Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 7: Chương 7




Sương khói tràn ngập trong phòng VIP của quán bar, tiếng nhạc xập xình đến điếc tai, ánh đèn nhấp nháy, chiếu sáng cho cô vũ nữ đang múa cột trên bục.

Tóc dài uốn lượn, bộ đầm da đỏ bó sát, khiến thân hình chữ S nóng bỏng của cô được thể hiện rõ.

Một nhóm công tử con nhà giàu, tay cầm ly rượu vang đắt tiền, vừa huýt sáo vừa trò chuyện nô đùa, trong nhóm người đấy một khuôn mặt tuấn tú sắc sảo đặc biệt nổi trội, cho dù thái độ hờ hững, nhưng vẫn khiến người khác không thể rời mắt được.

Cô vũ nữ trên bục không ngừng chớp mắt với Mặc Thiệu Đình, làm những hành động khiêu gợi, nhưng chân mày Mặc Thiệu Đình khẽ nhíu, nhìn cũng không nhìn.

Công tử đào hoa An Di Sanh bên cạnh cũng không lấy làm lạ, ghé lại cười hehe:

- Sao vậy cậu chủ Mặc? Hôm nay là ngày kết hôn của cậu, sao lại chạy ra uống rượu với anh em bọn này thế hả? Không vừa ý nàng dâu mới hả?

- Không vừa ý thì ra ngoài vui chơi cũng bình thường, nhưng người đẹp nào nhìn cũng không nhìn, vậy là chê nhan sắc hôm nay không đủ hả?

Có người nói với theo.

Mặc Thiệu Đình nhếch nhếch mép, bật tắt cái bật lửa trong tay, trong ánh sáng vàng mờ, ngọn lửa lóe lên lại tắt đi, chiếu sáng khuôn mặt tinh tế hoàn mỹ của anh.

Không biết tiểu nha đầu Đường Lạc Lạc, hiện tại ở nhà họ Mặc thế nào rồi?

Vì sự hiểu lầm ngày hôm nay, khiến anh không biết phải đối mặt thế nào với Đường Lạc Lạc nữa, đành phải sắp xếp cô trong nhà trước, sau này rồi tính.

Nhưng trong lòng không hiểu sao cứ cảm thấy không yên tâm.

Đây là lần đầu tiên, Mặc Thiệu Đình cảm thấy lo lắng cho một người, cảm thấy trống vắng sao ấy.

Đang lúc trong long rối bời, một tin nhắn gửi đến, Mặc Thiệu Đình mở ra xem, là tin nhắn của má Vương, ngắn gọn vài vòng chữ:

“Cậu chủ yên tâm, phu nhân đã tắm và ăn xong, hiện tại đang ngủ, ăn rất ngon miệng, ba bát cơm liền.”

“Ba bát cơm …”

Nha đầu này là heo ư?

Mặc Thiệu Đình không kiềm được nhếch mép, lộ một nụ cười, kinh động toàn thể công tử nhà giàu xung quanh, mỗi người đều hà hốc mồm ngẩn người.

Họ đã thấy gì?

Thường ngày trầm lặng ít nói như thiếu chủ Mặc, khi nãy giống như thiếu niên vừa bước vào tuổi yêu vậy, không ngờ lại vừa nhìn điện thoại vừa cười.

Ôi! Trời ạ! Đã xảy ra chuyện gì thế này?

An Di Sanh ngồi gần nhất, ghé sát đầu qua, lớn tiếng đọc to nội dung tin nhắn:

- “Cậu chủ yên tâm, phu nhân đã tắm và ăn xong, hiện tại đang ngủ, ăn rất ngon miệng…” ôi trời! Cậu chủ Mặc, không phải cậu có phản cảm với vợ hay sao? Đây là sao hả? Đây … quả thật bất thường mà …

Anh ta cùng Mặc Thiệu Đình cùng lớn lên từ bé, xem như bạn chí cốt, rất hiểu tính khí của cậu chủ Mặc đây, thường ngày đối với mấy chuyện con gái thế này, đều không thèm đoái hoài đến, biết bao danh môn quý nữ chủ động theo đuổi, Mặc Thiệu Đình vốn không chớp lấy mắt một cái, thậm chí vì thế mà bị bên ngoài nghi ngờ giới tính nữa.

Lần này kết hôn với Đường Phù Dung, là vì hai vị tiền bối trong nhà không ngừng yêu cầu, bất đắc dĩ tổ chức hôn lễ, không lâu trước đó, Mặc Thiệu Đình còn mang tâm trạng có ý quậy phá, chuẩn bị quậy tung hôn lễ của bản thân, nhưng hiện tại...

Rốt cuộc đã xảy ra điều gì?

Mặc Thiệu Đình giật lại điện thoại của mình, vẻ mặt khó đoàn làm một động tác “ suỵt!”, đồng thời đôi mắt nhìn về phía trước, ngẩn người suy tư.

Anh đang nghĩ tiếp theo đây nên làm thế nào?

Để Đường Phù Dung một mình trong nhà họ Mặc, rồi sau đó thì sao? Nếu bản thân cứ thế quay về, không biết tiểu nha đầu biết sự thật có nổi giận bỏ đi hay không? Nhưng nếu không nói rõ ràng với cô ấy, thì phải tìm thời cơ như thế nào đây?

Ấn tượng cô ấy đối với “bản thân” không tốt mấy.

Nếu vì sự bài xích đối với cậu chủ Mặc, mà khiến tiểu nha đầu nảy sinh tâm lý kháng cự đối với bản thân, thế thì tạm không nói ra vậy.

An Di Sanh đần mặt ra nhìn Mặc Thiệu Đình bỏ mặc mọi người xung quanh, hoàn toàn chìm đắm trong thế giới riêng của anh, lúc thì cưới một cái, chau mày một cái, anh ta cảm thấy như gặp phải quỷ vậy.

Đây có còn là người mà anh quen, băng sơn mặt lạnh một ngày nói chuyện không quá năm câu, một năm không thấy nở một nụ cười nữa không?

- Đường Phù Dung đúng là có phúc khí, chỉ một chốc thôi đã thu phục được cậu chủ Mặc danh tiếng nổi trội, không biết sẽ bị bao nhiêu tiểu thư nhà giàu hận đến nhức răng đây nhỉ?

- Nói đến làm mình cũng thấy hiếu kỳ, Đường Phù Dung rốt cuộc có gì khác biệt nhỉ?

Một nhóm công tử con nhà giàu liếc mắt nhìn nhau, thì thầm nhỏ to thảo luận.

Mặc Thiệu Đình rút lại nụ cười thoắt ẩn thoắt hiện trên mặt, ánh mắt tối sầm xuống, chậm rãi đảo mắt nhìn mọi người đang hiếu kỳ trong phòng, ánh mắt lạnh lùng và tà khí đó, khiến không khí trong phòng bỗng chốc hạ xuống vài độ.

Đột nhiên mọi người đều thấy sợ hãi và im lặng ngay, An Di Sanh đưa hai tay lên đầu hàng:

- Được được được, mình sai rồi, chúng mình sai rồi, không dám nhiều chuyện bảo bối của cậu nữa, được chưa?

Anh thật sự hiếu kỳ đến chết đi được, Đường Phù Dung này, rốt cuộc có bản lãnh gì, chẳng qua chỉ với duyên gặp một lần, đã thu phục được Mặc Thiệu Đình rồi sao?

Quả thật giống như bị bỏ bùa vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.