Lạc Thiên Thu quả nhiên kinh sợ, y cho rằng mình hợp thể với thần binh
Tâm Mà, thì thế nào cũng phải khiến cho Dương Thần sợ hãi, nhưng lại
không nghĩ là tiểu tò này căn bản không hề có ý lo lắng!
Kỳ thật, y cũng không biết, Dương Thần đã sớm có hiểu biết về uy lực của Tâm Ma lúc còn ở Vạn Yêu Giới.
Lạc Thiên Thu có thể tách Tâm Ma ra tuy rằng huyền bí, mà Tâm Ma đúng là
hợp nhất Tâm Ma và bổn thể cùng tu luyện, thì còn có các loại pháp môn
Tâm Ma khác, nhanh chóng có thể tăng cường thực lực.
Nhưng từ ý nào
đó mà nói, Tâm Ma của Lạc Thiên Thu căn bản chi là một món pháp bảo dùng để cất giữ chân nguyên, chỉ có thể xem là một loại pháp thuật.
Nói
thẳng ra, thần binh Tâm Ma có chân nguyên đích thực, cũng là một phần
thân thể của y, chứ không phải là tăng cường tu vi cho y.
Giống như
Ma Tu, Tâm Ma trở thành một phần của tu luyện, lúc liều mạng, sẽ đột
nhiên bộc phát ra sức mạnh, rõ ràng là cao hơn một bậc.
Sức mạnh vẫn
nguyên như vậy, chẳng qua là hợp hai làm một, cũng không phải là Ma Tu
trong nháy mắt tăng tu vi nhanh chóng, nên Dương Thần không coi ra cái
gì.
Hỗn Độn đỉnh vừa mới ăn được ba luồng thần lôi lúc trước, bây giờ cũng đã bành trướng ra, giống như một tòa nhà lớn!
Hỗn độn cũng dường như đã ngửi thấy Lạc Thiên Thu là một món ngon của mình, không ngớt thèm thuồng, miệng dính máu mở rộng, hướng về phía Lạc Thiên Thu mà cắn
nuốt!
Lạc Thiên Thu cảm thấy một lực hút cực lớn từ
Hỗn Độn đỉnh truyền tới, thầm nghĩ không tốt, cả thân người lập tức bay
ra khỏi phạm vi bao phủ của Hỗn Độn đỉnh, nhưng phát hiện ra cũng rất
khó khăn.
- Đại La Thiên Thủ Ấn!
Lạc Thiên Thu tung ra một cú
đấm, phát ra một phù văn năm màu, trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một
bàn tay rộng hơn mười trượng, năm ngón tay đang tỏa ra lực lượng Ngũ
hành, chân nguyên lực như nước lũ tràn bờ, ào ạt tuôn ra!
Hỗn độn vừa đánh vào bàn tay đó, hung hồn quả nhiên bị kiềm hãm, cắn phá muốn xông tới
Nhân lúc này, Lạc Thiên Thu thoát khỏi phạm vi của lực hút cực lớn, hướng về phía Dương Thần tấn công!
Dương Thần vì đang ôm Tiêu Chỉ Tình cũng không dám tiếp cận y quá gần, phóng
ra hai đạo Tử sắc Hỏa Long hướng về phía Lạc Thiên Thu!
Trường long xuyên qua không khí, mang theo một ngọn lừa màu đỏ tím, ngưng tụ lại càng ngày càng sáng rừng rực.
Lạc Thiên Thu đang tức giận, cũng không dám va chạm, toàn thân phát ra Tử
Điện Xuyên Vân, đột ngột tăng tốc độ, không ngờ tránh được giáp công của hai đạo Hỏa Long
- Kim ô chân giải, mưa lửa Mặt trời !
Lạc
Thiên Thu cả người lại một lần nữa bốc cháy ánh lừa của Kim ô chân hỏa,
giống như được bao bọc trong một quả cầu lửa khổng lồ, nhưng từ quả cầu
không phải bắn ra kim ô, mà là vô số mồi lửa giống như mưa lửa !
Những Kim ô chân hỏa này ngưng tụ lại thành mưa lừa, tốc độ nhanh hơn so với
tưởng tượng của Dương Thần, trong chớp mắt đã bao trùm cả người mình và
Tiêu Chỉ Tình
Lực xuyên thấu kinh người của mưa lửa khiến cho hai luồng Tử sắc Hỏa Long cũng bị đánh tan, tiêu tán trên không trung.
Dương Thần khởi động một vòng chân nguyên bảo vệ, ngưng tụ được một tấm lá chắn Nhược Thủy, chặn đám mưa lừa này ở ngoài.
Nhưng đây cũng không phải là cách lâu dài, cũng may trong tay còn có Hỗn Độn
đỉnh, Dương Thần lập tức gọi về, hướng về phía Lạc Thiên Thu mà mãnh
liệt cắn nuốt!
Lạc Thiên Thu sớm đã có phòng bị, tạo ra một trận mưa
lừa dày đặc, khiến cho Hỗn Độn đỉnh không thể xông tới, không ngừng gào
rít, như là cực kỳ phiền não
Tiến vào Thái Thanh thần lôi kiếp, Kim ô chân giải của Lạc Thiên Thu cũng có bước nhảy vọt, càng thêm kinh người.
Dương Thần buồn bực, nếu mình lúc nãy đã lĩnh ngộ được Thái thanh thần lôi,
vậy đương nhiên có thể đánh được y, nhưng mình lại vừa hấp thu ba luồng
thần lôi, có điều cảm ngộ, nhưng chưa hiểu rõ lắm.
Hơn nữa, mình còn phải bảo vệ Tiêu Chi Tình, sợ cứ đánh như vậy, trong thời gian ngắn không thể phân thắng bại, còn có thể mang đến những phiền phức khác.
- Đại La Thiên Ngũ Hành trận!
Bỗng nhiên, Lạc Thiên Thu lại thúc dục năm đạo ánh sáng, từ năm phương vị tạo thành năm điểm sáng.
Từng điểm sáng càng ngày càng mở rộng, hình thành trận pháp bao vây Dương Thần ở bên trong!
Dương Thần sửng sốt, đây là công pháp gì, người này sao lại có thể có lắm chiêu như
vậy?
Không đợi hắn nghĩ nhiều, trận pháp năm sao phát ra năm màu trí mạng khác nhau,
nhanh chóng xoay tròn, hình thành một cơn lốc xoáy, nhanh chóng co lại!
Dương Thần giờ mới hiểu được sự lợi hại của công pháp kia, trong nhất thời,
trước mắt đều hiện lên năm màu của cơn lốc ánh sáng, không nhìn thấy
cảnh tượng bên ngoài.
Tuyệt nhiên, Dương Thần không đứng yên để cơn
lốc này vây kín, hắn gọi Hỗn Độn đỉnh, hướng về vị trí của cơn lốc mà
điên cuồng hấp thu.
Tốc độ của cơn lốc quả nhiên ngày càng chậm đi,
Dương Thần tranh thủ cơ hội, tung ra một ngọn lừa tím về phía cơn lốc
xoáy mà oanh kích, phá vờ xông ra ngoài!
Vừa mời thoát ra ngoài, bên
ngoài mưa lửa lại một lần nữa xông đến, Dương Thần khó khăn lắm mới ngăn cản được, chi thấy trước mặt đột nhiên bay tới một thanh trường mâu
cháy hừng hực!
- Kim ô chân giải, kim ô thần mâu!
Hiển nhiên Lạc Thiên Thu đã đoán được vị trí của Dương Thần, chi đợi đến lúc này!
Đem lượng lớn Kim ô chân hỏa ngưng tụ lại thành một cây trường mâu, uy lực cực mạnh.
Dương Thần tạo ra một vòng bảo vệ Nhược Thủy chuẩn bị nghênh đón một luồng sát thương cực mạnh.
Không kịp tránh né, Dương Thần lập tức quay lưng lại, lấy thân mình che chở cho Tiêu Chỉ Tình!
Ầm!
Kim ô thần mâu bị hàng rào Nhược Thủy ăn mòn hơn một nửa, nhưng những phần
còn lại vẫn đủ phá vỡ sự bảo vệ, tất cả uy lực đều đánh trúng thân thể
Dương Thần!
Nếu thân thể Dương Thần không phải là nghịch thiên, thì đã khiến hắn hóa thành tro
tàn!
- Ông xã!
Tiêu Chỉ Tình cảm thấy có một luồng ánh sáng chói mắt, kinh hãi hô lên -Phụt!!
Dương Thần đáp lại lời cô bằng cách phun ra một ngụm máu tươi, rồi nhìn vào vẻ mặt của cô!
Lục phủ ngũ tạng giống như là bị bỏng, toàn bộ cột sống lên đến sau ót đều bị bỏng đến mức không còn cảm giác gì.
Đầu thậm chí cũng không có phản ứng!
Đã lâu lắm rồi, không ai có thể đánh Dương Thần đến mức như vậy, Dương Thần rất không quen, thậm chí không thể tin được!
Có thể làm mình bị thương đến như thế, khẳng định là sẽ có cơ hội giết mình!
- A... Bị như vậy mà vẫn không chết, Vãng niệm diễn sinh kinh quả nhiên thần diệu.
Lạc Thiên Thu lộ ra vẻ tham lam, cười nhạt.
- Nếu ngươi không ôm cô ta có thể đánh được với ta một trận, nhưng nếu
ngươi mang theo cô ta, thì không thể nào đánh thắng được ta!
Dương Thần giận dữ quay người lại, tiện tay phóng ra một đạo Ám hỏa như sư tò rít gào hướng về phía Lạc Thiên Thu!
Lạc Thiên Thu trong nháy mắt, tạo ra một cơn mưa lừa, đánh tan Ám hỏa, Ám
hỏa không thể đụng đến thân thể y, cũng căn bản không thể uy hiếp được
y.
- Cho dù là ngươi có hấp thu thần lôi, nhưng chân nguyên của
ngươi lại không được tăng cường, cho dù ngươi có Thiên hỏa và Huyền
thủy, đối với Kim ô chân hỏa của ta không gây nên được sự uy hiếp nào!
- Ta có muôn vàng diệu pháp đánh cho ngươi luống cuống chân tay, Hỗn Độn
đỉnh của ngươi lợi hại, người lại chưa khôi phục uy lực, cộng thêm tu vi của ngươi lại có hạn, cũng không có cách nào bắt được ta đâu.
-
Ta vừa mới độ Cửu thiên thần lôi kiếp, toàn bộ Huyễn cảnh sẽ có chấn
động, chờ những người đó hiểu được, chi một chút nữa thồi, Thái thượng
trướng lão của Lạc gia chúng ta sẽ đến, lúc đó ngươi có chạy đằng trời.
- Ta khuyên ngươi nên giao Vãng niệm diễn sinh kinh ra đây, ta lấy tư
cách là gia chủ, sẽ cho ngươi và cô gái của ngươi một con đường sống,
Lạc Thiên Thu ta đứng đầu Lạc gia, nói được làm được, ngươi nghĩ sao ?
vết thương bên trong cơ thể Dương Thần đã nhanh chóng lành lại, nhưng lại
tốn thương vài phần nguyên khí, nhếch miệng lộ ra nụ cười.
- Ngươi đã đạt đến Thái thanh thần lôi rồi, sao lại vẫn còn muốn công pháp của ta?
- Đối với ta công pháp càng nhiều càng tốt, ta cảm thấy hứng thú là làm sao ngươi lại
có thể tu luyện được nó.
Lạc Thiên Thu híp mắt.
Dương Thần trong lòng tính toán, nếu tiếp tục đánh, cơ hội thắng của mình
ngày càng nhỏ, giống như thuyền lật trong mương rồi, con chưa tình tới
Lạc Thiên Thu còn có rất nhiều thủ đoạn
Mục đích của mình là tới cứu
Tiêu Chi Tình, chuyện báo thù tính sau, chờ Tiêu Chi Tình an toàn, mình
lĩnh ngộ Thái Thanh Thần lôi, rồi trở lại thì mười phần nắm chắc chín
rồi!
Quyết định như vậy, Dương Thần gọi Hỗn Độn đỉnh, định dùng Hỗn
Độn đỉnh để phòng ngự, còn mình thì mang Tiêu Chi Tình chạy trước đã!
Vừa mới muốn chuyển người, nhưng lại nhận thấy có điều không ồn!
Sáu luồng chân nguyên uy áp, từ các hướng khác nhau tiến đên, hơn nữa đều là tu vi Nhược Thủy trung kì trờ lên!
Lạc Thiên Thu lộ ra vẻ đắc ý :
- Thế nào, ngươi muốn đi sao? Thái thượng trướng lão của Lạc gia đã đến rồi, ngươi còn chạy được sao?