Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1513: Chương 1513: người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng




- Đại quản gia quả thật vất vả quá, không những phải quản lý việc trên dưới của gia tộc mà còn phải hầu hạ gia chủ, hai người chúng tôi cảm thấy thật hổ thẹn.

Một trưởng lão khác nói một cách khen ngợi.

Dương Thần thầm nghĩ, cảm tình là phải biết nịnh nọt, thở phào nhẹ nhõm, cười ha hả nói

- Hai vị, đây là bổn phận của ta, mở cửa nhanh nào.

- Vâng vâng, đại quản gia đừng trách

Trưởng lão đó giơ tay dùng chân nguyên đánh vào cấm chế phòng luyện đan, mở cửa.

Dương Thần thản nhiên đi vào phòng luyện đan, đập vào mặt chính là cảm giác thấy một luồng linh khí nồng nặc hơn nhiều so với bên ngoài.

Giẫm phải chất địa bạch ngọc dưới sàn, Dương Thần hướng mắt ra xa, nguyên một tầng lầu, bốn bề đều có để nguyên liệu luyện đan một cách có thứ tự.

Nhưng so với Thanh Đế tháp thì Lạc gia keo kiệt hơn nhiều, Tiêu gia có hơn mấy mươi tầng chỉ dùng để luyện đan và cất nguyên liệu luyện đan, bất luận là số lượng nguyên liệu hay là chủng loại, chất lượng, độ hy hữu đều không sánh bằng.

Xem ra mỗi gia tộc đích thực có số vốn an gia lập nghiệp khác nhau, Tiêu gia không chỉ có lượng dự trữ nguyên liệu luyện đan và môn pháp, đạo cụ luyện đan lớn mà còn có dược liệu độc môn bồi dưỡng.

Những thứ này cộng lại với nhau cũng khiến Lạc gia và Ninh gia không thể sánh kịp.

Chẳng trách Tiêu Mạc Hối lại rộng rãi tặng nhiều linh đan đến thế, Lạc gia xem ra thật sự rất cần đến nhiều linh đan.

Dù cho Dương Thần vơ vét Thanh Đế tháp một lần, có lẽ Tiêu gia cũng có thể dùng công sức của mấy năm nguyên khí để bù đắp lại, sẽ không thật sự khiến cho Tiêu gia hao tổn nghiêm trọng.

Lúc này, chỉ có hai trưởng lão luyện đan đang ở bên kia chuyên tâm điều phối Tam muội chân hỏa, chế tạo linh đan.

Còn mấy tên nô bộc của Lạc gia thì đang chỉnh lý nguyên liệu luyện đan.

Mấy người này nhìn thấy Dương Thần đều lộ ra vẻ mặt nịnh nọt, hành lễ một cách rất cung kính với Dương Thần, có thể thấy Lạc Lôi người tâm phúc của tộc trưởng này rất có quyền thế trong nhà.

Trong lòng Dương Thần nôn nóng muốn gặp Tiêu Chỉ Tình, không nói nhiều với mấy tên đó nữa, liền đi đến bậc thang trong cùng nhất.

Lúc này, một phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng mặc y phục với cổ áo màu xanh lam, mái tóc dài được búi cao cùng với một ông lão với chiếc áo dài bằng gấm, thần sắc trang trọng đang từ trên lầu đi xuống.

- Phu nhân, xin hãy thứ lỗi, lão già như tôi thật không tốt, chỉ là năm nay linh đan thượng phẩm chỉ điều chế thành công được một lò, đã làm theo lời dặn của gia chủ là phân phát cho các thành viên dòng họ quan trọng rồi, nếu đợi thêm lò tiếp theo này thành công thì phu nhân sẽ được một viên, lão đây quyết không nuốt lời.

- Trưởng lão Lạc Trầm quá lời rồi, thực ra tôi chỉ muốn lấy thêm một viên cho Hàng Nhi của tôi thôi, cũng không biết tâm ý của phu quân tôi thế nào, Hàng Nhi đang bước vào thời khắc quan trọng của Qùy thủy cuối kỳ, có linh đan thượng phẩm lại không cho Hàng Nhi dùng.

Người phụ nữ xinh đẹp nói với vẻ mặt phiền muộn.

- Phu nhân đối với thiếu gia thật tận tâm tận lực khiến người khác phải khâm phục, nhưng gia chủ e là vì muốn thiếu chủ có thể dựa vào năng lực đột phá của bản thân, thiếu chủ lúc trước cũng đã dùng không ít linh đan, nếu vẫn cứ tiếp tục dựa vảo linh đan để tiến bộ, sớm muộn gì cũng để lại hậu quả, tu vi căn bản không vững, càng về sau càng khó đột phá

Hai người đang nói chuyện thì tới lầu một liền nhìn thấy “Lạc Lôi” đang mỉm cười đứng ở đó.

- Ồ, đại trưởng lão tới rồi, chắc gia chủ có chỉ thị gì?

Lạc Trầm hỏi

Trong lòng Dương Thần lúc này đang đánh trống, may là lúc hai người nói chuyện đã nhắc đến tên họ, nếu không hắn sẽ không biết hai người này là ai.

Người đàn ông này có lẽ tên Lạc Trầm không sai, đoán chừng là người quản lý phòng luyện đan, có tu vi ở Minh thủy cuối kỳ, có lẽ được tính là đẳng cấp mạnh nhất từ Minh thủy kỳ trở xuống của Lạc gia rồi.

Người phụ nữ này chắc chắn là vợ của Lạc Thiên Thu, Lãnh Thanh Thu, lúc trước Tố Tâm cũng có nhắc đến người phụ nữ này, tu vi ở Minh Thủy cuối kỳ, không có lực sát thương gì cả.

Dương Thần không muốn lộ chân tướng, chắp tay nói

- Trưởng lão Lạc Trầm, tôi tới lấy một số đan dược để gia chủ đem đi

Lạc Trầm gật gật đầu

- Thì ra như vậy, vừa trùng hợp là lão phu phải tiễn phu nhân đi, xong rồi sẽ đi lên lầu cùng với quản gia, đại quản gia xin đợi một chút.

Dương Thần gật đầu không ngừng, chỉ mong rằng đi càng sớm càng tốt, nhưng Lạc Trầm muốn hắn đợi, tùy tiện xông lên e rằng sẽ làm hư chuyện.

Lúc Lãnh Thanh Thu đi lướt qua người, Dương Thần ngửi được một mùi hương phụ nữ thoang thoảng, như mùi hương hoa lan vậy.

Dương Thần giật mình một cái, nghi ngờ rằng không biết có phải hắn nhìn lầm hay không, người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng này trong khoảnh khắc đó đã cười nụ cười mê hồn với hắn, chớp chớp mắt một cách thâm ý, rõ ràng là đang khiêu khích hắn.

Tuy là chỉ trong chớp mắt, người bên cạnh không cách nào phát hiện ra nhưng Dương Thần không nghĩ rằng bản thân hắn nhìn lầm, hắn cũng không quên mình đang mang thân phận của Lạc Lôi, bà vợ của Lạc Thiên Thu này tại sao lại chớp mắt với lão già Lạc Lôi này chứ?

Một luồng mồ hôi lạnh chảy ra từ sau gáy, Dương Thần có kinh nghiệm đối với Tiêu gia trước đây nên âm thầm đoán ra, chẳng lẽ Lạc Thiên Thu bị tên quản gia cắm sừng?

Dương Thần nhăn mặt nhíu mày, không dám nghĩ nhiều, dù sao hắn cũng phải nghĩ cách đi lên tầng ba cứu Tiêu Chỉ Tình đã, xong rồi trốn đi mới là việc chính.

Đợi sau khi Lạc Trầm tiễn Lãnh Thanh Thu đi xong, đến trước mặt Dương Thần nói rằng thật có lỗi khi để hắn chờ lâu, liền dẫn Dương Thần lên lầu.

Đến lầu hai, ở đây toàn bộ đều đặt rất nhiều linh đan được chế luyện, mỗi góc đều có trưởng lão của Minh thủy kỳ canh chừng.

Dương Thần thầm nhíu mày, Lạc Lôi không phải nói là không có thủ vệ sao? Chết tiệt, chẳng lẽ chỉ có phòng luyện đan tầng một là không có?

Ở đây canh gác rất nghiêm ngặt, nếu muốn dẫn Tiêu Chỉ Tình đi e rằng không ra nhiều công sức cũng rất khó, thật khó khăn quá, nhiều Minh thủy kỳ như vậy, thể nào cũng lôi kéo với mình một hồi, tất nhiên sẽ sẽ dẫn dắt ba người cao thủ Nhược thủy kỳ trong gia tộc xuất hiện.

- Đại quản gia, lần này gia chủ muốn đan dược gì?

Lạc Trầm cười tủm tỉm hỏi

Luận về tu vi thì y hoàn toàn lấn át được Lạc Lôi nhưng y biết Lạc Lôi là tâm phúc của Lạc Thiên Thu, là người sống dựa vào Lạc Thiên Thu, là người y không thể đắc tội được.

Dương Thần liền nghĩ ra mấy câu nói dối, nói

- Ờ, gia chủ muốn lão phu lấy mười viên Bát cực đan.

- Bát cực đan?

Lạc Trầm có chút khó chịu

- Đây là linh đan dùng để sử dụng cho việc chiến đấu, gia chủ chẳng lẽ lại muốn cho những đệ tử có nhiệm vụ đi ra ngoài đó?

- Gia chủ không nói rõ, nhưng tất nhiên cần dùng tới rồi.

Dương Thần vẻ mặt ung dung nói

Lạc Trầm cũng chỉ tiện thể hỏi thôi, không hề tính toán gì cả, dẫn Dương Thần đến cái bàn đá trung tâm, ghi lại chủng loại và số lượng linh đan cần lấy, hơn nữa còn để Dương Thần ký tên.

Dương Thần không nghĩ tới còn có việc này nữa, là vì muốn tránh việc có ai đó tự ý lấy linh đan, sau khi ghi chép xong phải giao định kỳ cho hội trưởng lão và tộc trưởng để thẩm định.

Cũng may trước mắt Dương Thần có chữ ký trước đây của Lạc Lôi nên hắn chỉ việc mô phỏng chữ ký là được.

Lạc Trầm không nhìn nhiều, trong mắt y chuyện này từ lâu đã giống như cơm bữa, người không sai là được rồi, cần gì phải lo xem chữ ký có đúng hay không chứ.

Đơi Dương Thần ký xong, Lạc Trầm lấy một bình ngọc màu xanh, trong đó chứa mười viên bát cực đan, giao cho Dương Thần.

- Được rồi, đại quản gia, xin mời

Lạc Trầm thể hiện ý Dương Thần có thể đi được rồi

Dương Thần vội vàng nói

- Trưởng lão Lạc Trầm, còn một chuyện liên quan đến cô gái ở tầng ba đó.

Lạc Trầm ngẩn ra

- Cô gái ở tầng ba? Đại quản gia ý muốn nói là Tiêu Chỉ Tình?

- Không sai

Dương Thần bịa chuyện với vẻ mặt nghiêm túc

- Gia chủ muốn lão phu dẫn cô gái đó đi, có chuyện muốn hỏi

Lạc Trầm có chút không hiểu nói

- Tiêu Chỉ Tình này đã giao cho hội trưởng lão chúng tôi xử lý, là trước đây gia chủ đã quyết định, cho chúng tôi thử nghiệm độc tính của các loại linh đan, tại sao đột nhiên lại dẫn đi gặp ông ta, lúc trước không phải đều đã hỏi hết rồi sao?

Dương Thần nghe xong lòng dạ như lửa đốt, họ quả nhiên không buông tha Tiêu Chỉ Tình, cũng không biết cô gái thế nào rồi.

Tuy lòng như lửa đốt nhưng Dương Thần vẫn cố kìm nén, cố gắng bình tĩnh nói

- Gia chủ làm việc trước giờ khó mà đoán được, tôi chỉ phụ trách đưa người đi thôi.

Lạc Trầm nghi ngờ, y cũng không phải gã khờ, cảm giác khẩu khí nói chuyện hôm nay của Lạc Lôi có chút kỳ lạ nhưng lại không nhìn ra lạ ở chỗ nào.

- Đại quản gia muốn dẫn người đi cũng được, nhưng phải có thủ dụ của tộc trưởng, hoặc là phải có sự gật đầu của đại trưởng lão Lạc Phong của hội trưởng lão. Lạc Trầm tôi canh chừng phòng luyện đan, trước giờ chưa hề xảy ra sơ xuất, không muốn xảy ra bất cứ chuyện nhỏ nhặt nào.

- Dù sao Tiêu Chỉ Tình đối với Lạc gia chúng ta có nhiều lợi ích, những cuộc thử nghiệm độc tính của không ít linh đan gần đây đều dựa vào cô ta mới hoàn thành, không thể dễ dàng đối xử được, nói dẫn đi là dẫn đi, vậy thì tôi làm sao báo cáo với hội trưởng lão đây.

Lạc Trầm lộ ra thái độ không chấp nhận, rất nghiêm túc, y cũng không sợ đó có thật là chỉ lệnh của Lạc Thiên Thu hay không, dù sao y làm vậy cũng không sai, muốn có người cũng được, chỉ cần có sự đồng ý của hội trưởng lão là được.

Dương Thần trong lòng tức giận vô cùng nhưng hắn hiểu rất rõ, hiện tai vẫn chưa biết Tiêu Chỉ Tình đang rơi vào hoàn cảnh thế nào, lỡ như xông lên rất có thể đả thảo kinh xà, khiến cho Tiêu Chỉ Tình rơi vào tình cảnh nguy hiểm hơn.

Rơi vào đường cùng, Dương Thần chỉ có thể giả vờ do dự, nói

- Hay là như vậy, người tôi sẽ không dẫn đi nhưng trưởng lão Lạc Trầm phải cho tôi gặp cô ta một chút, thực ra hỏi vài vấn đề thôi cũng được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.