Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo

Chương 136: Chương 136: Ánh mắt khiêu khích




Nhan Tịch nhìn thấy Hạ Tĩnh Sơ, ngược lại rất kinh ngạc, trong lòng nghi ngờ, “Sao cô ta có mặt ở đây? Chỗ này có công ty của cô ta sao?” Nhan Tịch nhỏ giọng nói với Úc Tử Duyệt.

Úc Tử Duyệt như có điều suy nghĩ nhìn Nhan Tịch, suy nghĩ một chút mới nhớ ra: “Hình như chị ta làm ở công ty của Lục Khải Chính!” Cô nhỏ giọng nói, Nhan Tịch gật đầu một cái.

“Đừng chào hỏi, tránh cô ta được thì tốt!” Nhan Tịch tốt bụng nhắc nhở, cô biết Úc Tử Duyệt là một người đơn thuần, chỉ cần Hạ Tĩnh Sơ thoáng biểu hiện yếu đuối là Úc Tử Duyệt sẽ mềm lòng.

Úc Tử Duyệt gật đầu, sau đó thấy Hạ Tĩnh Sơ một mình tới khu ăn uống, cầm ly nước chanh và một miếng ngọt, sau đó đi tới chỗ ngồi, yên tĩnh ngồi xuống.

Dạ tiệc không giống như dạ tiệc của tầng lớp thượng lưu bình thường, người tới phần lớn là đồng nghiệp, tốp năm tốp ba ngồi cùng nhau chuyện trò vui vẻ, duy chỉ có Hạ Tĩnh Sơ một mình ngồi ở đó, có vẻ có chút cô đơn, lại có chút cao ngạo.

Úc Tử Duyệt dò xét cẩn thận Hạ Tĩnh Sơ, người phụ nữ mà Lăng Bắc Hàn đã từng yêu đến mức quên hết tất cả......Nhưng vào lúc này, Hạ Tĩnh Sơ dường như cũng nhìn thấy cô, tự nhiên cười cười, sau đó chậm rãi đứng dậy từ từ đi tới bên cạnh cô.

“Chị Nhan, chị ta tới đây, làm sao giờ?” Úc Tử Duyệt có chút kích động lôi kéo ống tay áo Nhan Tịch, khẩn trương hỏi. Lúc này, cô quả thật có cảm giác không kịp trốn Hạ Tĩnh Sơ.

Đừng nói là thấy chị ta, cho dù chỉ nghĩ tới chị ta thôi, cái gai ở trong lòng cô giống bị rút ra rồi đâm trở lại. Lại còn chả hiểu sao lại nghĩ tới cái chuông gió được chế từ vỏ đạn, bài hát đó, còn có cả sự khẩn trương của Lăng Bắc Hàn mỗi lúc cô ta phát bệnh cũng khiến cô thấy khó chịu.

“Đừng khẩn trương......” Nhan Tịch cười nói, chỉ thấy Hạ Tĩnh Sơ đã bưng ly nước cam đến gần.

“Duyệt Duyệt, không ngờ lại gặp cô ở đây, thật là trùng hợp!” Hạ Tĩnh Sơ bước tới, Úc Tử Duyệt vội vàng đứng lên, Hạ Tĩnh Sơ tự nhiên cười nói với cô, khiến người ta không thể nhìn ra một tia đối địch nào.

“Ừm! Tôi cũng không ngờ có thể gặp chị ở nơi này!” Bây giờ ngay cả một tiếng “chị Hạ” Úc Tử Duyệt cũng không muốn gọi, cố gắng cười nói, Hạ Tĩnh Sơ có thể cảm giác rõ ràng Úc Tử Duyệt đang đề phòng cô.

“Chủ nhân của buổi tối hôm nay là do công ty Lão Lục tổ chức, tôi làm cố vấn pháp luật cho công ty anh ấy.” Hạ Tĩnh Sơ cười nhạt nói, giọng nói tự nhiên, hào phóng, ngược lại có vẻ Úc Tử Duyệt có chút hẹp hòi.

Úc Tử Duyệt còn muốn nói gì nữa, nhưng lúc này, dường như dạ tiệc đã chính thức bắt đầu, người dẫn chương trình lên khán đài thử mic, “Vậy tôi về chỗ ngồi trước......” Hạ Tĩnh Sơ cười nói xong, ung dung bỏ đi.

“Duyệt Duyệt?”

“Hả? Sao ạ.....”

“Xem em này! Vừa gặp phải Hạ Tĩnh Sơ đã không bình tĩnh nổi rồi!” Úc Tử Duyệt bị Nhan Tịch kéo ngồi xuống, bất đắc dĩ nói.

“Em thật quá quan tâm đến ông chú rồi!” Nhan Tịch cười trêu nói.

“Thật sao? Em mà thèm quan tâm tới anh ấy!” Úc Tử Duyệt kiêu ngạo nói, cũng biết mình nghĩ một đằng nói một nẻo, “Phải rồi! Chị Nhan, em còn chưa hỏi chị, quan hệ của chị với Lão Lục là thế nào? Chẳng nói cho em biết gì cả, không có nghĩa khí!” Úc Tử Duyệt khéo léo chuyển đề tài ngược lại chất vấn Nhan Tịch.

Nghe đến Lục Khải Chính, trong lòng Nhan Tịch liền tức giận, vé xe lửa bị tên đàn ông kia làm mất, cô còn phải chuẩn bị để ngày mai mua vé máy bay, “Chị và anh ta? Có thể là quan hệ thế nào? Chị và anh ta không quen biết!” Nhan Tịch tức giận nói.

Nhưng ngay lúc này, cảm giác như đèn trên đỉnh đầu tối lại.

“Tán gẫu chuyện gì vậy?” Lục Khải Chính cầm ly rượu đỏ từ trên cao nhìn xuống bọn họ cười nhạt hỏi.

“Nhắc tào tháo, tào tháo đến kìa! Lão Lục, anh nói đi, rốt cuộc là anh có ý đồ xấu gì với chị Nhan của tôi....”

“Duyệt Duyệt!” Nhan Tịch vẫn chưa biết buổi chiều hôm đó, thông qua Lăng Bắc Sam, Úc Tử Duyệt và Lăng Bắc Hàn đã biết Lục Khải Chính thừa nhận với mình là anh có niềm vui mới rồi, giờ phút này, nghe Úc Tử Duyệt nói như vậy, cô chỉ sợ gây ra hiểu lầm gì đó, vội vàng nói.

Lục Khải Chính nghe Úc Tử Duyệt nói như thế, nhếch miệng nở một nụ cười tà mị, đôi mắt ranh mãnh nhìn Nhan Tịch, nhìn khuôn mặt xinh xắn đỏ ửng của cô, mang theo chút nhăn nhó làm anh cảm thấy rất thú vị.

“Sao lại nói là có ý đồ xấu? Hai người coi Lục Khải Chính tôi là ai?” Lục Khải Chính cười nói, đôi mắt nhìn chằm chặp Nhan Tịch giống như đang nhìn con mồi.

Nhan Tịch sao lại không cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của anh, không hiểu sao lại cảm thấy có chút nguy hiểm, cô nghĩ, người như Lục Khải Chính, cho dù có tám cái gậy tre cô cũng không thể chạm vào được.

Trong Kinh Đô nổi tiếng này, Lục Khải Chính là người đàn ông kim cương chạm vào có thể bỏng tay, nhất là anh vừa mới hủy bỏ hôn ước......

“Giám đốc Lục, Duyệt Duyệt nói đùa thôi! Bên kia có mấy cô gái xinh đẹp hình như đang gọi anh kìa!” Lúc này Nhan Tịch mở miệng lễ phép nói, còn chỉ chỉ mấy cô gái ăn mặc cao quý ưu nhã cách đó không xa đang nhìn về phía bên này, khen ngợi Lục Khải Chính được phụ nữ để ý. Dường như họ không phải là nhân viên trong công ty này.

Cô gái nhỏ này lại dám đuổi mình, trong lòng Lục Khải Chính thầm nghĩ, rốt cuộc cô ta coi thường mình đến cỡ nào?

Vẫn còn nhớ lần trước lúc đưa Nhan Tịch về nhà, cô ở trong xe của anh lại viết tiểu thuyết một lèo, không mở miệng nói một câu với anh. Nếu đã bị cô đuổi, Lục Khải Chính cũng thức thời cầm ly rượu rời đi, sau đó nhiệt tình chạy về phía mấy người phụ nữ kia.

“Chị Nhan! Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nếu anh ta dám bắt nạt chị, em sẽ không tha cho anh ta!” Úc Tử Duyệt nghĩa khí nói.

“Duyệt Duyệt! Đừng quan tâm tới chị, em xem chị giống loại người dễ bị bắt nạt sao? Đúng rồi, bạn nhảy tối nay của em là ai?” Nhan Tịch nhớ tối nay Úc Tử Duyệt muốn biểu diễn một tiết mục, hình như là nhảy Latin.

“Em cũng không biết là ai, cũng chưa luyện tập, đến lúc đó tự phát huy tùy tiện nhảy một chút. Lăng Bắc Hàn không muốn để em tới đâu, em phải mau nhảy cho xong rồi phải chạy đến bệnh viện!” Nếu sớm biết Hạ Tĩnh Sơ cũng tới, cô còn lâu mới tham gia, ở trong phòng bệnh cùng Lăng Bắc Hàn, tâm sự, nói chuyện yêu đương một chút, vậy mới chuyện hạnh phúc nhất.

Nghĩ như vậy, Úc Tử Duyệt mặt đỏ rần rần, cảm giác như suy nghĩ của mình thực không thuần khiết à......

Sau khi dạ hội chính thức bắt đầu không lâu, Lục Khải Lâm mới tới, ngồi bên cạnh Úc Tử Duyệt, tiết mục dạ hội hầu như đều do nhân viên trong các công ty tự biên tự diễn, cũng có một hai ngôi sao tới biểu diễn trước rồi.

Dường như không phải là được mời tới, mà là tới để nịnh bợ Lục Khải Chính.

Hiện giờ còn hai tiết mục nữa là tới phiên Úc Tử Duyệt, cô liền kéo Nhan Tịch đi thay quần áo, chứng kiến tới một thân rực rỡ nóng bỏng của Úc Tử Duyệt, Nhan Tịch tấm tắc nói, “Khó trách Trung tá Lăng nhà em không em đến, ăn mặc thế này, là muốn cho tất cả đàn ông trong hội trường chảy máu mũi hả....” Nhan Tịch nói đùa, không ngờ Duyệt Duyệt lại có một khía cạnh gợi cảm phóng khoáng như vậy.

“Chuyện này bình thường mà, từ năm bảy tuổi em đã học nhảy Latin rồi, bạn nhảy còn là Lệ Mộ Phàm đấy....” Úc Tử Duyệt bật mí với người bạn tốt của mình.

Vẫn còn nhớ ngày cô đến lớp khiêu vũ, bạn nhảy của cô không hiểu sao lại đổi thành tên quỷ đáng ghét Lệ Mộ Phàm rồi!

“Ồ! Mau chuẩn bị một chút rồi lên sân khấu đi!” Nhan Tịch như có điều suy nghĩ gật đầu, tò mò do dự một chút, vẫn chưa biết bạn nhảy trong truyền thuyết của Úc Tử Duyệt, cô nghĩ thầm, sẽ không phải là Lệ Mộ Phàm chứ?

“Ừ.......Buồn ngủ quá đi......Lát nữa nhảy xong chúng ta cùng....” Úc Tử Duyệt vừa ngáp vừa nói.

Lúc này, chỉ thấy một người đàn ông toàn thân màu đen, thân hình cao lớn thon dài đến gần, điều khiến hai cô kinh ngạc không phải là vóc người hấp dẫn của người đàn ông này, mà là chiếc mặt nạ anh ta đeo trên mặt.

Chiếc mặt nạ màu đen che giấu hơn nửa gương mặt của người đàn ông, trông thấy áo sơ mi của anh mở ra mấy cúc, để lộ cơ ngực gợi cảm thì Úc Tử Duyệt cảm giác được người đàn ông này chính là bạn nhảy của mình tối nay.

Hơn nữa, người đàn ông này làm cô cảm thấy có mấy phần quen thuộc, giống như đã gặp ở đâu rồi.

Giai điệu của bài nhảy vang lên, không làm Úc Tử Duyệt cùng Nhan Tịch ngạc nhiên, người đàn ông bước đến bắt lấy bàn tay bé nhỏ của Úc Tử Duyệt, dường như là kéo cô lên trên sân khấu.

“Ôi.....” Úc Tử Duyệt kêu lên một tiếng, tim đập thình thịch nhìn khán giả bên dưới, lại nghe thấy tiếng nhạc lãng mạn của điệu Rumba, Úc Tử Duyệt rất nhanh lấy lại được tinh thần.

Người đàn ông một tay giữ chặt eo cô, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đi vòng quanh sân khấu, ánh đèn trên trần nhà chiếu lên hai người bọn họ, người đàn ông buông bàn tay giữ eo cô ra, Úc Tử Duyệt vội vàng lui về phía sau, muốn tránh khỏi bàn tay khác thì người đó lại kéo cô trở, cô cao ngạo ngẩng đầu, nâng cao bộ ngực, dường như dán chặt vào lồng ngực của người đàn ông kia, đồng thời giãy dụa cất bước, cặp mông xinh đẹp trong bộ trang phục rực lửa giống như con cá nhỏ mê hoặc lòng người.

“Hô......”

“Bốp bốp.....bốp bốp......” Động tác nóng bỏng nhiệt tình như vậy khiến những khán giả ngồi bên dưới sôi trào nhiệt huyết, vỗ tay hoan hô.

Khán giả bên dưới bị mê hoặc, còn trên sân khấu lúc này, hai người đã rời khỏi nhau, động tác của người đàn ông tà mị uốn éo nửa người, theo động tác của anh, áo sơ mi mở ra một khoảng lớn, hé lộ một mảng bắp thịt, anh từng bước tiến lại gần Úc Tử Duyệt.

Một thân đỏ như lửa Úc Tử Duyệt liên tiếp lui về phía sau, đồng thời cũng thể hiện động tác gợi cảm hấp dẫn, đôi mắt mê ly bắn điện ra tứ phía, nhìn chằm chằm vào đôi mắt ẩn sau lớp mặt nạ của người đàn ông.

Đôi tuấn nam mỹ nữ trên sân khấu như gần như xa, động tác câu hồn, khiến máu trong người xem dâng lên bừng bừng, hận không thể quấn lấy bọn họ ngay lập tức để mà thế thân khiêu vũ.

Người đàn ông tiến lại gần, đưa tay ôm lấy eo nhỏ của cô, thân thể Úc Tử Duyệt ngửa ra sau, lọt vào trong ngực của người đàn ông, bộ ngực được thiết kế đặc biệt mở ra, lộ ra khe rãnh gợi cảm đến mê người, mặc dù cách người xem khá xa, nhưng dường như những người dưới sân khấu cũng có thể mơ hồ cảm nhận được sự hấp dẫn này.

Ánh sáng yếu ớt che giấu sắc mặt xanh mét u ám của anh, Lăng Bắc Hàn chứng kiến một màn khiêu vũ nóng bỏng như vậy trên sân khấu, trong lòng ghen tức vô cùng, mà bóng dáng người đàn ông kia quen thuộc kia khiến anh nhanh chóng nhớ lại.

Tư Đồ Ngạn!

Cho dù có đeo mặt nạ, anh cũng có thể nhận ra hắn!

“Anh cũng tới sao....” Một giọng nữ mềm mại vang lên trong điệu nhạc, Lăng Bắc Hàn quay đầu một chút, trước mặt là gương mặt mỉm cười của Hạ Tĩnh Sơ! Anh không ngờ cô cũng ở chỗ này, có chút băn khoăn, lại bắt gặp Lục Khải Chính ở khu vục VIP gật đầu với anh một cái.

Lúc này anh mởi thả lỏng nghi ngờ nói, “Tôi tới đón cô ấy!” Anh nhàn nhạt gật đầu, nói xong định bước đi, nhưng màn điệu nhảy trên sân khấu vẫn chưa kết thúc nên anh chỉ có thể giậm chân tại chỗ.

Chỉ thấy cô vợ nhỏ của anh mặc bộ váy đỏ diêm dúa lẳng lơ, ngửa người ra đằng sau, thiếu chút nữa thì ngã, một chân nâng lên thật cao, tay người đàn ông giữ chặt hông cô, dường như hai người chính chặt vào nhau......

Đôi mắt nóng hừng hực của người đàn ông khiến trong khoảnh khắc Úc Tử Duyệt cảm nhận rõ ràng một tia nguy hiểm, theo điệu nhạc cô đứng dậy, người đang ông đang muốn kéo cô qua lại bị cô né tránh, uốn éo lắc hông, bước chân mị hoặc, lúc này cô cũng chú ý tới trong một góc, một bóng hình đã khắc sâu trong đáy lòng không thể quen thuộc hơn.

Lăng Bắc Hàn!

Anh ấy cũng đến! Trong lòng trở nên kích động, mừng rỡ, nhưng nhìn thấy người bên cạnh anh là Hạ Tĩnh Sơ, hai người lại còn thân mật thì thầm, trong tim cô dâng lên một cơn ghen tuông và tức giận.

Cơn ghen tuông và tức giận này khiến cô muốn trả thù nho nhỏ, cô lớn mật nhìn vào người đàn ông, giống như muốn nói....Tới đây, đuổi theo tôi đi!

Động tác từ chối lại ra vẻ mời chào này khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể chịu được, người đàn ông tăng nhanh bước chân, đưa tay kéo cổ tay cô lại, tay Úc Tử Duyệt bị người đàn ông lôi kéo, xoay tròn người 360 độ tại chỗ, dưới tà váy dài phấp phới, cảnh tượng dưới váy hoàn toàn bị lộ ra, mặc dù là trang phục khiêu vũ chuyên nghiệp cũng bị ánh sáng chiếu tận vào đáy quần.

Lăng Bắc Hàn! Anh dám để mặc Hạ Tĩnh Sơ quyến rũ!

Úc Tử Duyệt tức giận nghĩ, thân thể bị người đàn ông ôm trong ngực, sau lưng dán vào lồng ngực của người đàn ông, Úc Tử Duyệt uyển chuyển uốn éo eo và hông, trên thân người đàn ông trêu chọc, tuy đây chỉ là kỹ thuật nhảy bình thường nhất, nhưng trong mắt mọi người vẫn là trêu chọc, nhất là đôi mắt sóng sánh phóng điện, cái lưỡi thơm tho nhẹ liếm cánh môi đỏ tươi, động tác mê người.

Giây phút đó, đàn ông phía sau có kích động muốn đem cô ra giải quyết ngay tại chỗ.

Khoảnh khắc đó, Lăng Bắc Hàn trong góc cũng kích động muốn lập tức bắt cô về nhà, trên thực tế anh cũng đã bước chân đi về phía sau sân khấu, bước chân có phần không lưu loát.

“A Hàn......” Thấy Lăng Bắc Hàn ghen, trong tim Hạ Tĩnh Sơ khuấy động một hồi, tay cô nắm chặt thành quyền, tại sao anh lại quan tâm đến Úc Tử Duyệt đó đến vậy?

Vũ điệu kết thúc, khán giả lại một lần nữa hoan hô nhiệt liệt, sau một hồi vỗ tay, ánh đèn sáng lên, trên sân khấu đã không còn bóng dáng của những vũ công.

“Phù....Mệt quá......” Úc Tử Duyệt vuốt vuốt trống ngực đập thình thịch thở dốc nói.

Người đàn ông nọ đưa khăn tay, cô nhận lấy.

“Úc Tử Duyệt!” Lăng Bắc Hàn xông vào nhỏ giọng gọi.

Úc Tử Duyệt thấy anh đi vào, trong lòng có chút đau thương, còn có tức giận, cô không quên hình ảnh vừa rồi anh cùng Hạ Tĩnh Sơ thì thầm! Mà lúc này người đang ông đứng bên cạnh cũng cởi mặt nạ ra.

“Là anh!” Úc Tử Duyệt kinh ngạc nhìn đàn ông kia lạnh lùng đến cực điểm kia thốt lên.

Thật sự là Tư Đồ Ngạn!

Nhớ tới hình ảnh bọn họ từng hôn nhau, ghen tức trong lòng Lăng Bắc Hàn lập tức nổi lên, càng có cảm giác bị cô phản bội! Rốt cuộc quan hệ của cô và Tư Đồ Ngạn này ra sao? Vừa rồi còn cùng hắn ta nhảy một điệu nhảy mờ ám như thế?

Lăng Bắc Hàn bước nhanh đến phía trước, kéo Úc Tử Duyệt vào lòng tuyên bố quyền sở hữu, sắc mặt không thay đổi nhìn mồ hôi trên trán nhỏ xuống, thoạt nhìn cuồng dã thập phần của Tư Đồ Ngạn! Mà trong con mắt của Tư Đồ Ngạn dường như cũng không che đậy ánh mắt khiêu khích!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.