Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên

Chương 5: Chương 5: Tổng giám đốc bá đạo




Khả Khả hết lòng giới thiệu chuyện ở tập đoàn Vân Duệ cho Hạ Tịch Nghiên nghe, bao gồm cả cái gì ngon, cái gì không ngon ở cantin. Hạ Tịch Nghiên thấy Khả Khả rất đáng yêu.

Ít nhất không giống người có tâm kế.

Lúc hai người ăn cơm, Khả Khả nhìn Hạ Tịch Nghiên nói: “Nghe nói cô từ London về, còn giành được nhiều giải thưởng lớn ở bên đó, giỏi thật đấy!” Khả Khả khen thật lòng.

Nghe được lời của Khả Khả, Hạ Tịch Nghiên cười cười: “Nếu là cô thì cô cũng có thể làm được thôi.”

Lời này khiến trong lòng Khả Khả cũng dễ chịu.

“Vậy tôi không biết rồi, có điều, có thể đi du học là ước mơ của tôi đó!” Cô ấy nóimột cách chuyên tâm, cũng vì ước mơ nay mà phấn đấu.

“Có thể vào tập đoàn Vân Duệ, cũng không biết bao nhiêu người phải tranh giành đến đầu rơi máu chảy, cô có thể làm việc ở tập đoàn Vân Duệ, với cô là ok rồi!” Hạ Tịch Nghiên nói.

Nghe lời của Hạ Tịch Nghiên, Khả Khả rất thoải mái, cô ấy cười gật đầu: “Cũng đúng!”

“Tuy tập đoàn Vân Duệ mới thành lập hai năm nhưng cũng không dễ dàng gì để phát triển đến bước này. Có điều tương lai, Vân Duệ chắc chắn sẽ vươn ra thế giới!”

Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Tôi tin, lúc tôi ở London đã nghe đến tên của Vân Duệ rồi!” Cho nên cô mới chọn làm việc ở đây.

Nói đến đây, Khả Khả cười: “Vậy cô biết tổng giám đốc của chúng ta là một người trẻ tuổi đẹp trai không?” Khả Khả cười hỏi. Hạ Tịch Nghiên lắc đầu, cô thật sự không đi tìm hiểu chuyện này.

“Chắc chắn là đẹp trai hơn minh tinh điện ảnh, hơn nữa mới có 26 tuổi, rất trẻ, còn rất giỏi, Vân Duệ là do một tay anh ấy thành lập. Anh ấy là người yêu trong mộng của tất cả phụ nữ trong công ty chúng ta!”

Khả Khả cười nói.

Nghe đến đây, Hạ Tịch Nghiên cười cười: “Vậy thì mau mau ra tay đi!”

“Bọn họ đều đang có đó, còn tôi chỉ ngắm thôi!” Khả Khả cười nói.

Hạ Tịch Nghiên cũng cười một cái, Khả Khả mở miệng: “Đến lúc cô thấy thì biết!”

Hạ Tịch Nghiên gật đầu.

Chỉ là Khả Khả bỗng nhiên bổ sung thêm một câu: “Có điều, tổng giám đốc của chúng ta trước kia từng kết hôn rồi, nhưng đã li hôn…”

Nói đến chuyện này, Hạ Tịch Nghiên hơigiật mình một chút, nghĩ nghĩ, chắc lại không trùng hợp vậy đâu.

Cô cũng không hỏi nhiều, hai người mau chóng ăn cơm, ăn xong lại về làm việc.

Đến chiều, cô nhận điện thoại, phải đến phòng tổng giám đốc báo cáo chút, vì thế Hạ Tịch Nghiên trực tiếp cầm tài liệu đi lên.

Lên tầng, tìm phòng làm việc của tổng giám đốc, vừa đến cửa đã nghe thấy một tiếng khóc thút thít vang lên từ bên trong.

“Chính Hi, tiệc tối nay anh đi cùng em được không?” Vừa đến cửa, một giọng nói nụng nịu của phụ nữ từ bên trong truyền ra, giọng điệu còn mang theo vài phần kiềm nén.

Bước chân Hạ Tịch Nghiên dừng lại, bên trong có người ư?

“Tay cô xuống dưới nữa là có chuyện đấy…” Sau đó, bên trong lại truyền ra mộtgiọng nói từ tính của một người đàn ông.

Hạ Tịch Nghiên đứng ở cửa, sau khi nghe lời này cả người sửng sốt. Lời này có ý gì, với một người trưởng thành như cô sao có thể không hiểu, nhưng, cô không nghe nhầm chứ!

Đây là phòng tổng giám đốc đó!

“Sao?! Anh không chịu nổi ư? Em muốn gây chuyện đó, Chính Hi, yêu em có được không…” Giọng nữ truyền ra từ bên trong, yếu đuối mỏng manh rất dễ nghe.

Hạ Tịch Nghiên không nhìn thấy những cũng có thể tưởng tượng ra được một mànmãnh liệt bên trong.

Không ngờ tổng giám đốc tập đoàn Vân Duệ cũng như vậy, tốt xấu gì thì cũng đang ở phòng làm việc mà!

Còn nói, quạ đen dưới trời đen như nhau, Hạ Tịch Nghiên nên đối mặt với chuyện này. “Ưm…” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông từ bên trong truyền ra.

Lúc này Hạ Tịch Nghiên mới khôi phục tình thần, nghe tiếp, mặt của cô sắp đỏ lên rồi, thôi đi, đợi lát nữa hãy đến, không nên chọc vị tổng giám đốc nóng tính này.

“Tiêu Tường, đây là phòng làm việc!”. Người đàn ông nói, tuy giọng nói có vài phần kìm nèn nhưng vẫn có nguyên tắc của mình.

“Ngoan, hôm khác anh lại tìm em!” Nói xong, cửa bỗng nhiên bị kéo ra.

Mà Hạ Tịch Nghiên đứng ở cửa lại vừa chuẩn bị xoa người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.