Hôm nay, sáng sớm Úc Tử Duyệt đã ra ngoài tìm việc làm, ba cùng anh trai khuyên cô đến Úc thị làm việc, nhưng cô lại có ý tưởng khác. Bản tính yêu tự do không muốn lệ thuộc vào gia đình, cô hy vọng mình có thể tìm được công việc liên quan đến ngành du lịch.
Vì công việc này cô đã tốn không ích thời gian chuẩn bị, từ khoảng hai tháng nay, cô đi chụp những phong cảnh đẹp từ Tứ Xuyên đến Tây Tạng, song song với việc chụp ảnh cô cũng chú ý ghi chép lại những nơi có đặc sản hay khu vui chơi nào đó.
Cho nên, khi vợ chồng họ Lăng đến viếng thăm họ Úc, khi đó Úc Tử Duyệt không có ở nhà.
"Chú, dì, hai người gạt con.” Nhìn đứa bé hiền hậu nhu thuận tay bưng chén trà ngồi ở ghế sofa nơi vợ chồng họ Lăng vừa ngồi uống trà xong, ngọt ngào nói.
Ánh mắt đầu tiên Tiếu Dĩnh liền thích cô bé này rồi, nhã nhặn lịch sự, hiền lành lại có tay pha trà rất ngon, mặt mũi cũng là tuyệt mỹ, trong lòng vốn là thấp thỏm lo âu nay được an tâm một chút.
Bà cho rằng cô gái nhã nhặn lịch sự trước mắt chính là Úc Tử Duyệt con gái của gia đình họ Úc. Uống một hớp trà nhìn về phía anh rể, hiểu ý ánh mắt, bày tỏ nguyện ý. Ngay sau đó, nhìn về phía vợ chồng Úc Trạch Hạo đang ngồi đối diện.
Đem mục đích chuyến đi này nói ra.
Vợ chồng Úc Trạch Hạo thật kinh hãi, vợ chồng Lăng tư lệnh lại tới cầu hôn đấy! Cho con trai quân nhân ba mươi tuổi của họ! Đối tượng là con gái bảo bối mới hai mươi tuổi Duyệt Duyệt?
Trước khi vợ chồng họ Lăng rời đi, vợ chồng Úc Trạch Hạo khách sáo nói sẽ xem xét, dù không đồng ý chuyện hôn sự này cũng phải cho họ Lăng chút mặt mũi, không thể nào từ chối ngay lần đầu gặp mặt được.
"Cái gì? Kết thân? Mẹ! Chúng ta sắp phá sản sao? Con chưa hai mươi tuổi mà! Nếu không sao ba mẹ không thương con nữa mà phải gả đi? Niềm vui tìm được việc làm chưa trọn vẹn, Úc Tử Duyệt vừa về đến nhà liền nghe chị dâu tương lai nói, hôm nay có người tới nhà cầu hôn!
Lúc ấy, Úc Tử Duyệt mới uống được một hớp coca thiếu chút nữa thì phun ra ngoài, trợn to đôi mắt sững sờ, vào lúc này, lại chạy đến trước mặt ba mẹ không phân biệt lớn nhỏ hỏi. Quả thật là dở khóc dở cười!
Ngồi đối điện chính là Tô Mạt Hề, cười nhạt lắc đầu, "Duyệt Duyệt, tới đây.....” Tô Mạt Hề kéo tay con gái bảo con gái ngồi xuống bên cạnh bà, đối diện Úc Trạch Hạo cùng anh trai Úc Tử Duyệt, Úc Tử Mặc đang xem tư liệu của gia đình họ Lăng.
"Mẹ, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?” Mặc dù lần trước nói chuyện phiếm, cô và Lệ Mộ Phàm đã đánh cuộc, nhưng thật sự là, cô cũng chưa từng nghĩ tới mình thật phải lập gia đình.
"Hôm nay vợ chồng tư lệnh quân khu phía Bắc đến nhà, vì con trai của bọn họ, cầu hôn cho Lăng Bắc Hàn......” Tô Mạt Hề thương yêu sờ lên đầu của con gái, dịu dàng nói.
"Cái gì? Là lính trong quân đội?” Úc Tử Duyệt lần này kích động nhảy lên, không thể tin hỏi, Lệ Huyên ngồi một bên trả lời có lần nghe Úc Tử Duyệt nói "Lính quân đội” chẳng lẽ hôm nay đối tượng cầu hôn chính là loại người cô đã nghe trong truyền thuyết quân nhân?
"Duyệt Duyệt! Kích động cái gì? Nhìn em như vậy, thật không nghĩ tới họ Lăng coi trọng em chỗ nào! Đàng hoàng ngồi xuống! Lo mà học hỏi chị Lệ Huyên một chút đi!” Úc Tử Mặc đối với cô em gái từ nhỏ đến lớn hoạt bát lại nghịch ngợm này dạy dỗ.
"Mẹ nó! Úc Tử Mặc! Anh.....” Úc Tử Duyệt kích động hướng về phía anh trai vừa quát, vừa trừng mắt.
"Đừng làm ồn! Duyệt Duyệt, ba và mẹ làm sao có thể hồ đồ đem con gả đi? Chỉ cần con không đồng ý, chuyện hôn sự này ngày mai ba sẽ giúp con từ chối!” khép lại tài liệu, Úc Trạch Hạo trầm giọng nói, gương mặt tuấn tú hiền lành.
"Ba là tốt nhất!” Úc Tử Duyệt ngồi xuống bên người ba, thân mật ôm cổ ông nói, "Để con suy nghĩ lại nha!"
"À?” Lời của cô vừa nói xong, cả nhà đều kinh hãi, vốn tưởng rằng cô sẽ trực tiếp từ chối......