Ở quán cafe ưa thích của những những ng dân New York:-anh chị dùng j ạ?- cô phục vụ niềm nở hỏi Ann và Hiểu Minh
-1 ly kopi luwak- cả hai đồng thanh
Ngại ngùng nhìn nhau, hai anh chị mới biết là mình có chung sở thích
-vậy là 2 ly kopi luwak, 2 ng chờ một lát- cô phục vụ cười đầy ẩn ý
-cafe đắng như vậy mà cô cx uống dc sao?- Hiểu MInh hỏi
-đắng hay ngọt ko thành vấn đề, quan trọng là phải biết thưởng thức, đúng ko- Ann cười-nói thật, đi vs anh thế này tôi cảm thấy hơi lo đấy
-có chuyện j ah- anh ngạc nhiên
-thì sợ bạn gái anh nhìn thấy rồi đến đánh ghen tôi chứ sao
-vậy thì cô lo lắng thừa rồi, tôi chưa có bạn gái
-sao, 1 giám đốc đẹp trai, ga lăng như anh mà lại chưa có bạn gái thì lạ- Ann thắc mắc
-thì cx vì thế mà tôi đi xem mặt ko dưới chục lần rồi- anh cười-còn cô thì sao
-tôi cx giống anh thôi, tôi chưa chọn dc ng phù hợp
-sao thế
-phần lớn những ng muốn lấy tôi đều chỉ muốn chiếm tài sản nhà tôi thôi chứ ko có ý đồ j tốt- Ann nói giọng hơi buồn
-yên tâm đi, thế gian này chưa hết đàn ông đâu, cô đừng buồn như vậy
Cả hai ng cùng lặng lẽ ngắm dòng ng dg qua lại trên phố. Cuộc đời cứ trôi nhanh như vậy thì bao h mới thấy dc tình cảm của nhau
Quay trở lại với nó và hắn
-ck, em mở mắt dc chưa- nó hỏi
-1 đoạn nữa thôi- hắn vừa dắt nó lên phòng vừa cười về sự mất bình tĩnh của nó
-sao mà phải cầu kỳ dữ vậy, bắt em nhắm mắt cơ đấy
-dc rồi, em mở mắt ra đi
Nó mở mắt ra, trước mắt nó là một đống hành lý đồ sộ và những đồ dùng cần thiết cho chuyến tuần trăng mật
-anh đã chuẩn bị hết đó sao
-đương nhiên rồi, em có thích ko
-có, ck em mua đồ đẹp lắm
-hả, sao cơ, hóa ra từ nãy tới h em chỉ nhìn đống đồ thôi hả, thứ anh muốn em xem là cái này này- hắn xoay ng nó về phía bàn
Rất nhanh chóng, đập vào mắt nó là hai vé máy bay hạng nhất, nhưng hắn định cho nó đi đâu thế nhỉ
-Venice- nó reo lên
-đúng rồi em có thích ko- hắn ôm cổ nó thì thầm
-chắc chắn là em thích rồi, còn phải hỏi nữa sao- nó hôn má hắn
-cuối tuần này mình đi luôn nhé
-uhm- nó gật đầu
Vậy là vk ck bang chủ sẽ đến 1 thành phố vô cùng lãng mạng, trải nghiệm1 tuần trăng mật tuyệt vời mà ai cx gato nha
Còn hai thánh kia thì sao nhỉ??
Đang chửi nhau vô cùng hăng say thì ĐT của Hiểu Mẫn rung lên
Mặt cô bỗng cau lại, quay sang nói với Ân Nam:
-tôi có việc phải đi rồi
-ơ, thế còn xe của tôi, cô đừng có lấy lí do mà trốn nhé
-xe anh hả, thế h anh muốn làm sao- giọng sực sát khí
-ơ, ko sao cả, cô chuyện thì cứ đi đi, ta gặp sau cx dc
Hiểu Mẫn mất hút sau dòng người lại càng làm anh tò mò
”con nhỏ này sao tự nhiên lại đem cái giọng giết ng đó ra dọa mình nhỉ, sợ chết luôn ah, ko ổn, phải đi theo xem sao”
Anh lập tức bám theo cô, đến một quán cafe khác. Hiểu Mẫn ngồi xuống đối diện 1 chàng trai mà ko biết rằng Ân NAm ngay sau lưng mình:
-có chuyện j, chắng phải tôi đã nói chúng ta nên chấm dứt sao
-Mẫn Mẫn, sao em cứ phải lạnh lùng vs anh thế nhỉ, chia tay rồi chúng ta ko làm bạn dc ah- chàng trai kia cười giả tạo
-ng khác thì có, nhưng đồ lừa đảo như anh thì ko, nói mau, anh lại muốn j nữa đây- cô lạnh lùng
-xem ra trí thông minh của em ko hề giảm sút, anh muốn chúng ta quay lại
-tại sao
-anh cần em để gây ấn tượng vs đối tác mới, nếu họ biết bạn gái anh có cả cái tập đoàn lớn mạnh như vậy thì chẳng phải sau này sẽ làm ăn tốt hơn sao
Ngay lập tức, Hiểu Mẫn đứng dậy và hắt luôn cốc nước vào ng tên kia:
-tôi tưởng anh tốt đẹp thế nào, hóa ra cx chỉ muốn lợi dụng tôi để làm công cụ gây ấn tượng, hôm nay may cho anh là tôi ko muốn gây án mạng ở nơi công cộng nhé
Cô định ra về thì bị tên kia túm chặt tay lại:
-từ nãy tới h tôi quá mềm mỏng vs cô rồi, xem ra cái tính ương bướng của cô vẫn ko thay đổi, để tôi cho cô biết tay
Ai ngờ Ân Nam đã ngồi nghe từ đầu tới h, anh thong thả bước đến và hất tay tên kia ra:
-này, anh có biết mình dg nắm tay ai ko hả
-mày là thằng nào, tao nắm tay ai liên quan đến mày hả- tên kia nổi khùng
-liên quan chứ, vì đây là bạn gái của tôi
-bạn gái ư- Hiểu Mẫn và tên kia ko khỏi thốt lên kinh ngạc
-đúng rồi, nếu anh ko muốn có án mạng như cô ấy vừa nói thì mau buông ra
Thấy Ân Nam cao hơn mình hẳn 1 cái đầu, lại trông vô cùng bá đạo, tên kia mau chóng chuồn thẳng
Trên đường về:
-dẫu sao thì... hôm nay tôi cx phải cảm ơn anh... rất nhiều- Hiểu Mẫn ấp úng
-tôi mà ko ra tay kịp thì ko biết tên đó đã làm j cô rồi- Ân Nam cười- hôm nay tôi cứu cô rồi, sau này có chuyện j cô cx phải giúp tôi nhé
-uh
-còn chuyện 2 cái xe thì...
-thì sao- cô hỏi
-xí xóa nhé, dc ko
-đương nhiên là dc rồi- cô cười
Lát sau, Ân Nam đứng tựa vào xe:
-cô mau vào nhà đi
-anh về trước đi
-đùn đẩy mãi, cô mau vào đi
-ừ thì tôi vào
Ân Nam toan bước lên xe thì đột nhiên quay lại:
-ngủ ngon nhé, con nhỏ bà chắn- anh cười
-anh cx vậy, tên khùng- cô cười
Cả hai tạm biệt nhau, cuối cùng hai thánh cx có dc giấc ngủ ngon mà ko phải chửi rủa ai nữa ^-^