Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1218: Chương 1218: Ngươi cũng muốn




- Đừng căng thẳng, sẽ không có chuyện gì đâu, đây cũng là vì muốn tốt cho ngươi thôi, ha ha…

Tiếng cười buồn u ám của một người đàn ông vang lên, khoác một chiếc áo khoác màu trắng toàn vết bẩn, vô cùng bẩn, tóc tai bù xù, bộ râu dài dày đặc cả mặt vì lâu không được cắt sửa.

Bộ dạng của Văn Thao, nếu soi gương, chỉ sợ chính gã cũng không nhận ra chính bản thân mình.

Cơ thể Văn Thao, ngoại trừ cái áo khoác màu trắng, những chỗ khác không một mảnh vải, bắp thịt trên người có vẻ cực kỳ kiên lạnh, nhưng lại tựa hồ như không có mỡ, đường vân xương sườn cực kỳ rõ ràng.

Ngực Văn Thao, rõ ràng là một đám năng lượng mờ mịt, nếu phân biệt cẩn thận, có thể tinh tường phát hiện, đó chính là kết tinh của năng lượng phản vật chất, cũng chính là đá Thần!

Giống như Nghiêm Bất Vấn ban đầu, Văn Thao mượn kỹ thuật để lại của Nghiêm Bất Vấn, sau khi dung hợp bản thân với đá Thần, lực lượng có được sau đó cũng đã không ngừng cải tạo kỹ thuật về sau, vượt xa Nghiêm Bất Vấn ban đầu!

Giờ phút này, bốn dụng cụ thí nghiệm khoa học cổ quái kia phát tán ra năng lượng phản vật chất, tất cả đều là do thân thể của Văn Thao phát tán ra ngoài!

Vận dụng năng lượng phản vật chất đã trở nên quen tay, thậm chí trông như liên tục không ngừng!

- Ngươi…Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì!?

Dương Liệt sắp điên rồi, anh vốn trốn ở Bắc Cực tu luyện, hôm nay đột nhiên Văn Thao tìm anh đến đây, sau khi cưỡng ép khống chế được anh, đặt anh trên bàn giải phẫu này!

Bị năng lượng phản vật chất đè lên, Dương Liệt căn bản không thể nhúc nhích!

Anh tưởng rằng sự tu luyện của bản thân làm sức mạnh đã có một bước nhảy vọt về chất, thật không ngờ, tốc độ tiến bộ của Văn Thao còn kinh khủng hơn!

- Ha ha…không phải ngươi muốn trở nên cường tráng sao, đây là kết tinh nghiên cứu mới nhất của ta – thiết bị lột xác phản năng lượng! Chỉ cần ta dùng đá Thần thúc giục nó, nó có thể làm cho năng lượng phản vật chất của ta mạnh lên ít nhất ba trăm lần, dùng để thay đổi tổ chức lại chuỗi gen của ngươi!

Chỉ cần thành công lần đầu tiên, chuỗi gen phản vật chất của ta một khi bị mở ra, về sau ta sẽ có thể muốn làm gì thì làm!

Văn Thao cười hết sức đắc ý, thậm chí trong mắt hắn tràn đầy cả tia máu màu đỏ, tất cả đều điên cuồng!

- Vậy…Vậy là ý gì…

Dương Liệt run giọng hỏi.

- Làm sao ta biết được…

Văn Thao nhếch mép:

- Theo như lối suy nghĩ của Nghiêm Bất Vấn, loại lột xác này sẽ làm cho thể thực nghiệm rốt cuộc biến thành như thế nào, còn chưa biết được, đương nhiên rồi, dù là như thế nào, kết quả thực nghiệm nhất định sẽ có ích cho ta, giải thích thế nào ngươi cũng không thể hiểu được.

- Ngươi…Sao ngươi có thể lấy ta làm thể thực nghiệm!! Chúng ta không phải là đồng bọn sao!?

Dương Liệt phẫn nộ rít gào.

Văn Thao ngửa đầu cười to:

- Đồng bọn? Ngươi cũng muốn? Ngươi chẳng qua là một con chó do ta nuôi dưỡng! Ngươi cho rằng ngươi còn cao hơn con chó cái kia sao? Nực cười!

Tiếng nói vừa dứt, Văn Thao mở mạnh hai tay ra, đá Thần trên ngực hắn trong ý niệm thúc giục của hắn bộc phát ra mạnh mẽ ánh sáng màu tro lóa mắt.

- Chi chi chi chi…

Bốn đầu năng lượng ngưng tụ phóng ra năng lượng phản vật chất, không ngừng phát ra, cuối cùng đã đến sát biên giới có thể chấp nhận được!

- Ầm ầm!

Một cột sáng của năng lượng phản vật chất chiếu xạ từ đám năng lượng đó, trong nháy mắt nuốt sống cơ thể Dương Liệt!

Biểu hiện ngũ quan trên khuôn mặt Dương Liệt nhất thời bị cứng lại, cả thân hình cũng đã bị bao phủ rất nhanh!

Trên băng nguyên hắc ám, một cột sáng mờ mịt mang tính hủy diệt từ dưới tầng băng bị vỡ vỏ mà thoát ra, làm vỡ tan tành một tảng băng lớn!

Ước chừng hơn một phút đồng hồ, thanh âm vỡ toang dần dần chìm xuống.

Phòng thí nghiệm đã bị phá hủy hơn nửa, khắp nơi là ngọn lửa và điện hỏa hao phí bùng lên, chỉ có bên trong năng lượng phản vật chất ở giữa, tất cả mọi thứ bình yên không tổn hao gì.

Chiếc giường lớn Dương Liệt vốn nằm bên trên, đã hoàn toàn không còn chiếc giường phẫu thuật, cũng không còn bóng dáng của Dương Liệt!

Còn lại là một đám năng lượng tối tăm mờ mịt!

Văn Thao đứng bên cạnh, hai tay run run, đem đám năng lượng lớn nhỏ như cái bóng rổ đặt lên bàn tay.

Chậm rãi, đám năng lượng giống như một vũng nước suối, cuối cùng tuôn về đá Thần trên ngực gã!

- Thành công rồi…Ta thành công rồi!

Văn Thao mừng rỡ như điên, sau khi tất cả năng lượng được hút vào đá Thần, thân thể Văn Thao bỗng nhiên mấp máy một trận, tất cả tế bào giống như bắt đầu chuyển động.

Một giây ngắn ngủn sau, Văn Thao đã biến thành một dáng người và dung mạo của Dương Liệt!

“Dương Liệt” cười kỳ lạ, tiện tay bắt lấy một tầng băng, ước chừng trên trăm tấn băng tuyết đã bị tiêu tan bởi một cỗ năng lượng phản vật chất.

Bước nhảy vọt “Dương Liệt” đã đến được băng nguyên Bắc cực hắc ám.

Hai bóng hình lúc này rất tự giác đi về phía sau “Dương Liệt”, chính là La Thúy San với quần áo đỏ và Ninh Quốc Đống với phong cách phương Tây.

Đứng ở vùng đất cực hàn này, điều này đối với tình mẫu tử đã không như ban đầu, không một chút xu hướng cảm thấy lạnh giá.

Sau khi nhìn thấy một Dương Liệt với chiếc áo khoác trắng, trong mắt Thúy San hiện lên một chút khiếp sợ, lập tức cười khanh khách nũng nịu:

- Gã què thân yêu của em, anh cuối cùng đã thành công rồi, giờ em nên xưng hô là Dương thiếu gia sao?

Văn Thao quay người lại, tiện tay túm lấy, La Thúy San kinh hãi hô lên, liền rơi ngay vào trong tay gã!

Sức mạnh cường đại của cánh tay nắm lấy toàn bộ thân thể nở nang đẫy đà mềm mại của La Thúy San, giống như muốn đè ép cô.

Nhưng La Thúy San vốn không một chút lạ lẫm, mà còn dùng cái lưỡi thơm tho liếm láp đôi môi đỏ mọng, vẻ mặt mê hoặc.

Ninh Quốc Đống nhìn thấy một màn như vậy, mặt không biểu cảm, trong mắt anh, người phụ nữ này từng là mẫu thân của mình giờ đã không còn một chút quan hệ.

Tuy nhiên Văn Thao giờ phút này không có ý quan hệ.

- Để các ngươi đi Yến Kinh điều tra, điều tra xong rồi sao?

Văn Thao lạnh giọng hỏi.

- Đã điều tra xong, Ninh gia hiện tại có hai người, một là Ninh Tâm, một người đàn ông trung niên Ninh Đức, chuẩn bị nhận được sự tôn sùng, ngay cả Ninh Quang Diệu cũng phải nhún nhường bọn họ, không có gì bất ngờ xảy ra, có chăng là tu sĩ do Ninh gia trong ảo cảnh phái đến.

Ninh Quốc Đống trả lời.

- Tốt lắm, miếng mồi ngon đưa tới miệng, đương nhiên phải hưởng thụ.

Văn Thao cười lạnh.

La Thúy San ngập ngừng nói:

- Gã què à, chúng ta sẽ đi Ninh gia sao? Không bằng việc anh ăn thịt Ninh Quang Diệu, làm thủ tướng của một quốc gia chơi bời xem sao?

- Ngu xuẩn.

Văn Thao cười nhạo nói:

- Em tưởng rằng Ninh Quang Diệu ngu ngốc sao? Cái tên Ninh Tâm, Ninh Đức yếu thế, liền có thể tùy ý trừ khử? Em tưởng dễ gạt người của ẩn thế gia tộc hay sao? Việc mạo hiểm này nên để người khác làm, ta giờ là Dương Liệt, một thân phận như vậy, sao có thể lãng phí?

- Anh nói là…

Sóng ánh sáng La Thúy San lưu chuyển, bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, ngạc nhiên vui mừng cười quyến rũ nói:

- Gã què à, anh thật thông minh!

Văn Thao cười lạnh, cúi đầu ngửi cái cổ trắng ngần mịn màng của người phụ nữ. Hương thơm ngào ngạt đậm đặc, nhưng trong ánh mắt không mấy ham muốn dục vọng

- Tốt lắm, ở Bắc Cực đủ rồi, chúng ta…về Yến Kinh!



Trên một dòng sông băng cách phòng thí nghiệm mấy cây số, một người mặt sắt mang hắc bào chứng kiến mọi chuyện xảy ra.

Ngay thời điểm ba người Văn Thao cấp tốc rời khỏi Bắc Cực, một bóng dáng màu đen sâu thẳm tĩnh mịch lướt qua không khí mỏng xuất hiện phía sau hắc bào.

Hắc bào lập tức xoay người, cúi người thật sâu:

- Athéna các hạ, ngài đã tới.

- Ừ.

Athéna trả lời thản nhiên, nhìn về phương xa, nói:

- Gã thành công rồi…

Hắc bào gật đầu:

- Đúng vậy, đúng như lời ngài nói, gã đã mở chuỗi gen thực bào, gã ăn thịt Dương Liệt, biến thành bộ dạng của Dương Liệt, sức mạnh cũng tăng lên nhiều.

- Tốc độ còn chậm một chút, xem ra…vẫn còn có sự chênh lệch với Nghiêm Bất Vấn.

Athéna có chút thương tiếc đánh mất đi quân cờ Nghiêm Bất Vấn.

Hắc bào cười khặc khặc, nói:

- Tiểu nhân xem ra, Nghiêm Bất Vấn tuy rằng có thiên phú về nghiên cứu, nhưng tên Văn Thao càng có dã tâm và chơi liều, đợi một thời gian nữa tất thành họa lớn, không hiểu tại sao các hạ lại muốn tiểu nhân giữ lại hgã, gã đã hoàn thành việc nghiên cứu, không phải là sứ mệnh đã kết thúc sao?

- Thành quả nghiên cứu của gã, tất nhiên là ta cần, nhưng con người gã tồn tại còn có giá trị khác, ngươi không cần hỏi nhiều.

- Vâng.

Hắc bào ngoan ngoãn nói.

Athéna ngắm nhìn phòng thí nghiệm từ xa, nói:

- Thiết bị gã để lại, ngươi giúp ta đem đến một nơi an toàn, những thứ khác hủy diệt toàn bộ, sau đó ngươi đến Yến Kinh giúp ta theo dõi gã là tốt rồi.

Nhớ kỹ, không có lệnh của ta, không được để lộ ra dấu vết, không lâu sau đó, Dương Thần sẽ tới Yến Kinh, ngươi đừng để hắn phát hiện…Bằng không, ta sẽ không cứu được ngươi thêm lần nữa…

Mồ hôi lạnh của hắc bào chảy ròng ròng, anh không muốn lại bị đỉnh Hỗn Độn “ăn” mất, sau khi cuống quýt đồng ý, nhanh chóng bay về hướng phòng thí nghiệm, với bản lĩnh cao cường của anh, vận chuyển và ẩn dấu một cái gì đó thật sự quá dễ dàng.

Chẳng qua, Athéna ngày càng thần bí, hơn nữa thực sự là mỗi bước đi đều có thể coi là cực chuẩn, với sự từng trải vạn năm của cô, thật sự là không thể đoán được người phụ nữ này rốt cuộc nghĩ cái gì, thật sự vừa kinh vừa sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.