Cô Vợ Tuyệt Sắc Của Tổng Tài Cuồng Bạo

Chương 6: Chương 6: Trang Hạ Tình




Mặc cho nước không ngừng xối xả vào cơ thể mỏng manh chính mình, ánh mắt Ngữ Đan Trâm vẫn như cũ, không hề có lấy một tia dao động, như một con búp bê máy móc.

Ước chừng khoảng một tiếng, Ngữ Đan Trân mới đưa tay, vặn vòi nước, cả người hiện tại đã ướt sủng, cô đã ở trong phòng tắm một tiếng, nước đã xối xả vào người cô tận một tiếng nhưng trên người vẫn như cũ, cô vẫn cảm thấy bản thân thực dơ bẩn, dơ bẩn đến mức không còn cụm từ nào để diễn tả nổi.

Nếu khoảnh khắc đó ngất đi, cô có lẽ sẽ không cảm thấy bản thân mình dơ bẩn đến nhường này, những bàn tay ghê tởm đó không ngừng luẩn quẩn như di động trên cơ thể cô, sờ xoạn khắc người cô, không khách khí mà chiếm tiện nghi của cô.

Cô từ đó đến giờ vẫn là một người rất quy củ nên đối với sự việc này, cô không thể chấp nhận nổi.. cũng không thể tiếp nhận nổi..

Người mà cô yêu, người mà cô trao trái tim cho hắn.. hắn lại nhẫn tâm đem cô cho đàn ông khác..

Hắn thật không khác gì một tên ác mà thực thụ! Phương thức này đối với cô thực không khác gì một loại cực hình tàn bạo!

Chỉ là, khi hắn ra lệnh cho hai tên kia ngừng lại ngay lúc chạy nước rút, trong tâm cô vẫn không có lấy một tia dao động, cô biết ý đồ của hắn, hắn chính là muốn cảnh cáo cô, nếu không ngoan ngoãn, ắt hẳn sau này cuộc sống sẽ còn kinh khủng hơn hiện tại! Hắn sẽ còn đày đoạ cô bằng những loại hành hạ ác liệt hơn!

Cô đương nhiên hiểu được dụng ý của hắn, tâm cũng dân nguội tàn lạnh lẽo, đối với hắn mà nói, cô vừa yêu lại vừa hận.

Yêu đến tâm can phế nát, hận cũng đến tâm can phế nát!

Ngữ Đan Trân máy móc mặc quần áo vào người, cả cơ thể hiện tại lạnh ngắt, như trong lòng cô.

Vừa bước ra khỏi phòng tắm, hàng tá âm thanh dâm dục không ngừng vang dội vào tai cô.

- A.. Hạo.. ưm..

Ngữ Đan Trân hiện tại chỉ muốn mình điếc ngay tại khoảnh khắc này, chỉ muốn mình mù ngay tại khoảnh khắc này!

Để.. không phải nhìn thấy cái cảnh tượng này, nó đang dần dần ăn sâu cắm rể vào tận tâm trí cô.. để không phải nghe được những loại âm thanh hỗn tạp mùi vị tình dục này.. trong đầu cô hiện tại chỉ còn những loại hình ảnh dâm dục của hai người trên giường, tiếng thở dốc ủy mị nũng nịu của người phụ nữ, tiếng gầm nhẹ nặng nề của người đàn ông.

Tim không ngừng đau đớn liên hồi đến mức muốn thở cũng không thông, hoá ra hắn lại chọn cái phương thức này, đối với cô mà nói, cô không thể chịu nổi. Bạc Kiệt Hạo, anh thật tàn nhẫn!

Hắn dẫn cô gái khác vào phòng, làm tình với cô ta ngay trên chiếc giường của bọn họ, cô đương nhiên biết việc hắn có tình nhân bên ngoài, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng hai người họ rên rỉ ngay trên chiếc giường tân hôn của mình, cô thực sự chỉ muốn ngất ngay tại chỗ.

Hắn lại dùng chính phương thức này để sỉ nhục cô hay sao a?

Hắn và cô là vợ chồng, nhưng đơn giản chỉ là một tờ giấy kết hôn gắn kết họ lại với nhau, không có hôn lễ rầm rộ, cũng không hề có phương thức lễ nghi.

Cô chính là yêu quá hoá cuồng, một cuộc hôn nhân như vậy, không một ai biết, không có lễ nghi, không có nghi thức, không có hôn lễ ở nhà thờ, không có nhẫn cưới, không có đêm tâm hôn, không có, tất cả đều không có.. vậy mà cô lại ngu muội đồng ý, ký vào tờ giấy kết hôn, như vậy, chỉ như vậy, bọn họ liền trở thành vợ chồng!

- Ưm.. a.. Hạo.. anh.. nhẹ chút.. hình như.. có người..

Khuôn mặt cô gái chợt hiện một tầng ửng đỏ khi phát hiện trong căn phòng vẫn còn sự tồn tại của một người phụ nữ, tròng mắt liền loé lên một tia sợ hãi, cúi thật thấp đầu vào lồng ngực rắn chắc của Bạc Kiệt Hạo.

Đối với sự xuất hiện của Ngữ Đan Trân, Bạc Kiệt Hạo chỉ lạnh mặt, chẳng mảy may quan tâm, tròng mắt thập phần chán ghét đến tận cùng, khinh miệt nhìn hốc mắt đỏ hoe của cô:

- Coi bộ, nhìn người khác làm tình là thú vui của cô hả Ngữ Đan Trân? Thực đúng là đồ đàn bà dâm đãng!

- Hạo, cô ấy..

Trang Hạ Tình sợ sệt nhìn Ngữ Đan Trân, hốc mắt vô thức dấy lên một tầng hơi nước, tâm lý của phụ nữ cho cô biết, giữa Hạo và cô gái này này tuyệt đối không đơn giản.

- Hạ Tình, cô ta không là cái gì cả! Chỉ là thứ đồ chơi rẻ tiền rách nát thôi! Loại vũ nữ như cô ta, anh đơn giản chỉ là muốn chơi đùa một chút, khi chán rồi liền lập tức biếm cô ta vào quán rượu!

Bạc Kiệt Hạo lên tiếng giải thích, tròng mắt ánh lên tia dịu dàng hiếm có. Cô ấy nhất định là đã hiểu lầm..

Ngữ Đan Trân mặt này tái mét, khuôn mặt đó, y đúc khuôn mặt của Trang Hạ Ảnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.