Cô Vợ Trẻ Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 9: Chương 9




- Cái đó... cái đó vì tôi nghĩ chắc là anh mệt thật ra là vì muốn dua tôi đến đây chơi cho nên anh mới phải làm việc liên tục phải không?... còn có lúc nãy cảm ơn anh đã cứu tôi!

Lãnh Thiên Duệ trong lòng rất vui vẻ vì cô quan tâm nhưng ngoài mặt vẫn tiếp tục hờn dỗi. Khoé miệng không tự giác câu lên một nụ cười u lãnh (âm u+lạnh lùng ).

- Cô nói ai mệt hả?

Vừa dứt lời hắn liền ôm lấy chiếc eo thon của cô bước vào trong hồ nước khiến cô vừa thẹn vừa ngượng liên tục ra sức giãy giụa tay chân.

- Á ...này... này...

- Gì chứ? Còn mặc quần áo sao, dám nói tôi mệt cô giỏi lắm tối nay tôi sẽ cho cô nếm mùi lợi hại!

Môi hắn nhẹ nhàng chạm vào tai cô đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng, chiếc lưỡi điêu luyện ko ngừng mơn trớn vành tai non mềm đang ửng đỏ của cô. Cùng lúc đó cô cảm thấy bờ vai mình như đang có thứ gì đó làm khơi gợi lên một ngọn lửa rừng rực, bàn tay của hắn ở trên vai cô đang không ngừng làm ra chuyện xấu kéo dần dần chiếc váy của cô xuống.

Đột nhiên hắn xoay người cô lại, mang theo hơi thở cường đại mạnh bạo đặt lên môi cô một nụ hôn. Chiếc lưỡi khẽ tách hàm răng của cô ra, cứ như vậy thuần thục, hắn thăm dò từng ngóc ngách trong miệng cô, tìm kiếm chiếc lưỡi thơm tho mà cùng vui đùa với nó.

Cho đến khi cô cảm thấy ko thể thở được nữa hắn mới cam lòng rời khỏi môi cô. Đôi môi nóng bỏng hôn lên từng tấc da thịt trên cổ chiếc lưỡi của hắn không yên phận mà liên tục liếm láp trên phần da thịt trên cổ một đường sượt dài làm cô không nhịn được mà kêu lên thành tiếng:

- Ah... đừng...dừng... lại...

Trong phòng một mảnh xuân sắc khiến cho ánh trăng phải xấu hổ nương mình vào làn mây.

#^_^# #^_^# #^_^# phân cách tuyến#^_^# #^_^# #^_^#

- Hả? Kết hôn! Cậu không nói đùa chứ.

Ana nữa tin nữa ngờ hỏi cô.

- Xuỵt, cậu nhỏ tiếng một chút!

Ai nha cô mới 17 tuổi mà đã là vợ của anh chàng 21 tuổi nếu để các bạn học trong trường biết cô có hay không sẽ bị nhìn như người ngoài hành tinh, sinh vật lạ mới đáp xuống vũ trụ.

- Xin lỗi chỉ là mình hơi bất ngờ thôi!

'Thật tội nghiệp Gia Linh cậu ấy vì di nguyện của mẹ nên mới bất đắc dĩ kết hôn với một người xa lạ, hôn nhân không có tình yêu thật sự rất đau khổ đó.' Nghĩ vậy cô thầm thương cho số phận hẩm hiu của bạn mình.

- Ùm! Tuy nói là kết hôn nhưng mình không ngờ anh ấy lại làm thủ tục nhận con nuôi. Chắc là vì trường mình nghiêm khắc nên anh ta mới phải dùng hạ sách này.

- Thật không ngờ cậu kết hôn còn sớm hơn cả mình, vậy lúc đi hưởng tuần trăng mật có phải hai người đã... đã...

- Cậu đừng nghĩ bậy, mình không yêu anh ta nên sẽ không có chuyện vượt quá giới hạn đâu.

Cô ngượng ngùng trả lời, không khỏi nhớ lại chuyện tối hôm đó.

- Không có sao?

Kì lạ Gia Linh dễ thương như vậy, nếu như cô mà là con trai nhất định Gia Linh sẽ trở thành mẫu người lí tưởng để theo đuổi vậy mà cùng nhau đi hưởng tuần trăng mật anh ta cũng không có nổi lên thú tính sao? Không phải là có bệnh chứ, chẳng hạn như yếu sinh lí không chừng, chắc chắn là vậy rồi!

- Vậy anh ta có thường hay tốt với cậu không? Có nói thích cậu chưa vậy?

Yếu sinh lí cũng được chỉ cần tốt với Gia Linh là được rồi.

- Mình không biết nhưng mà anh ta rất hay trêu chọc mình cứ như đó là thú vui của anh ta á.

Cô và Ana vừa đi vừa nói thoáng chốc đã ra đến cổng trường lúc nào không hay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.