như tiểu thư Lilith thì chắc sẽ chẳng để ý đến những điều đó.

Lilith cười xinh đẹp:

- Những cái đó chỉ có các quý công tử mới sợ, nói nhỏ cho Minh Vương Các Hạ nhé, tôi thích nhất là ăn khoai lát vị tỏi đấy, nhưng nhà tôi lại ghét vị đó, khi ở nhà tôi vẫn thường ăn vụng.

Dương Thần cảm thấy con quỷ hút máu này cũng có phần quái đản, hỏi câu khác:

- Uống rượu không, tôi có thể sai người mang lên đây thứ rượu nho hảo hạng.

- Không cần, ban nãy tôi đã từ chối rồi.

Lilith quay đầu lại, ánh mắt tập trung về phía Dương Thần:

- Minh Vương Các Hạ, sao anh không hỏi vì sao tôi lại đến tìm anh?

- Tôi nghĩ đó ắt là chuyện bí mật của cô, nếu đã ở lại đây càng lâu thì càng thu hút sự chú ý của Viêm Hoàng Thiết Lữ, bọ họ và Giáo Đình đã thảo thuậ được một số điều, tuy năng lực của cô rất khá, nhưng nếu như bị bao vây thì cô không phải đối thủ của họ đâu.

Dương Thần nói.

Lilith có chút tự tin nói:

- Minh Vương Các Hạ không cần lo lắng chuyện này, tôi vẫn bảo toàn được sức mạnh, dựa vào mấy người Giáo Đình ở Hoa Hạ, định liên thủ với Viêm Hoàng Thiết Lữ đối phó tôi thì vẫn khá mệt đấy.

Dương Thần đột nhiên hỏi:

- Tiểu thư Lilith, có thể mạo muội hỏi một chút không, cô là Huyết tộc đời thứ bao nhiêu?

Lilith cười khác thường:

- Đời thứ tư, sao, điều này có đáng quan tâm không?

Sắc mặt Dương Thần trắng nhạt, nhếch mép:

- Theo như tôi biết, Huyết tộc đời ba được coi là thế hệ hoàng kim, nhưng đó đã là huyết tộc của mười mấy thế kỷ trước, tiểu thư Lilith, tự nhiên tôi thấy hơi hối hận tối qua đã hôn cô, theo như tính toán thời gian, thì tuổi của đời thứ tư như cô cũng không ít, tôi thấy tại sao tuổi tác thì đã già lão mà nhan sắc vẫm xinh đẹp như thế.

Lilith cười rung cả ghế:

- Tuy tôi là thế hệ thư tư thật, nhưng tôi là Huyết tộc chính thống, là cha mẹ sinh ra tôi nên kỳ thực tôi mới có hai trăm tuổi, vẫn còn trẻ lắm.

Hai trăm tuổi... Còn trẻ...

Dương Thần sờ mặt, hối hận đã hỏi nhiều như thế, đêm qua thân mật với cô ta như thế chính là thân mật với người hơn mình đến cả hai thế kỷ, nhưng cũng không giấu được hiếu kỳ hỏi:

- Huyết tộc hóa ra cũng có thể sinh sản như con người? Trước đây tôi không hề biết.

- Có thể, nhưng huyết tộc càng mạnh thì càng khó sinh ra đời tiếp theo, hơn nữa điều đó không có lợi cho Huyết tộc, đặc biệt sẽ làm suy giảm sức mạnh của Huyết tộc nữ, mẹ tôi nếu không được cha tôi che chở thì cũng sẽ không sinh ra tôi.

Lilith nói.

- Cha mẹ cô là Huyết tộc thế hệ thứ ba, cho dù sức mạnh có suy giảm, nhưng tôi nghĩ cũng chẳng có kẻ địch nào dám tùy tiện chiến đấu với họ.

Mắt Lilith hơi sáng lên:

- Mặc dù cha mẹ tôi thuộc thế hệ đó được vinh dự đứng ngang hàng trong một thế hệ, nhưng Minh Vương Các Hạ chắc hiểu rõ, bọn họ cũng không thể nào vượt qua được sự cách biệt rất lớn với tổ tiên, họ chỉ là nửa thần mà thôi.

Lần này Dương Thần hơi thay đổi thái độ, nheo mắt lại:

- Tiểu thư Lilith, có vẻ như cô cũng hiểu biết về giới thần đấy.

Lilith có phần kiêu ngạo nói:

- Tôi thừa hưởng dòng máu của mẹ, mẹ tôi là hậu duệ chính thống “Dạ chi ma nữ”, tổ tiên của tôi Lilith ma nữ, chính là vợ con của quỷ Satan.

Dương Thần gõ một ngón tay lên tay vịn, nói:

- Thảo nào, nói như thế thì cô có lý do chính xác tiếp xúc về phương diện đó.

- Đúng thế, vậy nên đêm qua, vào thời điểm trưởng lão Hughes mất tích một cách ly kỳ, người khác không rõ là cuối cùng xảy ra chuyện gì, nhưng tôi thấy có quá nhiều gia tộc truyền lại gia phả, bên trong ghi lại các tài liệu về các vị chư thần lại xuất hiện, cùng với phản ứng phẫn nộ của anh, tôi có thể đoán ra đại khái sự tình.

Lần này Lilith không có thái độ trêu đùa, nội dung có vẻ rất nghiêm túc.

Sắc mặt Dương Thần bình thản nói:

- Phán đoán của cô gần như là đúng, nhưng cụ thể vì sao xảy ra chuyện như thế thì vẫn còn là một bức màn bí mật, chuyện này nhất định không phải do người làm.

- Tôi biết, nên hôm nay tôi tới đây là hi vọng bàn với Minh Vương Các Hạ về một chuyện khác.

Dương Thần ra hiệu cho cô nói tiếp.

- Minh Vương Các Hạ, theo như tôi biết, anh trở lại Hoa Hạ là vì nguyên nhân cá nhân, nhưng có điều có thể khẳng định, anh hi vọng không có người thay đổi cuộc sống yên ổn của anh, đặc biệt là khi anh cũng đang ở đây, tầng lớp kia của Viêm Hoàng Thiết Lữ càng trở nên quan trọng, ít nhất cũng không để anh phải buồn phiền trở về nhà.

Lilith nói.

- Có điều, do sự tham gia của Giáo Đình, nên Viêm Hoàng Thiết Lữ và chúng tôi đang đối đầu nhau.

- Cô muốn nói gì cứ nói thẳng ra.

Dương Thần nói.

- Chúng tôi vẫn thi hành hiệp ước tị thế Camarilla, nhưng những người của Giáo Đình không trân trọng sự nhường nhịn của chúng tôi, nên Giám đốc Viện Camarilla sau khi thương lượng quyết định cử tôi làm đại diện, hi vọng Minh Vương Các Hạ ra quyết định cùng liên minh, tránh khi phân chia lợi ích về đất đai ở phía Đông, Viêm Hoàng Thiết Lữ không muốn hướng về Giáo Đình.

Lilith nói xong, mong chờ nhìn Dương Thần.

Dương Thần trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Chuyện này tôi cũng không phản đối, nhưng Molins Klaus sẽ liên hệ trực tiếp với mọi người, tôi không muốn tiếp xúc nhiều với Camarilla, dù sao tôi cũng sống trong quốc gia này.

- Vậy là đủ rồi, chúng tôi chỉ cần thêm sức mạnh vũ lực thôi.

Dương Thần nhìn đồng hồ nói:

- Tôi còn có việc khác cần làm, tôi hẹn ăn cơm với người nhà rồi.

Lilith do dự rồi mới nói:

- Minh Vương Các Hạ, còn một chuyện nữa, vì sự mối quan hệ của chúng ta có thể liên quan đến an nguy của Huyết tộc, nên chúng tôi muốn xác nhận lại với các ngài.

- Là cô muốn hỏi, Sự biến mất đêm qua của Hughes là do người trong Huyết tộc hay là vì cốc thánh phải không?

- Không sai, còn nữa, cốc thánh đó, có phải sẽ khiến người ta trường sinh bất lão?

Lilith hỏi về nỗi nghi ngờ lớn nhất trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.