Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 392: Chương 392: Vượt lên




- Áo Xám ông đi đâu vậy? Tại sao giờ mới đến?

Trước đó, Vân Miểu sư thái lo lắng cho Lâm Chí Quốc, tưởng là Áo Xám đã tử chiến vì bảo vệ Lâm Chí Quốc, nhưng không ngờ, lại bình an vô sự, đứng ở chỗ đó y như hồi trước.

Lâm Chí Quốc đã tỉnh lại trong cơn hôn mê, thấy đám người của Vân Miểu vội vàng bước tới, gương mặt lộ vẻ cười nhạt.

- Vân nhi, Áo Xám có việc phải làm, chứ không phải nó bảo vệ không tốt.

Áo Xám im lặng cúi đầu, không giải thích gì.

- Anh…

Vân Miểu sư thái nhìn tới nhìn lui Lâm Chí Quốc mấy lần, hỏi

- Anh không sao chứ?

Lâm Chí Quốc chỉ về phía sau tấm bảo hộ hình tam giác được tạo nên từ 2 tấm thép khổng lồ, tỏ ra bắt mắt ở cái nơi núi đá hoang tàn này, nói:

- Có lẽ là Dương Thần đã che anh lại, mới may mắn thoát nạn.

- Ừ, thấy rồi, anh đó, cả kẻ địch đến lúc nào cũng không biết, đúng là uổng phí đã thống lĩnh Viêm Hoàng Thiết Lữ nhiều năm như vậy.

Vân Miểu sư thái bất mãn nói.

Lâm Chí Quốc gượng cười, nói:

- Chuyện dài dòng lắm, hay là, xem tình hình trận đấu của Dương Thần và Ares trước đi.

Mọi người giờ mới quay đầu, nhìn về 2 bóng người ở phía xa kia, tuy rằng nhỏ đến nỗi gần như nhìn không thấy, và khoảng cách rất xa, nhưng vẫn cảm thấy khí thế phát tán đến đây.

Dương Thần và Ares cũng gần như bất phân thắng bại, sự chêch lệch thực lực giữa chủ thần, vốn không lớn lắm, nhiều lắm là sự chêch lệch 1 chút về kinh nghiệm chiến đấu và kỹ năng thôi, nhưng mà, Dương Thần và Ares đều là những nhân vật lăn lộn trên sa trường nhiều năm. Về mặt thân thủ thì không phân rõ cao thấp, có qua có lại, không ai nhường ai.

Ares thấy mình nãy giờ tấn công không vào, đột nhiên nổi nóng lên, theo cách nhìn của gã, Dương Thần chỉ là “đồ dỏm”, còn bản thân là chủ thần chính hiệu, lại là Chiến Thần am hiểu phương pháp tác chiến, làm sao cả Dương Thần cũng không đánh bại nổi?

- Mày có thể ép tao dùng đến nó, dù sao cũng là bản lĩnh của mày.

Ares đột nhiên lách người bay về phía xa, hình xăm cây giáo đồng trên mặt có 1 ánh sáng chạy qua, rồi biến mất.

Tiếp theo, trên tay của Ares, bỗng nhiên xuất hiện 1 thanh giáo bằng đồng dài hơn 3 mét, lớn cỡ cánh tay.

Trên thanh giáo đồng có khắc hoa văn cổ, có chút hư hại, nhưng ánh sáng sắc bén màu xanh biếc vẫn lóe sáng như xưa, nhất là mũi dao của thanh giáo đồng, có hình dáng dao mác, hẳn là trong chiến tranh cổ đại, đây là vũ khí lợ hại có thể giết được nhiều người khi chiến đấu.

- Tay của Ares.

Dương Thần sững sờ nói.

- Ha ha, không ngờ mày cũng biết loại vũ khí thần này.

Ares ngạo nghễ nói:

- Lúc sơ khai, Gaia là mẹ đất liền của người khổng lồ Titan, người con nối dõi tộc người khổng lồ của ả, đã đúc cho mỗi người bọn tao một thần khí riêng. Hardies vốn có chiếc mũ tàng hình cho riêng mình, có thể ẩn nấp mọi nơi, chủ thần bọn tao cũng không thể phát hiện ra ông ta. Nhưng mà, trong 1 lần luân hồi cách đây 3 ngàn năm, đã làm mất, mày bây giờ, cho dù đã kế thừa sự lĩnh ngộ về không gian pháp tắc của gã đó, cũng không có bất cứ thần binh lợi khí trong tay. Cánh tay Ares này của tao, tuy rằng không đủ sức mạnh để chống lại sấm chớp của s, hay tam xoa kích của Poseidon, nhưng nếu đối phó với mày, thì dư sức! Đi chết đi!!

Nói dứt lời, Ares lại xông thẳng vào Dương Thần, liên tiếp nhảy vài cái trong không gian, thì đã xuất hiện ngay trước mặt của Dương Thần.

Dương Thần vừa định né luồng khí sắc bén đó, thì lại phát hiện, không gian xung quanh mình, đã bị đóng băng rồi?

- Đồ ngu, tác dụng của cánh tay Ares này, chính là đóng băng không gian trong nháy mắt.

Ares cười khẩy, nắm bắt cơ hội này, mắt nhìn thanh giáo dài sắp đâm xuyên đầu của Dương Thần.

Dương Thần biết rằng nếu bị trúng cú này, thì bản thần mình thực sự phải chuyển thế luân hồi.

Nếu điều này xảy ra, thì người thân của mình sẽ ra sao?

Tuyệt đối không được.

Như là ánh chớp của đá lửa, bản năng của Dương Thần thôi thúc “Hướng Niệm Diễn Sinh Kinh” mà hằng ngày bản thần thường sử dụng, 1 luồng thiên tiên chân khí chạy trong kinh mạch.

Từ đầu đến giờ, vì đối đầu bằng không gian pháp tắc, nên Dương Thần chưa nghĩ đến dùng nội công võ học để đấu với Ares, dù gì thì chiến đấu trên không trung mà nói, Dương Thần cảm thấy nội công đã không còn tác dụng lớn, nhưng lúc này rơi vào tình thế nguy hiểm, không gian bị đóng băng, bản thân không kịp tránh né, chỉ còn có thể dùng luôn sức mạnh còn lại.

Vốn là bất đắc dĩ thử đại, như không ngờ lại khiến cho Dương Thần bất ngờ, quả cầu bảo hộ của Tiên Thiên Chân Khí thực sự đã mở ra rồi?

2 luồng khí va chạm trực tiếp vào nhau, như là con mãnh hỗ bị trói buộc lâu ngày, nổ tung trong không gian đóng băng đó.

Tiên Thiên Đại Viên Mãn như bản chất của nó, đã đóng băng thành 1 khối cầu quả hộ lớn khổng lồ xung quanh Dương Thần, so với hồi trước, lúc gặp nạn tỏ ra cuồn cuộn mãnh liệt hơn nhiều.

Ares cứ tưởng rằng đánh trúng cú này, Dương Thần chắc chắn không đỡ nổi, nhưng không ngờ, giáo đồng đến trước mặt Dương Thần không đến nửa mét, thì gặp khó khăn khi đâm thẳng vào trong.

- Sao có thể? Đây là sức mạnh gì?

Ares nhất định không tin, cứ cố gắng đẩy vào.

Dương Thần cảm thấy trước ngực đau nhói, tuy rằng chưa bị đâm trúng, chỉ là hơi thở mạnh mẽ làm cho lòng ngực của mình bị đau.

Tiên Thiên Đại Viên Mãn trong đan điền bị kích thích, liền xoay tròn điên cuồng, 1 luồng sức mạnh khủng khiếp, dựa vào xoay tròn, khuếch tán ra quả cầu bảo hộ ở ngoài xung quanh cơ thể.

- Bịch!

Phát ra 1 tiếng trầm, Ares cùng với thanh giáo đồng thực sự bị văng ra xa, ước chừng bay ngược hơn trăm mấy mét, khó khăn lắm mới dừng lại được.

Quá hoang mang, Ares quên mất việc phải tấn công lần nữa, nhìn Dương Thần với ánh mắt khó tin, không nói nên lời nào nữa.

Dương Thần cũng cảm thấy được, Tiên Thiên Đại Viên Mãn trong người, dường như càng thêm dồi dào, hình như sau khi bị kích thích, đã tăng lên được 1 chút, nhưng mà nguyên do cụ thể thì khó mà suy xét rõ ràng được.

Càng làm cho Dương Thần khó hiểu chính là, tại sao Tiên Thiên Đại Viên Mãn không bị trói buộc bởi không gian đã đóng băng, vẫn phá tan không gian bên ngoài cơ thể của mình, thậm chí còn đủ sức làm Ares văng ra nữa?

Không lẽ… Tiên Thiên Đại Viên Mãn, không chịu sự ràng buộc của không gian?

Cách nghĩ này, đột nhiên xuất hiện trong đầu của Dương Thần, khiến bản thân Dương Thần giật mình.

- Đó là sức mạnh gì… không phải không gian pháp tắc, không gian xung quanh mày rõ ràng đã bị đóng băng rồi mà.

Ares trịnh trọng hỏi.

Dương Thần mỉm cười, nhíu mày:

- Đây chính là võ công Hoa Hạ mà tao tu luyện, là 1 nội công, tao cũng không biết tại sao lại như vậy, nhưng xem ra có vẻ hữu dụng, mày có thể thử thêm lần nữa.

- Nội công? Võ học của Hoa Hạ?

Ares tức quá hóa buồn cười.

- Giỡn kiểu gì vậy? Món đồ do con người tạo ra, làm sao có thể chiến thắng tộc thần của chúng tao?

Trong cơn giận dữ, Ares không thèm suy nghĩ nhiều, lại nhảy trong không gian vài cái, đóng băng không gian xung quanh người của Dương Thần, 1 cú quét ngang có tính chất cắt đứt, chém vào eo của Dương Thần.

Sắc mặt của Dương Thần nghiêm nghị, trên tay đã vận công Tiên Thiên Đại Viên Mãn, cắn chặt răng, 1 chưởng hung hăng đánh về hướng cánh tay của Ares.

- Leng keng.

- 1 tiếng kim loại phát ra, cánh tay của Ares lại bị tiên thiên chân khí của Dương Thần đánh bật ra, đồng thời Dương Thần tự cảm thấy, sức mạnh của Tiên Thiên Đại Viên Mãn, lớn mạnh hơn sức mạnh của Ares gấp nhiều lần.

1 suy nghĩ gan dạ xuất hiện trong đầu của Dương Thần – kết hợp tiên thiên chân khí với không gian pháp tắc?

Điều này không phải có nghĩa là, cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn, có cơ hội vượt quả cả chủ thần sao?

Tuy rằng lúc trước ở Nhật Bản, “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” đạt đến tầng thứ 9, rồi đạt được Tiên Thiên Đại Viên Mãn, thì Dương Thần mơ hồ cảm thấy, trên đó vẫn còn cảnh giới võ học có thể tìm tòi, nhưng cảm giác lúc đó, lại không mãnh liệt như bây giờ.

Dù sao, sự hùng mạnh của chủ thần, ngoài sự mạnh mẽ của bản thân ra, chính là điều khiển không gian pháp tắc.

Đồng thời, nếu tiên thiên chân khí có thể xuyên qua sự trói buộc của không gian, như vậy, năng lực mà chủ thần cho rằng đáng tự hào đó, căn bản chỉ là vật trang trí không chút tác dụng.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là 1 cách suy nghĩ, chưa thể nói rằng tiên thiên chân khí có siêu hơn không gian hay không, ít nhất, tiên thiên cao thủ không thể nào đứng trên không trung được, cũng không thể dùng tiên thiên chân khí phá hủy 1 khu vực rộng lớn, hay cắt đại dương thành những rãnh biển khổng lồ, chỉ có không gian pháp tắc của chủ thần mới có thể thực hiện được. Tiên thiên chân khí muốn đạt được cảnh giới đó, e rằng không đơn giản như vậy, thậm chí khiến người ta cảm thấy bất khả thi.

Chẳng qua, Dương Thần bây giờ, vừa hiểu rõ không gian pháp tắc, lại có khả năng vận dụng tiên thiên chân khí, căn bản như hổ mọc thêm cánh!

Ares cũng vô cùng kinh sợ, mình rõ ràng đã đóng băng không gian của đối phương, lại bị văng ra 2 lần, quả thực là nhục nhã vô cùng.

Nhưng, không đợi Ares điên cuồng tiếp tục xuất chiêu, lần này Dương Thần đã xông lên trước.

- Đến đúng lúc lắm.

Ares quơ thanh giáo đồng, phóng lên từ mặt đất, lại lần nữa đóng băng không gian xung quanh Dương Thần.

Dương Thần lại không thèm bận tâm, đồng thời không dùng không gian pháp tắc, trưc tiếp dùng 2 tay chưởng 2 luồng khí công Tiên Thiên như lụa.

Tiên Thiên Đại Viên Mãn chân khí bắn qua đó mãnh liệt, liền làm cho Ares cảm thấy dấu hiệu nguy hiểm.

- Đừng hòng đánh trúng tao! Gấp Khúc!

Không gian trước mặt Ares bị gấp thành thành 1 mức độ không gian khác, theo cách suy nghĩ của gã, 2 luồng chân khí sẽ biến thành quỹ đạo, trực tiếp phản xạ về 1 mức độ không gian khác.

Nhưng mà, 2 luồng chân khí đó, lại trực tiếp phá tan không gian gấp xếp đó, căn bản không thèm đếm xỉa quỹ đạo không gian, mặc kệ pháp tắc, sau khi đi xuyên qua mấy lớp không gian, bắn vào trước ngực của Ares.

“Phịch”

- Ares cảm thấy lồng ngực đau nhức, cảm giác song cuộn biển gầm khiến gã phun ra 1 miệng máu tươi, cơ thể như con diều đứt dây, rơi xuống đại dương.

Chủ thần tuy mạnh mẽ, nhưng cũng không phải là cơ thể hoàn toàn bất tử, 2 luồng tiên thiên chân khí, đã tập trung 10 phần công lực thực sự của Dương Thần, nếu người thường bị đánh trúng, đủ làm cho người đó ngũ mã phân thây, Ares chỉ là bị nội thương, đã là kinh khủng lắm rồi.

Dương Thần trên không trung nhìn Ares rơi xuống, có chút nghi ngờ nhìn đôi tay mình, tiên thiên chân khí, lại thực sự có thể xuyên qua không gian.

Nhưng không để Dương Thần có nhiều thời gian suy nghĩ về vấn đề này, bóng dáng của Ares, 1 lần nữa lại phóng vọt lên từ trong sóng biển cuồn cuộn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.